Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 627. Bẫy chết hai con

Chương 627. Bẫy chết hai con
“Bộ tộc Gấu Trúc à? Tôn sùng chiến đấu sáo?”
Ba con tà ma nghi vấn không hiểu, không rõ chuyện này là sao. Có điều thực lực của ba con này mới chỉ ở Kim Đan kỳ. Mà bọn chúng lại là Nguyên Anh hậu kỳ.
Thực lực như vậy căn bản là không thể đối kháng lại với bọn chúng, hơn nữa đối phương đã đến đây, dựa theo quy tắc thì nhất định phải đánh chết. Vì thế, Ngưu Nhị và Ngưu Tam đồng thời lấy nhấc cự phủ to lớn lên và nói
“Khiêu chiến sao, được, vậy chúng ta đánh một trận xem sao, xem các ngươi có tư cách gì mà dám khiêu chiến Nguyên Anh kỳ bọn ta.”
Bên cạnh.
Ngưu Đại có chút hoang mang nhìn ba con gấu trúc, không rõ vì sao Kim Đan kỳ lại dám khiêu chiến bọn chúng.
Nhưng hai tên đệ đệ đã đồng ý rồi, Ngưu Đại cảm nhận khí tức của đối phương, sau khi xác nhận là rất yếu cũng yên tâm gật đầu nói.
“Được, vậy thì đấu một trận, để ta xem xem tộc gấu trúc có bản lĩnh gì của tôn sùng chiến đấu.”
Cùng với lời của Ngưu Đại.
Bầu không khí của nơi này bắt đầu trở nên căng thẳng.
Ba con gấu vứt bỏ cây trúc, tháo trường đao phía sau lưng xuống, nhìn ba con tà ma đầu trâu bằng ánh mắt lạnh lùng, trận chiến sắp sửa bắt đầu.
Rầm rầm rầm!
Trong nháy mắt. hai bên đã lao vào nhau.
Ba con gấu trúc khua trường đao một cách điên cuồng. Sử dụng phương thức trận hình chiến đấu đặc thù, trực tiếp đánh cho ngưu ma trở tay không kịp.
Là cường giả Nguyên Anh hậu kỳ, ba con ngưu ma căn bản không ngờ được ba tên Kim Đan kỳ lại có thể măng rắc rối đến cho chúng nó, vì vậy công kích trong thời gian ngắn đã khiến bọn họ chịu chút thiệt hại.
Vẫn may, thực lực của bọn chúng mạnh, rất nhanh chúng nó đã từ chuyển từ yếu thế sang có ưu thế và quay ra chèn ép ba con gấu trúc.
“Tinh thông phương thức hợp tác chiến đấu, quả nhiên vô cùng thành thạo với chiến đấu. Có điều, suy cho cùng Kim Đan kỳ vẫn quá yếu, vì thế… Chết đi!”
Rầm rầm rầm!
Trận chiến nối liền diễn ra, đôi bên quyết chiến sinh tử bên ngoài cứ điểm Hắc Sơn, trận chiến kịch liệt diễn ra ước chừng nửa giờ mới dần ngừng lại.
“Phù phù phù, mạnh thật đấy, đám người thuộc bộ tộc Gấu Trúc này đúng là khó đối phó.”
Đại Ngưu đứng trên một tảng đá lớn và thở dốc, nói tập trung quan sát gấu trúc toàn thân đẫm máu đứng đối diện.
Máu của con gấu trúc này đã cạn sạch, cánh tay trái cũng đã biến mất, ngay cả phần bụng cũng xuất hiện một cái lỗ lớn.
Nhưng cánh tay phải của con gấu cao lớn này vẫn siết chặt vũ khí của nó, vẫn đứng đó với tư thái chiến đấu.
Ngưu Đại lần đầu gặp được đối thủ như vậy, trong lòng nó cảm thấy kiêng dè và sợ sệt.
Đại Ngưu quay đầu nhìn về hướng khác, cách đó không xa, nó nhìn thấy Ngưu Nhị và Ngưu Tam vẫn đang chiến đấu với đối thủ.
Chỉ có điều đối thủ của bọn chúng cũng toàn thân đầy máu, đều chồng chất các loại vết thương, cũng đều như là không còn sinh cơ.
Thứ bọn chúng có chỉ là đôi mắt tĩnh lặng, cơ thể không ngừng khua khoắng trường đao.
“Ngưu Nhị, Ngưu Tam, dừng lại đi, bọn chúng chết rồi.” Ngưu Đại nhắc nhở.
Vù vù!
Ngưu Nhị và Ngưu Tam nhanh chóng lùi lại, dừng bên cạnh Ngưu Đại, sau đó nhìn thấy hai con gấu trúc kia vẫn đứng nguyên tại chỗ, bất động.
“Vậy mà đều đã chết rồi, bọn chúng chết khi nào vậy? Vì sao chết rồi vẫn còn chiến đấu?” Ngưu Nhị ngạc nhiên hỏi.
“Chết được một lúc rồi, chỉ có điều là cho dù bọn chúng chết rồi nhưng cơ thể vẫn chiến đấu điên cuồng như trước. Quả là một tộc đàn đáng sợ.” Ngưu Đại nghiêm nghị nói.
“Hóa ra là như vậy, chẳng trách bọn chúng nói là tôn sùng chiến đấu. Hiện tại mới thấy chúng nó nói cũng không sai, chết rồi vẫn còn chiến đấu, đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy.”
Ngưu Đại nặng nề quan sát phía đối diện, nhìn ba con gấu trúc chết rồi vẫn đứng như cũ. Nhìn dáng vẻ bọn chúng chết mà không ngã, Ngưu Nhị có phần hoảng sợ.
Ngưu Tam bên cạnh cũng tương tự, nó lần đầu cảm nhận được một chủng tộc khiến người ta kiêng sợ hơn cả tà ma, trong lòng nó cũng bắt đầu ngạc nhiên.
“Chúng ta nên về rồi, đi thôi, shh! Kỹ năng chiến đấu của mấy con này quá mạnh, trên người ta bị chém ba đao, đau thật đấy.”
Ngưu Đại khẽ chạm vào vết thương trên người, lần đầu cảm thấy bản thân bất cẩn, không nên coi thường đối phương.
“Đúng là đau thật. Ngươi bị chém ba đao vẫn coi là tốt, ta và lão Tam ít nhất cũng bị chém năm đao, mẹ nó. Gấu trúc thật biến thái, sau này cách xa bọn chúng một chút.”
Lão Nhị che vết đao ở trước ngực và quay đi, chỉ có điều mỗi lần quay lại nhìn ba con gấu đứng đó, lão Nhị kiêng sợ không thôi.
Ba tên ngưu ma rời đi, trên đường bọn chúng gặp phải hai con Thực Thi Ma. Sau khi biết được ở đây có ba cỗ thi thể, hai con Thực Thi Ma nhanh chóng xông đến.
“Khà, khà, khà, quả nhiên là có ba thi thể, đáng tiếc cấp bậc chỉ là Kim Đan kỳ. Ngưu Đại, ba tên ngu kia, vậy mà lại bị ba tên Kim Đan kỳ đánh bị thương, đúng là đồ ngu!”
Một con Thực Thi Ma cười lạnh, ngẫm xem làm sao xé vụn thi thể trước mặt.
“Quả thật, Kim Đan kỳ mà thôi, ta vung tay vài cái là có thể tiêu diệt cả lũ. Bộ tộc Ngưu Ma càng ngày càng tàn tạ, vẫn là Thực Thi Ma chúng ta mạnh, khà khà khà.”
Hai con Thực Thi Ma cười điên cuồng, bọn chúng đi đến trước mặt mấy cái xác. Nhìn gấu trúc uy phong lẫm liệt vẫn đứng vững không ngã, trong đôi mắt hai con Thực Thi Ma ngập tràn điên cuồng, nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận