Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 490. Khởi đầu của sự tuyệt vọng (2)

Chương 490. Khởi đầu của sự tuyệt vọng (2)
Vào lúc này.
Không gian nhộn nhạo, một cánh tay phải bọc giáp từ trên không trung duỗi ra, hung hăng đối mặt với chiếc vuốt rồng kia.
Bụp!
Một âm thánh nặng nề vọng lại, âm thanh này quá lớn, A Ngốc bị sốc đến nỗi đôi tai chảy máu.
Hắn hoảng hốt nhìn về phía chân trời, sau đó hắn đã nhìn thấy một lượng lớn mảnh giáp vỡ nát rơi xuống, nhìn thấy một cánh tay phải thon dài đang nắm chặt vuốt rồng.
Máu từ trên cánh tay phải này chảy xuống, rất dễ thấy rằng cánh tay này đã bị thương rồi, nhưng điều khiến người ta khó tin là cánh tay nhỏ như thế lại vẫn cứng rắn ngăn cản vuốt rồng trên không trung.
“Sức lực quá mạnh!”
Quỷ dị rồng đen kinh ngạc nhìn về phía Lý Hiên, không dám tin sức mạnh của Lý Hiên lại mạnh mẽ như vậy.
“Đây chính là lá bài tẩy của ngươi sao?” Quỷ dị rồng đen duỗi cả hai móng ra, đồng thời đập về hướng của A Ngốc trên mặt đất.
Rầm rầm!
Lại là hai tâm thanh chấn động. Hai tay của Lý Hiên đồng thời xuyên qua hư không, giao chiến với hai chiếc móng rồng, bắn phá lẫn nhau.
Sức mạnh to lớn của nắm đấm đánh vào da thịt, đừng nói là quỷ dị thông thường, cho dù là quỷ dị rồng đen cũng cảm thấy khó mà tin được.
Nó là quỷ dị nổi tiếng về thể lực, còn là cường giả Bán Bộ Nguyên Anh, giờ đây nó lại bị đôi tay của Lý Hiên ngăn cản.
“Thể lực thật mạnh! Nhưng thể lực của quỷ dị rồng đen ta đây còn mạnh hơn!”
Cơ thể quỷ dị rồng xuyên qua hư không, bóng dáng to lớn của nó xuất hiện trên không, ngay trên vị trí của A Ngốc. Nó điều động sức mạnh toàn thân, hung dữ lao về hướng A Ngốc, dường như muốn giết chết A Ngốc tại đây.
“Không!”
A Ngốc trong mắt lóe lên sự sợ hãi, cả người ngồi liệt trên mặt đất, trong đầu xoẹt qua một đời ngắn ngủi của mình. Hắn phát hiện người duy nhất bản thân có thể dựa dẫm chỉ có sư tôn.
Cũng vào lúc này.
Lý Hiên xuất hiện, hắn mặc áo giáp dữ tợn, cơ thể chắn trước người A Ngốc giống như pháo đài kiên cố nhất, bảo vệ hắn phía sau.
Cơ thể của nhân loại một lần nữa đối đầu với con rồng đen khổng lồ kia, phát động chiến đấu dưới lực lượng cuồng bạo.
Gào gào gào!
Những con giáp quỷ dị còn lại cũng tiến đến đánh chiến, nhân cơ hội này bao vây Lý Hiên, trong sức mạnh điên cuồng, chúng cuồng bạo tấn công Lý Hiên.
Máu tươi từ trên trời rơi xuống, trên người Lý Hiên bắt đầu xuất hiện chi chít vết thương. Đối diện với sự vây đánh của nhiều kẻ địch như vậy, Lý Hiên rất nhanh đã thương tích chất chồng.
Phía dưới.
Trong bụi cỏ.
Đôi mắt A Ngốc run rẩy nhìn không trung, nhìn Lý Hiên vì bảo vệ hắn mà giao chiến với rồng đen khổng lồ, chiến đấu với rất nhiều quỷ dị.
Nhìn máu tươi không ngừng tuôn ra từ cơ thể Lý Hiên, nhìn Lý Hiên một lần rồi lại một lần chịu công kích nhưng lại không thể lùi bước mà vẫn nỗ lực bảo vệ hắn.
Trong mắt A Ngốc xuất hiện nước mắt, lần đầu tiên không kìm được mà rơi xuống.
“Sư tôn! Lại là sư tôn. Mỗi lần ta gặp phải nguy hiểm đều là sư tôn bảo vệ ta, mà Thôn Thiên Ma ngươi, trong khi ta đang ẩn nấp thì ngươi lại cố ý để lộ tung tích của ta.”
“Ngươi cố ý kéo quỷ dị đến, ngươi giống với những quỷ dị kia, đều đáng chết, đều đáng chết!”
A Ngốc đau khổ nói, hai mắt đỏ ngầu căm ghét, cả người hận đến cực điểm.
“Căm ghét hả. Ngươi càng căm ghét ta càng vui, ngươi có biết không? Những người ở Thanh Liên Tông kia sở dĩ châm biếm sư tôn ngươi là do ta dụ dỗ đó.”
“Sư tôn ngươi đã phát hiện ra điểm này rồi, nhưng hắn không nói gì cả là vì ta ở trong cơ thể ngươi, nếu như điều tra sẽ điều tra đến chỗ ngươi.”
“Sư tôn ngươi không muốn ngươi day dứt, vì chú ý đến trạng thái của ngươi, hắn đã một mình gánh chịu tất cả. Giờ đây sư tôn ngươi lại rơi vào tình cảnh nguy hiểm, hắn chết chắc rồi.”
“Chỉ có ngươi có thể cứu hắn, nhanh chóng mở phong ấn ra, chỉ cần ngươi mở phong ấn thả căn nguyên của ta ra, ngươi sẽ có sức mạnh vô địch.”
“Đến lúc đó ngươi có thể cứu sư tôn của ngươi, cho dù là ngươi sẽ chìm vào bóng tối. Chọn đi, nhìn sư tôn ngươi chết hay là bản thân chìm vào bóng tối.”
Thôn Thiên Ma hưng phấn nói, nó thúc giục, kính động không thôi.
Sau khi Thôn Thiên Ma nói ra, một luồng khí đen hung ác bịt kín hai mắt của A Ngốc, tâm trạng của hắn trở nên điên cuồng.
Nhưng vào dúng lúc này.
A Ngốc nghĩ đến lời khuyên bảo của sư tôn, nghĩ đến lời dặn dò và dạy bảo trước kia của sư tôn, hắn run rẩy ôm chặt hai cánh tay.
“Ta không thể... Ta không thể làm như vậy! Sư tôn sẽ không tha thứ cho ta.”
A Ngốc rất muốn có được sức mạnh lớn lao để cứu sư tôn, nhưng hắn biết nếu như bản thân lựa chọn như vậy sư tôn mãi mãi sẽ không tha thứ cho mình.
“Ngươi còn đang do dự cái gì? Sư tôn ngươi đã bị thương thành như thế rồi? Nếu cứ tiếp tục như vậy hắn sẽ chết, sẽ chết!” Thôn Thiên Ma lớn tiếng thúc dục.
“Sư... Sư tôn sẽ không đồng ý đâu, hắn sẽ rất đau lòng, ta không thể nhìn hắn đau lòng.” A Ngốc nắm tóc đau lòng nói.
“Đồ ngu! Chẳng mấy chốc sư tôn của ngươi sẽ chết, so với việc bị thương thì cái chết càng đáng sợ hơn, ngươi muốn thấy sư tôn ngươi chết sao?” Thôn Thiên Ma lại một lần nữa gào lên.
Răng rắc!
Vết nứt không gian đột ngột xuất hiện ở phía sau A Ngốc, một cái móng khổng lồ màu đen xuyên qua không gian, hung dữ đánh về hướng đầu hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận