Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 631. Nguyên Anh kỳ

Chương 631. Nguyên Anh kỳ
“Đúng vậy, hiện giờ đúng là lúc chúng ta suy yếu, những hoang thú này xuất hiện đã tháo gỡ khó khăn giúp chúng ta, quả nhiên trời phù hộ Nhân tộc ta.”
Tu sĩ Bàn lão đầu vội gật đầu, mặt mo cũng cười thành hoa cúc.
“Nói chính xác, tà ma làm nhiều chuyện ác, ngay cả ông trời cũng nhìn không được, đáng đời bọn chúng thương vong nặng nề, ha ha ha.”
Các tu sĩ khác nhao nhao nghị luận, đều cảm thấy thoải mái trong lòng.
“Mọi người không nên vui mừng quá sớm, chiến lực của tà ma vẫn còn đang tăng lên, bọn chúng vẫn là kình địch của chúng ta.”
“Cộng thêm căn cứ quỷ dị càng ngày càng hung hiểm, nếu như quỷ dị xâm lược, chúng ta sẽ vô cùng nguy hiểm.” Sở Vãn Thu trịnh trọng giải thích.
“Chuyện…”
Mọi người nghe nói vậy thì biểu cảm đều thay đổi, tâm tình có chút vui lập tức chuyển thành nặng nề.
“Vãn Thu nói không sai, vả lại không chỉ ngoại vực chúng ta, tình hình của thiên vực càng thêm không mấy lạc quan, đại tu sĩ Hóa Thần kỳ nhiều lần bị thương, tình hình ngày càng tệ.”
Vũ tỷ bất đắc dĩ nói rõ tình hình, cảm thấy tương lai sau này của Nhân tộc là một vùng tăm tối.
Nghe nói vậy, mọi người đều cảm thấy nặng nề trong lòng, có người muốn nói gì đó, nhưng nghĩ tới sự mạnh mẽ của quỷ dị, nghĩ tới tà ma không ngừng tiếp viện, bọn họ chỉ có thể bất lực thở dài.
Lúc này.
Tống Thanh Dương cầm chiết phiến mở miệng, trong giọng nói có sự không hài lòng.
“Miêu tiên sinh đâu rồi? Sao gần đây không thấy bóng dáng đâu thế? Thuật luyện đan của nó giỏi như vậy, sao không luyện chế nhiều đan dược trị thương lên rồi đưa đến thiên vực?”
“Chuyện…”
Mọi người nghe hắn nói thế thì nhướng này, lời này đúng là rất có lý, bọn họ tạm thời không thể nói được câu phản bác nào.
“Miêu tiên sinh trạch tâm nhân hậu, khẳng định là có chuyện quan trọng, ngươi quản bản thân mình cho tốt là được.” Sở Vãn Thu phản bác trước, lạnh giọng nhìn chằm chằm Tống Thanh Dương.
“Có chuyện quan trọng sao? Chuyện gì mà quan trọng hơn chuyện giúp các lão tổ luyện đan chứ? Ngươi phải hiểu rằng, các lão tổ đại chiến ở thiên vực, mỗi một trận chiến của bọn họ đều liên quan đến hy vọng của Nhân tộc.”
“Chỉ khi cam đoan sự an toàn của bọn họ, chữa trị thương thế cho họ, bọn họ mới có thể bảo vệ Nhân tộc càng lâu.” Tống Thanh Dương có lý chẳng sợ.
Tống Thanh Dương oai phong lẫm liệt nói, tìm không ra chút khuyết điểm nào, cũng khiến Sở Vãn Thu không thể phản bác lại được, chỉ có thể tức giận siết chặt nắm tay.
“Đừng ồn nữa, Miêu tiên sinh cứu Tần Bất Hối, lại cứu Tiểu Muội, đã là trợ giúp to lớn đối với chúng ta rồi.”
“Đừng quên, Tiểu Muội đã cứu căn cứ núi Thanh Phong,
“Nếu không có Tiểu Muội, ngoại vực sớm đã sụp đổ rồi, dù cho có giữ được thiên vực thì cũng coi như là Nhân tộc đã thua, nên dù là chiến trường nào thì cũng đều vô cùng quan trọng.”
Vũ tỷ mở miệng, trong quan niệm của nàng, ngoại vực cũng quan trọng như thiên vực, chỗ nào cũng không không thể bị công phá.
Lời này của nàng, thế mà rất có đạo lý.
Tuy Tống Thanh Dương còn muốn nói gì đó, nhưng thấy tất cả mọi người đều đồng ý, hắn cũng im lặng, có điều hắn vẫn canh cánh trong lòng chuyện Miêu tiên sinh.
Cũng vào lúc này.
Ngọc phù truyền tin của Vũ tỷ sáng lên.
Nàng vội cầm lên xem, sau đó hai mắt sáng người.
“Vũ tỷ, có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?” Có người hỏi.
“Chuyện siêu tốt, chuyện siêu siêu tốt, vừa rồi Tần Bất Hối truyền tin nói có người bố trí Truyền Tống Trận Siêu Viễn Trình, nối liền đại lục Trung Châu chúng ta với đại lục thần bí.”
“Cũng tức là, cao thủ của đại lục Thần Bí có thể thông qua truyền tống trận tiến vào Trung Châu, sau đó tăng viện cho ngoại vực và thiên vực, ngăn cản kẻ địch.”
“Gì cơ? Còn có chuyện này sao? Tốt quá rồi, nếu thật sự có được sự tăng viện của một đại lục, vậy chúng ta có thể lập tức chuyển từ yếu thế sang thắng thế rồi.” Bàn Lão đầu vui mừng nói.
“Tốt, quá tốt, ngay lúc không nhìn thấy hy vọng, vậy mà lại có người bố tri Truyền Tống Trận Siêu Viễn Trình và mang đến hy vọng cho Nhân tộc, quả nhiên trời phù hộ Nhân tộc ta.”
“Đúng vậy, đúng vậy, ta nhớ là loại trận pháp này siêu cấp lợi hại, cho đến nay vẫn không có người bố trí được.”
“Vậy thì, là cường giả thần bí nào, thế mà người này lại bố trí được trận pháp khó khăn như thế?” Đội trưởng Thiết Sơn vội hỏi.
“Không biết, nhưng ta biết trình độ của vị cường giả này tuyệt đối đã đạt đến siêu phàm, hoặc có thể nói là người có trình độ trận pháp mạnh nhất đương thời.”
“Lúc trước Nguyệt phán xử dẫn theo đông đảo tông sư trận pháp, nàng muốn xây dựng Truyền Tống Trận Siêu Viễn Trình, cuối cùng tất cả đều thất bại, thật không ngờ rằng bây giờ lại có ngờ bố trí được.”
“Thành tựu trận pháp nhường này đúng thực là quá mạnh, vả lại còn là trợ giúp to lớn đối với Nhân tộc, ta nhất định phải cảm tạ hắn mới được.”

Đám người nghị luận ầm ĩ, vô cùng vui vẻ nhìn Vũ tỷ, muốn biết là ai lợi hại như vậy, vậy mà lại bố trí được loại truyền tống trận lợi hại như thế.
Trong ánh mắt chăm chú của mọi người.
Vũ tỷ tiếp tục liên lạc với Tần Bất Hối qua ngọc phù truyền tin, muốn làm rõ ngọn nguồn.
Kết quả không liên lạc thì không sao, vừa liên lạc thì chẳng mấy chốc Vũ tỷ đã trừng to hai mắt, đột nhiên quay đầu lại nhìn Tống Thanh Dương.
“Làm sao? Sao lại tự nhiên nhìn ta? Xảy ra chuyện gì sao?”
Tống Thanh Dương vô duyên vô cớ bị nhìn, mờ mịt dò hỏi nguyên nhân.
“Hít!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận