Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 683. Phiên ngoại 3: Một ngày tăng một bậc

Chương 683. Phiên ngoại 3: Một ngày tăng một bậc
Điều khiến Lý Hiên vui vẻ là vị trí trái tim của thân thể này, cũng tức là bản thể và linh hồn của hắn cũng rất ấm áp, bắt đầu từ từ biến đổi, đúng vậy, đang dần thoái biến.
Đây là thế giới chí cao, bình thường mà nói, cấp bậc sinh mệnh của hắn quá thấp, không đủ để xuất hiện ở thế giới Thần Vực.
Có có thể dựa vào thể chuyển sinh thì hắn mới có thể đặt chân lên thế giới này.
Nhưng trong khoảnh khắc cảm thụ ánh nắng, bản thể và linh hồn của Lý Hiên bắt đầu thoái biến, tiến hóa đến cấp độ của sinh vật Thần Vực.
Trong tương lai, chỉ cần năng lượng đầy đủ, dù hắn có vứt bỏ thể chuyển sinh này, hắn cũng có thẻ tự do tự tại sinh tồn trong thế giới này.
Nghĩ về điều này.
Lý Hiên tiếp tục hấp thụ ánh nắng, cường hóa bản thể và linh hồn nơi trái tim, đồng thời tập trung quan sát cỏ Bách Linh và cây Thảo Môi, định láy nữa đi ngắn lấy chúng.
Bên cạnh.
Hôi Đại và Hôi Nhị dần dần khôi phục lại từ trong trạng thái bần thần cả người, chúng nó nhìn Lý Hiên đang đứng dưới ánh nắng, nhìn dáng vẻ dửng dưng của hắn, trong lòng càng thêm kinh ngạc.
Bởi vì những con thỏ khác đang núp trong hốc cây không dám đặt chân ra ngoài, ngay cả vương tử Thỏ Tím cũng tạm thời không dám bước ra, phải đến mày mai nó mới có thể bước ra, nhưng Lý Hiên lại dám đi ra ngoài.
Vừa so sánh như vậy tự nhiên đã thể hiện rõ sự phi phàm của Lý Hiên.
Hôi Đại và Hôi Nhị không hiểu chuyện gì đang xảy ra, chúng nó chỉ có thể gãi đầu nghi ngờ.
Vào lúc này.
Lý Hiên quay đầu lại và nói với hai con thỏ xám lớn: "Phạm vi an toàn xung quanh đây là bao nhiêu, có sinh vật nguy hiểm nào không?"
“Phạm vi an toàn sao? Sinh vật nguy hiểm sao?
Hai con thỏ nghe vậy sửng sốt một chút, sau đó vội vàng sắp xếp lại lời nói nói, chúng nó nói.
"Vào ban ngày, phạm vi an toàn của chúng ta ước chừng ba cây số, ngoài ba cây số thì có chút nguy hiểm."
"Nếu vượt qua bán kính mười trượng thì sẽ rất nguy hiểm, lúc nào cũng phải vô cùng cẩn thận."
"Còn về kẻ địch, phần lớn là động vật ăn thịt, còn có rắn và đại bàng, đây đều là kẻ địch của chúng ta."
"Ra là thế, vậy ta đi lại trong bán kính ba cây số một chút, đừng đi theo."
Sau khi nói xong, Lý Hiên đi thẳng về phía xa mà không đợi đối phương trả lời.
"Được... Được."
Hai con thỏ xám to lớn gật đầu theo bản năng, chúng thuộc nhóm thỏ hậu cần, tuân theo mệnh lệnh của cấp cao là bản năng của chúng.
Đây là bẩm sinh, cũng là phương thức sinh tồn của bộ lạc Hắc Thạch, bọn chúng không dám từ chối Lý Hiên.
Cứ thế.
Lý Hiên rời đi, hắn dần biến mất khỏi tầm nhìn của lũ thỏ.
Bên trong hốc cây.
Thấy cảnh này, vương tử Thỏ Tím uể oải ngồi trên mặt đất, giọng nói non nớt vang lên.
"Ta kém quá, biểu hiện kém như thế, về sau làm sao có thể hấp dẫn thỏ trắng được đây."
"Vương tử Thỏ Tím đừng lo lắng, thiên phú của ngươi rất cao, xuất phát điểm cũng cao, chỉ cần nỗ lực giành được năng lượng thì ngươi có thể trưởng thành một cách nhanh chóng." Hôi Đại vội vàng an ủi.
"Đúng thế, ngươi là tộc Thỏ Vương, có tốc độ phát triển nhanh nhất, chỉ cần ăn uống đầy đủ, chẳng mấy chốc ngươi sẽ thăng lên nhất giai nhị đẳng." Hôi Nhị cũng nói câu an ủi.
"Nhất giai nhị đẳng sao? Đó là cấp bậc gì?" Vương tử Thỏ Tím ngờ vực.
"Từ sinh vật Thần Vực nhất giai đến Thần Vực nhị giai chia thành mười bậc nhỏ, các ngươi vừa mới sinh ra đều là nhất giai nhất đẳng. Nhưng chỉ cần có đủ năng lượng, ngươi có thể bước vào nhất giai nhị đẳng trong vòng mười ngày." Hôi Đại giải thích.
"Đúng vậy, tốc độ phát triển của giai đoạn đầu rất nhanh, ta nghe nói trong bộ lạc có một con thỏ vừa mới sinh ra đã ăn một gốc cỏ Bách Linh, thuận lợi thăng cấp lên nhất giai nhị đẳng. Có điều thứ tốt đó rất khó có được, chúng ta không thể kiếm được, trừ khi gặp may thì mới có thể có được." Hôi Nhị nghiêm túc nói.
"Đã vậy ta đây ăn nhiều cỏ hơn, nhanh chóng thăng cấp lên nhất giai nhị đẳng."
Vương tử Thỏ Tím nhanh chóng xoay người chạy vào trong, chạy đến bên đống cỏ khô và nhanh chóng nhấm nháp, nó muốn tăng cường sức mạnh của mình.
Nhìn thấy cảnh này, hai con thỏ xám lớn gật đầu tán thành.
Trong thế giới này, thực lực là căn bản, cho nên tăng cường thực lực bất cứ lúc nào mới là trọng điểm, lựa chọn của vương tử Thỏ Tím tự nhiên là phi thường chính xác.
...
Một nơi khác.
Lý Hiên đứng dưới tán một gốc cây không có lá, hắn ngẩng đầu lên nhìn vị trí ngọn cây.
Ở đó, một gốc cây Thảo Môi đang lẳng lặng sinh trưởng, và đó cũng là mục tiêu của hắn.
Hít một hơi thật sâu, bàn chân Lý Hiên đạp vào hư không, bước từng bước về phía ngọn cây.
Quá trình này hết sức vất vả, chủ yếu là vì áp chế của thế giới Thần Vực với hắn quá lớn, cho dù chỉ là bước đi trong hư không đơn giản thì cũng rất khó.
"Bỏ đi, leo lên thôi."
Hai cái móng vuốt của Lý Hiên bám vào thân cây, thân thể hắn linh hoạt trèo lên, chỉ mất một lúc là đã leo lên đến ngọn cây rồi.
"Thực vật này bất phàm, ẩn chứa không ít năng lực, không thích hợp để ta sử dụng vào lúc này, cất vào trong Không Gian Tùy Thân trước."
Lý Hiên khó nhọc mở Không Gian Tùy Thân ra và đặt cây Thảo Môi vào trong đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận