Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 480. Thu đại mỹ nữ làm đồ đệ (2)

Chương 480. Thu đại mỹ nữ làm đồ đệ (2)
Lý Hiên ngồi trên ghế thái sư, biếng nhác lấy hồ lô rượu ra, uống linh tửu bên trong.
“Chao ôi, chao ôi! Ta không phải nhân loại thuần túy. Đây là mùi hương cơ thể tự tỏa ra, không phải phấn son.”
Sở Vãn Thu mỉm cười giải thích, đôi mắt to cuốn hút nhìn Lý Hiên hồi lâu rồi mới lên tiếng: “Ta nên dùng nó như thế nào? Có vẻ ta không thể cầm nó lên được.”
“Ừ, ngươi đưa môi lại gần là được, nó sẽ tự động hòa tan, xuyên qua khí lực của ngươi và dung nhập vào linh hồn.” Lý Hiên nói.
“Được.”
Sở Vãn Thu làm theo. Ngay lập tức, một lực lượng dao động mãnh liệt dung nhập vào linh hồn của nàng, chữa khỏi ám thương của nàng.
Vào giờ phút này, ám thương tồn tại vô số năm tháng dần khôi phục lại, vết thương linh hồn phủ đầy vết nứt hoàn toàn khép lại, rốt cuộc nàng cũng bình phục.
Thực lực của nàng bắt đầu ổn định tăng trưởng, một đường thẳng tiến đến Bán Bộ Nguyên Anh.
“Cảm ơn, cảm ơn ngươi!”
Cảm thụ thực lực tăng lên một cách điên cuồng, cảm nhận được vết thương khôi phục, Sở Vãn Thu rất cảm kích.
Với tâm trạng kích động, Sở Vãn Thu dịu dàng hỏi: “Ngươi thật sự muốn ta bái ngươi làm sư phụ sao? Thật ra, đạo lữ gì đó cũng có hy vọng nha.”
“Bái sư đi.” Lý Hiên quả quyết nói.
“Ai, quả nhiên người có thể cứu Nam Vực thật sự không bình thường, ngay cả mị lực của ta cũng không thể ảnh hưởng đến ngươi.”
Sở Vãn Thu nhìn Lý Hiên thật sâu, rồi yêu kiều quỳ xuống.
“Đồ nhi Sở Vãn Thu, bái kiến sư tôn!”
‘Ting! Chúc mừng ngài đã thu nhận Thiên Mệnh Chi Tử - Sở Vãn Thu, phần thưởng của ngài là thiên phú hết sức đặc thù, thiên phú Thế Mạng.’
‘Thiên phú Thế Mạng: Với bất cứ năng lực nào khiến ngài tử vong, thiên phú này đều cho phép ngài tránh thoát như ve sầu thoát xác, thời gian chờ là một tháng.’
‘Tác dụng phụ: Sẽ hôn mê trong một giờ. Có thể thăng cấp bằng quả siêu tiến hóa.’
Nhìn năng lực vừa nhận được, tâm trạng của Lý Hiên hết sức kích động.
Bởi vì năng lực này quá quan trọng đối với hắn, quả thực chính là thần kỹ bảo mệnh.
Suy nghĩ mà xem.
Người khác hao tổn tâm sức, rất vất vả mới giết chết Lý Hiên, kết quả là Lý Hiên căn bản không chết. Nếu kẻ địch biết, chúng chắc chắn sẽ tức chết.
Mấu chốt là thời gian chờ của thiên phú này chỉ có một tháng.
Nói cách khác, cho dù Lý Hiên đã sử dụng thiên phú Thế Mạng rồi, hắn chỉ cần chờ một tháng là có thể lại sử dụng năng lực này.
Hơn nữa, năng lực này còn có thể thăng cấp. Đến lúc đó, có lẽ ngay cả thời gian chờ cũng sẽ giảm xuống, điều này sẽ mang đến nhiều trợ giúp hơn.
Với tâm trạng không tệ, Lý Hiên lập tức dùng linh lực đỡ Sở Vãn Thu dậy, mỉm cười nói.
“Rốt tốt, túi trữ vật này cho ngươi, bên trong có một ít linh phù, trận bàn và cả đan dược do ta luyện chế.”
“Không cần, ngươi đã giúp đỡ ta rất nhiều, ta không thể nhận thêm đồ của ngươi được. Thay vào đó, ta còn muốn tặng đồ cho ngươi.”
Sở Vãn Thu cởi túi trữ vật bên hông xuống và đưa cho Lý Hiên: “Đây, ta đưa túi trữ vật này cho ngươi, bên trong có một chút thứ tốt.”
“Không cần, bình thường ta chỉ cần quả tiến hóa và quả dung hợp, nhu cầu khác không lớn.” Lý Hiên lắc đầu.
“Quả tiến hóa? Tiểu sư tôn của ta, ngươi nhìn đồ trong túi trữ vật sẽ hiểu.” Sở Vãn Thu che miệng cười trộm.
“Ồ?”
Lý Hiên thấy hứng thú. Hắn vươn tay nhận lấy túi trữ vật, phát hiện nó đã trong trạng thái mở ra.
Hắn nhìn vào bên trong và ánh mắt lập tức sáng lên.
“Quả dung hợp và quả tiến hóa, nhiều thế sao?” Lý Hiên kinh ngạc.
“Ừ, có vui không?” Sở Vãn Thu nở nụ cười xinh đẹp rồi hỏi.
“Tất nhiên, vậy thì ta không khách khí nữa.” Lý Hiên động lòng.
“Đều là của ngươi. Cho ngươi.”
Sở Vãn Thu không hề tiếc nuối, thay vào đó, nàng càng muốn tặng nó cho Lý Hiên, bởi vì Lý Hiên đã cho nàng quả ;inh hồn, trái cây đó quá trân quý.
Lúc trước, linh hồn của nàng bị thương, tuổi thọ không dài, nhiều năm vẫn không thể giải quyết. Lúc này, Lý Hiên chữa khỏi cho nàng, đây tuyệt đối là ân tái tạo với nàng.
Vì vậy, nàng vô cùng cảm kích Lý Hiên, muốn nhanh chóng hồi báo Lý Hiên.
“Ừ, cảm ơn!”
Lý Hiên lấy ra một đống trái cây từ trong túi trữ vật. Quả tiến hóa, quả dung hợp và cả thứ trái cây màu lam thần bí, nhiều thứ tốt như vậy khiến Lý Hiên muốn dùng ngay lập tức.
Vì thế, hắn chuẩn bị rời đi: “Trận pháp của phủ thành chủ do ngươi bố trí sao? Đây Là trận pháp huyết mạch à?”
“Đúng vậy, là kỹ năng thiên phú của ta, không có huyết mạch thì không thể nắm giữ nó, tuy nhiên, kiến thức liên quan rất hữu dụng, có lẽ nó sẽ hữu ích với ngươi.”
Sở Vãn Thu nhanh chóng lấy ra một cái ngọc giản trốn, ghi rất nhiều kiến thức vào ngọc giản, rồi đưa cho Lý Hiên.
“Cảm ơn, ngươi cứ cải thiện thực lực cho tốt. Ta đi đây.” Lý Hiên vừa nói vừa chuẩn bị rời đi.
“Ngươi cầm túi trữ vật đi, nó không có tác dụng gì lớn với ta, ba tháng nữa là ta có thể đột phá Nguyên Anh kỳ.” Sở Vãn Thu mỉm cười nói.
“Ba tháng sao? Đúng là rất nhanh, chúc mừng ngươi trước.”
“Nhờ có ngươi mà, đây.”
Sở Vãn Thu dọn tất cả trái cây vào trong túi trữ vật và đặt vào tay Lý Hiên.
“Ừ.”
Lý Hiên gật đầu, buộc túi trữ vật bên hông rồi bay khỏi phủ thành chủ, lướt đi xa trong sự đưa tiễn của Sở Vãn Thu.
Chỉ còn lại Sở Vãn Thu đứng ở cổng phủ thành chủ và lẳng lặng nhìn hướng Lý Hiên rời đi hồi lâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận