Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 494. Cảnh tượng cả đời khó quên (2)

Chương 494. Cảnh tượng cả đời khó quên (2)
"Đỗ sư đệ, ngươi không thể nói như vậy, Lý Hiên là tương lai của tông môn, chúng ta nên chiếu cố hắn." Nhạc Tử Quân giải thích giúp.
"Không, người mà ngay cả quỷ dị cũng không dám giết, hoàn toàn không thể là tương lai, ta thấy đại sư huynh ngươi mới là tương lai." Đệ tử bụng bự không muốn tin tưởng.
"Phải đấy, đại sư huynh đã mất đi một cánh tay còn bằng lòng xuất chiến bảo vệ Nhân tộc, nhưng Lý Hiên thì sao? Bọn ta hoàn toàn không nhìn thấy bóng dáng của hắn."
"Đúng vậy, trước đây Lý Hiên đột ngột rời đi, chỉ chuyển cho Tông chủ một tin, nói có chuyện ra ngoài một lát. Kết quả đến bây giờ hắn cũng chưa trở lại, không một ai biết hắn đã đi đâu, thật khiến người khác thất vọng."
...
Đám đệ tử xì xào bàn tán, càng ngày càng không công nhận Lý Hiên, cảm thấy Nhạc Tử Quân tốt hơn Lý Hiên rất nhiều.
Rất nhiều người nghe thấy những lời như vậy, khiến cho những cái nhíu mày ngày càng nhiều.
Các trưởng lão muốn nói đỡ cho Lý Hiên, nhưng lại không biết nên giải thích như thế nào, chỉ có thể thở dài thật sâu.
Trong cảm xúc bất mãn như này.
Đám đệ tử của Thanh Liên Tông theo sau đại quân, trùng trùng điệp điệp chạy đến phụ cận Kim Thiền Cốc, nhìn thấy đại quân quỷ dị vô biên vô hạn giống như thuỷ triều.
Mà ở phía trên đại quân quỷ dị, đông đảo tu sĩ Kim Đan kỳ đang chiến đấu với con giáp quỷ dị. Sở Vãn Thu. người thủ hộ mạnh nhất Nhân tộc đang đánh một trận ác liệt với thụ nhân khủng bố.
Cảnh tượng như thế bọn họ còn có thể tiếp thu, nhưng sau khi nhìn thấy Lý Hiên, bọn họ nhìn thấy cảnh tượng suốt đời khó quên.
Chỉ thấy, phía trên bầu trời.
Một con rồng đen như ngọn núi khổng lồ đang gầm thét, thậm chí bóng dáng của nó còn khe khuất một phần chân trời.
Rồng đen vung cái vuốt sắc nhọn lên cũng có thể khiến cuồng phong rít gào, uy năng đáng sợ chấn động vô cùng, khiến sắc mặt của các Kim Đan kỳ xung quanh biến đổi.
Rồng đen lớn mạnh như vậy, đừng nói tu sĩ Kim Đan bình thường, cho dù là người mạnh nhất Nam Vực như Sở Vãn Thu cũng cảm nhận được áp lực cực lớn.
Nhưng mà hiện tại.
Lại có một người đang ngăn cản rồng đen, bằng sức mạnh của một cá nhân chiến đấu với rồng đen ở trên không trung, chiến đấu một cách điên cuồng.
Người này không hề cường tráng, cùng lắm là dáng người mảnh khảnh, quan trọng là nhân loại dáng người mảnh khảnh này lại đánh với rồng đen khổng lồ bằng phương thức vung nắm đấm, mỗi đòn thấy máu.
Cách thức chiến đấu bạo liệt kia, cảnh tượng chiến đấu điên cuồng kia, mọi người đều nhìn đến há mồm trợn mắt.
Nhìn thấy cảnh tượng chấn động này, có người nhịn không được hét lớn.
"Đó... Đó là Lý Hiên sư huynh sao?"
"Đúng là hắn, Lý Hiên sư huynh lại có thể mạnh mẽ ngăn cản một con rồng, còn là quỷ dị rồng đen mạnh nhất trong các con giáp quỷ dị, quá mạnh."
"Các ngươi nhìn chín đóa thanh liên phía sau Lý Hiên đi, đó là dấu hiệu của Thanh Liên Thể cửu giai." Có một lão chấp sự nói.
"Thanh Liên Thể cửu giai!"
Kiếm Si nhìn Lý Hiên trên bầu trời, nhìn chín đóa thanh liên đang điên cuồng vận chuyển và hấp thụ linh khí.
Nhớ tới lúc mình mới Thanh Liên Thể nhất giai vậy mà đã muốn khiêu chiến Lý Hiên, Kiếm Si cảm thấy rất may vì chưa khiêu chiến, nếu như đã khiêu chiến, vậy chắc hắn sẽ bị đả kích đến nghi ngờ nhân sinh.
"Chẳng trách Lý Hiên có thể chỉ dạy Thanh Liên Thể cho Tông chủ, thì ra Lý Hiên đã là Thanh Liên Thể cửu giai rồi, toàn Thanh Liên Tông, chỉ có tổ sư gia khai tông là từng đạt đến cửu giai." Lão chấp sự tiếp tục nói.
"Thật mạnh! Từ đã, hắn có thể giao chiến với rồng đen, vậy thực lực của hắn phải mạnh bao nhiêu?" Có người hỏi.
"Kim Đan trung kỳ, Lý Hiên là Kim Đan trung kỳ!"
Đại trưởng lão lên tiếng, mặc dù cố hết sức để duy trì sự bình tĩnh, nhưng giọng nói của hắn vẫn hơi run rẩy.
"Kim Đan trung kỳ?"
Mọi người nghe thấy câu này thì đều hoảng hốt, bởi vì người mạnh nhất Thanh Liên Tông cũng mới Trúc Cơ đại viên mãn, nhưng không ngờ được rằng Lý Hiên đã Kim Đan trung kỳ.
Thực lực như thế đủ để trở thành Thái thượng trưởng lão của Thanh Liên Tông, kết quả này hơi dọa người, cho dù là Kiếm Si và Nhạc Tử Quân cũng bị dọa đến mức đầu óc mông lung.
"Thì ra Lý Hiên sư huynh mạnh như vậy, trước đây ta còn cảm thấy hắn không dám giết quỷ dị, hoá ra kẻ nực cười là chính ta."
"Đúng thế, trước đây ta còn muốn thách đấu với hắn, ta quả thực quá nực cười, nực cười mà!"
Kiếm Si thở dài thật sâu. Hơn nữa, khi nhìn thấy năm lĩnh vực loé sáng quanh người Lý Hiên, Kiếm Si càng cảm thấy mình bị đâm một đao, trái tim tan nát.
"Các ngươi không chú ý tới sao? Trên người Lý Hiên máu tươi đầm đìa, nhưng có chỗ đã khô, điều đó cho thấy hắn đã chiến đấu rất lâu rồi." Lão chấp sự lại nói tiếp.
"Ngươi nói cái gì?"
Mọi người ngây ra, mơ hồ đoán được gì đó, một suy nghĩ khó tin nảy lên trong lòng.
Lúc này, Đại trưởng lão lên tiếng, nói với giọng điệu trầm trọng.
"Trước kia chúng ta nhận được mệnh lệnh của Sở Vãn Thu tiền bối, tiến đến Kim Thiền Cốc cứu người, lúc ấy các đại tông môn đều tới, nhưng chúng ta không biết đi Kim Thiền Cốc để cứu ai.”
“Bây giờ ta hiểu rồi, chúng ta đến nơi đây là để cứu Lý Hiên, bởi vì hắn đang một mình bảo vệ Nhân tộc, bảo vệ Nam Vực.”
“Các ngươi nhìn thi thể đầy đất kia xem, hãy nhìn những trận pháp lấp lòa lưu quang kia đi, chắc chắn hắn đã chiến đấu trong thời gian rất dài.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận