Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 566. Bị Băng Tuyên Nhi hiểu lầm

Chương 566. Bị Băng Tuyên Nhi hiểu lầm
Lý Hiên vui mừng nhìn chiếc hộp, trái siêu tiến hóa và trái siêu dung hợp bên trong vô cùng hấp dẫn kẻ khác.
Tất nhiên, ngoài trái cây, còn có những thứ tốt khác, giá trị không thấp.
Những thứ tốt này là tài liệu luyện khí, nguyên liệu luyện đan, đều là nguyên liệu Nguyên Anh kỳ, chúng rất quý giá, và chúng cũng là những thứ tốt mà Lý Hiên rát thiếu.
Là một Luyện Khí Sư và Luyện Đan Sư ngũ giai, hắn có thể tùy tiện luyện chế pháp khí và đan dược Nguyên Anh kỳ.
Nhưng vì thiếu nguyên liệu nên chưa luyện được, bây giờ có nguyên liệu, Lý Hiên cũng có thể thể hiện bản lĩnh của mình.
Đương nhiên, chuyện này phải đợi một chút, dùng quả siêu tiến hóa và quả siêu dung hợp mới là chuyện chính.
Vì vậy, hắn nhặt trái cây trong hộp gỗ màu đỏ lên, bắt đầu nuốt nhanh chóng.
'Ting! Thiên Địa Chi Thủ của ngài đã được siêu tiến hóa, uy lực tăng mạnh, phạm vi sử dụng được tăng lên đến bánh kính một vạn cây số.'
'Ting! Thủ Hộ Kiếm Vực của ngài dung hợp với Lĩnh Vực Thanh Liên, Lĩnh Vực Linh Hồn, Lĩnh Vực Sát Khí, và Lĩnh Vực Đoạn Chi, tiến giai thành Thủ Hộ Kiếm Vực thượng phẩm, sức mạnh được tăng cường.'
...
Thủ Hộ Kiếm Vực thượng phẩm ư? Không tệ, không tệ."
Lý Hiên cảm nhận được sự biến đổi của lĩnh vực, cảm nhận được lực lượng nặng nề ẩn chứa bên trong lĩnh vực, trong lòng vô cùng vui mừng.
Sau khi dung hợp, lĩnh vực trở nên mạnh mẽ hơn, phạm vi tấn công cũng rộng hơn, sau này hắn không còn sợ vị bao vây tấn công nữa.
Ngay cả khi số lượng kẻ thù có nhiều gấp trăm lần, ngay cả khi không sử dụng Huyết Phân Thân, hắn vẫn có thể chém giết đông đảo kẻ địch một cách dễ dàng bằng lĩnh vực.
Đây chỉ là thứ yếu, đặc điểm lớn nhất cả Thủ Hộ Kiếm Vực là khi ở trong trạng thái bảo vệ, sẽ bùng phát giống như Thiên Mệnh Chi Tử, sức chiến đấu sẽ tăng lên rõ rệt.
Ngoài Thủ Hộ Kiếm Vực, điều khiến Lý Hiên vui vẻ là Thiên Địa Chi Thủ.
Cùng với sự điều trị của thể Công Đức, ánh mắt của hắn càng ngày càng rõ ràng, tuy rằng còn cách hoàn toàn khôi phục rất xa, nhưng thả ra vào lần tấn công thì vẫn không thành vấn đề.
Hơn nữa, Thiên Địa Chi Thủ vốn đã mạnh mẽ, sau lần nâng cấp này, sức mạnh của nó lại tăng lên.
Với phạm vi tấn công một vạn cây số, càng khiến Lý Hiên cảm thấy như thể bản thân đã mở ra bản đồ pháo, dễ dàng giết được những kẻ cách xa hàng ngàn dặm.
"Thật tốt, ta cần có thêm nhiều trái cây hơn, đáng tiếc."
Lý Hiên nhìn chiếc hộp không còn trái cây, khẽ lắc đầu, trái lại bắt đầu kiểm tra tình trạng huyết mạch của mình.
Huyết Mạch Đề Thủ đạt tới bình cảnh, huyết mạch Phượng Hoàng trong cơ thể hắn đã rất nhiều, nhưng chúng đều trong hình thức sợi nhỏ, không thể cùng nhau ngưng tụ lại và hình thành huyết mạch chân chính.
Điều này khiến Lý Hiên rất phiền muộn, không hiểu tại sao.
"Bỏ đi, tiếp tục tách, lượng khiến chất thay đổi, ta không tin vĩnh viễn không thể ngưng tụ được."
Lý Hiên không còn rối rắm nữa, thay vào đó, hắn lấy một bình huyết dịch của TầN Nguyệt ra, một lần nữa tiến hành Huyết Mạch Đề Thủ, chiết xuất huyết mạch và dung nhập vào cơ thể.
Cảm nhận được cơ thể ấm áp, Lý Hiên gật đầu hài lòng và quay lại nhìn Băng Huyên Nhi đang ngủ say trên giường bạch ngọc.
"Chắc là sắp tỉnh."
Lý Hiên ngồi bên mép giường, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Băng Huyên Nhi và tiến hành kiểm tra, xác nhận nàng đang dần hồi phục thì mở thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó, Lý Hiên tự cắt cổ tay của mình và nhỏ máu vào cái miệng hồng hào của Băng Huyên Nhi.
Cùng với việc máu được nhỏ vào và sự hấp thụ của Băng Huyên Nhi, sự thay đổi về lượng cuối cùng đã dẫn đến thay đổi về chất.
Cơ thể mảnh mai của nàng khẽ rung lên, sau đó lông mi khẽ động, đôi mắt nàng dần mở ra.
Một đôi mắt đẹp có chút ngơ ngác xuất hiện, bề ngoài trong trẻo lạnh lùng kết hợp với khí chất thanh tao, nàng giống như tiên tử không nhiễm pháo hoa bụi trần, thu hút sự chú ý của người khác.
"Ừ?"
Một giọng nữ mềm mại vang lên, trong giọng nói lộ vẻ nghi hoặc.
Cùng với âm thanh này, con ngươi đen nhánh của Băng Huyên Nhi nhìn về phía Lý Hiên, cũng nhìn thấy máu chảy ra từ cổ tay của Lý Hiên.
Cảm nhận được sự ấm áp mang hương vị của máu trên đôi môi, cùng với sinh cơ trào dâng trong cơ thể mình, trong nháy mắt Băng Huyên Nhi đã hiểu ra điều gì đó, nơi mềm yếu nhất trong lòng xúc động.
"Tình trạng của ngươi vừa mới tốt lên, tạm thời thân thể không thể động đậy, yên tâm, ngươi có thể dần hồi phục qua việc điều trị, tin tưởng ra." Giọng nói ôn hòa của Lý Hiên vang lên.
"Ừ."
Băng Huyên Nhi khẽ gật đầu, ngoan ngoãn đáp lại, nhưng đôi mắt mở to của nàng vẫn nhìn Lý Hiên đầy ngạc nhiên.
Giờ phút này tâm tình nàng rất tốt, cảm thấy rất vui vẻ, hi vọng có thể tiếp tục như vậy, cho dù vĩnh viễn không thể động đậy, nàng cũng nguyện ý.
Chẳng qua.
Bị Lý Hiên nhìn chăm chú một lúc lâu khiến nàng thấu có chút bối rối, nhanh chóng ổn định lại cảm xúc, nhẹ giọng hỏi.
"Ta... Đã ngủ say bao lâu rồi?"
"Mấy tháng rồi, lần sau đừng như vậy, thực sự khiến người khác lo lắng."
Lý Hiên nhớ đến hình ảnh nữ thần Băng Tuyết mà Băng Huyên Nhi ngưng tụ nên, không khỏi khẽ thở dài.
"Ta biết rồi."
Băng Huyên Nhi nhẹ nhàng đáp lại, nhưng nếu Lý Hiên lại gặp nguy hiểm trong tương lai thì nàng vẫn sẽ chọn cố gắng quên mình trợ giúp Lý Hiên, bởi vì nàng là tiểu thị nữ của Lý Hiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận