Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 506. Thực lực tiến hóa lớn

Chương 506. Thực lực tiến hóa lớn
‘Ting! Huyết Mạch Đề Thủ của ngài tiến hóa thành Siêu Huyết Mạch Đề Thủ, bỏ đi thời gian chờ, mỗi lần sử dụng tiêu hao linh hồn của bản thân, xin hãy sử dụng cẩn thận.’
‘Ting! Thiên phú chết thay của ngài tiến hóa với biên độ lớn, thời gian chờ giảm còn một ngày, tác dụng phụ là hôn mê nửa canh giờ.’
Tiếng nhắc nhở của máy móc vang lên trong đầu.
Lý Hiên nghe tiếng nhắc nhở này thì vui mừng khôn xiết, cảm thấy các phương thức bảo mệnh của bản thân càng ngày càng mạnh.
Nghĩ thử xem, thiên phú Thế Mạng mỗi tháng một lần biến thành mỗi ngày một lần, thế thì quả là quá ăn gian, hắn gần như là đã biến thành con gián đánh mãi không chết.
Nếu đợi đến ba tháng sau, Thời Quang Đảo Lưu kết thúc, vậy hắn hầu như không thể chết được, điều này cũng khiến tâm trạng của Lý Hiên ngày càng tốt hơn.
“Sư tôn, ở đây vẫn còn nhiều quả dung hợp lắm.”
Cánh tay trắng nõn của Tần Nguyệt cầm quả dung hợp cho vào miệng Lý Hiên, chớp chớp đôi mắt to thuần khiết nhìn Lý Hiên.
“Ừ, tiếp tục ăn.”
Lý Hiên không do dự, tiếp tục nhấm nháp quả dung hợp, nuốt từng quả một xuống bụng để nâng cao thực lực.
‘Ting! Ngài sử dụng lượng lớn quả dung hợp, Sâm La Vạn Tượng Chiến Thể của ngài đã dung hợp với Hô Phong Hoán Vũ, Pháp Trang Phối Hợp, Thần Tiễn Thủ, Ngự Kiếm Thuật, Thanh Liên Thể cửu giai, Siêu Huyết Mạch Đề Thủ.’
‘Thăng cấp lên Sâm La Vạn Tượng Tối Thượng Thể: Miễn dịch với tất cả các đòn tấn công dưới Nguyên Anh, ngộ tính tăng mạnh, tốc độ tu luyện bất cứu công pháp thể tu nào cũng được tăng năm lần.”
Sau khi ăn hết quả cuối cùng, Lý Hiên cảm thấy trong người có một luồng sức mạnh đáng sợ dâng trào, áp lực trên người hắn giảm đi đáng kể.
Sinh tồn trong thời loạn thế như vậy, đối diện với quỷ dị đếm không xuể, Lý Hiên vẫn luôn không có cảm giác an toàn, cứ cảm thấy trên vai như đang bị một ngọn núi đè lên.
Bây giờ.
Chỉ riêng công kích thể lực của hắn đã ngang với cấp bậc Bán Bộ Nguyên Anh, sức phòng ngự còn miễn dịch tất cả công kích dưới Nguyên Anh, thể chất mạnh mẽ như vậy khiến Lý Hiên vô cùng vui mừng.
Có điều.
Hắn thiếu một công pháp thể tu mạnh mẽ, nếu có một công pháp thể tu mạnh, vậy thì sức chiến đấu của hắn sẽ còn tiếp tục tăng lên, phương thức chiến đấu cũng sẽ ngày càng lớn mạnh hơn.
Nghĩ đến công pháp thể tu, Lý Hiên nhìn Tần Nguyệt: “Tiểu Nguyệt, Trung Châu có môn phái thể tu nào mạnh không? Ta thiếu một công pháp thể tu thích hợp.”
“Môn phái thể tu sao? Có thì có, nhưng ta cảm thấy những môn phái đó không phù hợp với ngài.”
Tần Nguyệt nghĩ đến môn phái thể tu mạnh ở Trung Châu, Hắc Hùng Tông.
Những tu tiên giả của môn phái này, ai nấy đều béo tốt săn chắc, trông như gấu đen, vô cùng hung hãn.
Nhưng để Lý Hiên tuấn mỹ biến thành như vậy, vậy quá là ảnh hưởng đến hình tượng của sư tôn, cho nên Tần Nguyệt không muốn để Lý Hiên tu luyện loại công pháp như vậy, càng không muốn sư tôn biến thành gấu đen.
Lúc này, Tần Nguyệt nghĩ đến một tông môn nhỏ, một tông môn nhỏ vô cùng lâu đời.
Tông môn nhỏ này có cái tên Tinh Thần Tông, có thể hấp thụ lực lượng của tinh tú để luyện thể, là một phương pháp luyện thể vô cùng hiếm gặp.
Có điều độ khó khi tu luyện công pháp của Tinh Thần Tông rất cao, yêu cầu đối với thiên phú có thể nói là biến thái, chuyện này khiến đệ tử của tông môn thưa thớt, nên có vẻ lụi tàn.
Sở dĩ Tinh Thần Tông còn tồn tại đến tận bây giờ là bởi, nhiều năm trước đây, có một vị cao thủ siêu cấp đã đơn giản hóa công pháp của Tinh Thần Tông, độ khó giảm xuống gấp mười lần, nhờ vậy mới khiến Tinh Thần Tông tồn tại đến nay.
Nhưng cho dù là vậy, độ khó của công pháp Tinh Thần bản đơn giản vẫn còn rất cao, hơn nữa sức chiến đấu hoàn toàn không thể sánh với bản đầy đủ.
Tuy mỗi năm người của Tinh Thần Tông đều có gắng tu luyện bản đầy đủ, nhưng không có một ai thành công, chỉ có thể tiếp tục tu luyện công pháp Tinh Thần bản đơn giản hóa.
Mấy năm trước, một vị tu sĩ Nguyên Anh cuối cùng của Tinh Thần Tông vẫn lạc ở Ngoại Vực, khiến cho Tinh Thần Tông biến thành tông môn nhị lưu ở Trung Châu, uy thế ngày càng yếu, sinh tồn cũng ngày một gian nan hơn.
Tần Nguyệt cảm thấy công pháp của tông môn này rất hợp với sư tôn, trong lòng nàng, cho dù công pháp có khó hơn nữa thì sư tôn cũng có thể học được, cho nên nàng nói tất cả với Lý Hiên.
“Tinh Thần Tông sao, đợi ba tháng sau ta sẽ đến thăm, thử xem liệu có thể học được không.” Lý Hiên đưa ra quyết định, chuẩn bị ba tháng nữa đi xem thử.
“Sư tôn nhất định làm được.”
Đôi mắt to tròn của Tần Nguyệt tràn ngập tự tin, cảm thấy không có chuyện gì mà sư tôn làm không được.
“Ừ, về phương diện thể tu, thiên phú của ta đúng thực là không tệ.”
Lý Hiên mỉm cười vân vê gương mặt nhỏ của Tần Nguyệt, lần nữa dẫn nàng chìm vào tu hành.
Ở một nơi khác.
Bên ngoài thành Bạch Vân, trong mỏ quặng Bạch Vân.
Đôi mắt đỏ ngầu xuất hiện trong hầm mỏ, đó là đôi mắt của quỷ dị Bạch Dương, nó nhìn bên ngoài một lúc rồi thở dài nói.
“Đều chết cả rồi, đến căn nguyên cũng vỡ nát, chỉ còn lại một mình ta, quả nhiên, chúng ta không nên giết thủ lĩnh người đội đấu lạp, quá nguy hiểm.”
“Ta phải đi thôi, sau này không bao giờ đến Nam Vực nữa, đánh chết cũng không đến.”
Dê trắng từ bỏ giáng lâm thể trong quặng mỏ, căn nguyên trực tiếp quay về thế giới Quỷ Dị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận