Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 124. Băng Huyên Nhi, người thủ hộ mới

Chương 124. Băng Huyên Nhi, người thủ hộ mới
Lý Hiên vô cùng hài lòng với niềm vui bất ngờ này, hắn cảm thấy Tần Nguyệt quả thực là tiểu phúc tinh của hắn, lần nào cũng mang những điều tốt đẹp đến với hắn.
Lý Hiên đang vui vẻ trong lòng đột nhiên nhìn thấy, cách đó khoảng mười nghìn thước, một bóng dáng duyên dáng giẫm trên một thanh trường kiếm đang nhanh chóng bay về phía trước, phương hướng rõ ràng là thành Bạch Vân.
Điều khiến Lý Hiên ngạc nhiên là bóng dáng yểu điệu này có dung mạo vô cùng xinh đẹp, giống như tiên nữ băng giá dưới băng tuyết, tỏa ra khí tức người lạ chớ đến gần.
'Băng Huyên Nhi: Một trong bốn hộ pháp của thiên mệnh cứu thế, người hộ đạo thời kỳ đầu của Tần Nguyệt, không thể nhận làm đệ tử.'
"Người hộ đạo mới đã đến rồi sao."
Lý Hiên thầm nói, mơ hồ cảm thấy sức mạnh vận mệnh chuyển động.
"Sư tôn, ta đã thăng cấp đến Huyết Ảnh Thiên Thư viên mãn rồi!"
Giọng nói ngọt ngào cắt đứt dòng suy nghĩ của Lý Hiên, hắn quay đầu lại nhìn Tần Nguyệt, nói: "Tăng đến viên mãn rồi sao?"
"Đúng vậy, sư tôn, cảm ngộ ngài truyền đạt cho ta đúng lúc bù đắp thiếu sót trong cảm ngộ của ta, sau đó ta đã lĩnh ngộ, ngài xem."
Cánh tay nhỏ bé của Tần Nguyệt vung lên, hơn một chục huyễn ảnh ngay lập tức xuất hiện xung quanh, từng bóng dáng trông vô cùng sống động.
"Không tệ, không tệ, mặc dù số lượng huyễn ảnh hơi ít, nhưng cũng được rồi." Lý Hiên hài lòng gật đầu.
"Sư tôn, ta cũng đã đạt đến viên mãn rồi."
Tống Tiểu Mỹ cũng đứng dậy, trên gương mặt nhỏ ngập tràn niềm vui, thi triển ra huyễn ảnh.
Chất lượng huyễn ảnh của nàng cũng rất khá chân thực, có điều số lượng hơi ít, miễn cưỡng coi là đủ.
"Rất tốt."
Lời khen ngợi hiếm có của Lý Hiên, hắn cảm thấy con của thiên mệnh đúng là bất phàm, dù là vai phụ cũng có thể tiến bộ nhanh chóng.
Leng keng!
Âm thanh lanh lảnh vang lên.
Tần Nguyệt và Tống Tiểu Mỹ đồng thời nhìn về phía bên hông của mình, nhanh chóng lấy một ngọc phù ra.
"Ta là Băng Huyên Nhi, bằng hữu của Hạnh Nhi, đến tảng đá lớn ở cổng thành phía nam tìm ta."
Âm thanh thanh lãnh phát ra từ ngọc phù, vang vọng trong hầm ngầm, khiến Tần Nguyệt nhìn về phía Lý Hiên ngay tức khắc.
"Sư tôn, bằng hữu của Hạnh Nhi tỷ đến, chúng ta đến cổng nam chứ?"
"Ta suy nghĩ."
Lý Hiên có thể cảm nhận được sự cường đại của Băng Huyên Nhi, có nàng bảo vệ Tần Nguyệt, sự đảm bảo của Tần Nguyệt sẽ được đảm bảo, cộng thêm việc đã nắm giữ huyển ảnh, không còn phải lo lắng quá nhiều nữa.
Vì thế hắn gật đầu nói: "Được, có điều đợi một chút, để ta nói với ngươi về một bí cảnh ẩn dưới nước, ngươi nhất định sẽ có thu hoạch ở nơi đó."
"Được, sư tôn."
Tần Nguyệt và Tống Tiểu Mỹ điều ngoan ngoãn lắng nghe, sau khi ghi nhớ những gì Lý Hiên nói bọn họ mới tiến về cổng nam.
Một lúc sau.
Tại cửa nam, bên cạnh tảng đá lớn.
Băng Huyên Nhi mặc trang phục màu trắng đẹp tựa tiên nữ, khắp cơ thể tỏa ra khí tức lạnh lẽo người lạ tránh xa ra, lạnh lùng nhìn về phía Tần Nguyệt và Tống Tiểu Mỹ.
"Tại sao lại trễ như vậy?"
"Chúng ta bị một số chuyện cản trở." Tần Nguyệt khẽ giải thích.
"Sau này những chuyện nhỏ nhặt thì bỏ qua, nhiệm vụ của các ngươi là tăng thực lực lê, chỉ có như vậy mới có thể trưởng thành nhanh chóng." Băng Huyên Nhi điềm nhiên nói.
"Vâng!"
"Hãy nói về thực lực của các ngươi đi, Huyên Nhi chỉ bảo ta đến bảo vệ các ngươi, không đề cập đến những chuyện khác, ta cần phải hiểu rõ về tình trạng của cá ngươi." Âm thanh lạnh lùng của Băng Huyên Nhi vang lên.
"Ta là Luyện Thể tầng bảy, sư tỷ là Luyện Thể tầng chín." Tống Tiểu Mỹ cất lời, nói ra tu vi.
"Ồ? Thực lực cũng được đấy, cao hơn hai đến ba tầng so với dự đoán của ta, sao lại thăng cấp nhanh như vậy? Hạnh Nhi có bản lĩnh như vậy sao?" Băng Huyên Nhi có chút ngạc nhiên.
"Chủ yếu là do sư tôn giúp đỡ chúng ta, nên mới có thể thăng cấp nhanh như vậy." Tần Nguyệt không nhịn được mà tán dương sư tôn.
"Sư tôn? Các ngươi có sư tôn?" Băng Huyên Nhi ngờ vực.
"Đúng, sư tôn của chúng ta là luyện đan sư, do sử dụng đan dược nên tu vi của chúng ta mới có thể thăng cấp nhanh như vậy." Tần Nguyệt nghiêm túc gật đầu.
"Luyện đan sư, thảo nào thăng cấp nhanh như vậy, sư tôn của các ngươi là người tư tiên của tiên môn nào?" Băng Huyên Nhi nghi ngờ hỏi.
"Không phải tiên môn, sư tôn của chúng ta không gia nhập môn phái, hắn là một Khí Huyết Luyện Đan Tông Sư, vô cùng lợi hại." Tống Tiểu Mỹ cũng rất tôn sùng sư tôn của mình.
"Khí Huyết Luyện Đan Tông Sư?"
Băng Huyên Nhi cau mày, nàng cho là luyện đan sư của tiên môn, không ngờ lại là Khí Huyết Luyện Đan Tông Sư của thế giới võ giả.
Điều này rất khác với suy nghĩ của nàng, nhưng nàng không hề có ý định phê phán, chỉ lạnh lùng cất lời.
"Sau này đan dược của các ngươi sẽ do ta cung cấp, không được phép sử dụng đan dược của người khác."
"Tại sao?"
Tần Nguyệt và Tống Tiểu Mỹ đồng thời cau mày.
"Bởi vì tất cả đan dược trên đời đều để lại một lượng đan độc nhất định trong cơ thể, thứ này sẽ ảnh hưởng đến tốc độ tu hành. Thứ ta cung cấp là đan dược thượng phẩm, đan dược thượng phẩm chứa đựng rất ít đan độc, giá trị cũng rất cao, nên mới cho các ngươi sử dụng." Băng Huyên Nhi lạnh nhạt nói, mang đến cho người ta loại cảm giác cao cao tại thượng.
"Đan dượng thượng phẩm? Ta còn tưởng là đan dược cực phẩm nữa cơ." Tần Nguyệt lẩm bẩm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận