Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 491. Sự bảo vệ của Băng Huyên Nhi

Chương 491. Sự bảo vệ của Băng Huyên Nhi
Vù vù vù!
Bóng dáng của Lý Hiên lại một lần nữa xuất hiện, dưới sự tăng phúc của năm lĩnh vực, chi chít quang kiếm chém về phía cái vuốt rồng kia.
“Tên tiểu tử này là điểm yếu của Lý Hiên, giết hắn!”
Quỷ dị rồng đen lớn tiếng ra lệnh, những quỷ dị còn lại đều xông về phía A Ngốc.
“Thiên Không Chi Thủ!”
Ầm ầm ầm!
Bàn tay khổng lồ giống như trụ trời từ trên trời giáng xuống, mang theo thiên uy cuồn cuộn hung dữ giáng xuống.
Trong Thiên Không Chi Thủ kia có sức lực mạnh mẽ khiến đám quỷ dị khỉ biến sắc.
Rầm!
Quỷ dị rồng đen huy động vuốt đen khổng lồ đánh về phía bầu trời, mang theo khí thế trước nay chưa từng có, ngăn cản Thiên Không Chi Thủ. Một giây sau nó bị nện vào bên trong lòng đất.
“Đây chính là át chủ bài của ngươi? Ha ha ha, với chút sức lực này, ngươi chết chắc rồi!”
Quỷ dị rồng xông ra khỏi mặt đất, hoàn hảo không chút tổn hại mà tấn công phía A Ngốc, không ngừng đánh lén A Ngốc để phân tán sự chú ý của Lý Hiên, ép Lý Hiên phải bảo vệ A Ngốc.
Mà ở trên không trung.
Chuột quỷ dị ngừng công kích, một thanh loan đao màu đen thần bí đột ngột ngưng tụ trước mặt nó, một thanh loan đao tỏa ra uy thế khiến lòng người hoảng sợ.
Thanh đao màu đen đó vẫn đang ngưng tụ, khí tức nó tỏa ra càng ngày càng đáng sợ, và trong khoảng thời gian này.
Rất nhiều quỷ dị vẫn luôn đồng thời tấn công A Ngốc, không ngừng đánh lén A Ngốc, thông qua A Ngốc để giam chân Lý Hiên khiến Lý Hiên bị thương ngày càng nghiêm trọng.
Những quỷ dị này, gương mặt dữ tợn, sát ý lăng nhiên, và bóng lưng của sư tôn vẫn luôn chắn ở phía trước khiến A Ngốc không bao giờ quên.
Ầm ầm ầm!
Lý Hiên ngã ở trên đất, toàn thân đều là máu. Từng mảnh từng mảnh áo giáp nứt vỡ, khuôn mặt khôi ngô xuất hiện những vết sẹo, trông vô cùng thảm hại.
Nhưng cho dù là dưới tính trạng bị thương nặng như vậy, hắn vẫn kịp thời bảo vệ bên cạnh A Ngốc hết lần này đến lần khác, ngăn cản tất cả công kích.
Vù!
Thanh loan đao màu đen đột ngột biến mất. Khi nó xuất hiện một lần nữa thì đã chém về phía đầu của A Ngốc, cách A Ngốc chỉ một chút.
A Ngốc thậm chí còn cảm nhận được, lông mi của mình đã hóa thành hư ảo sau khi chạm vào Loan Đao màu đen kia.
“Phải chết sao? Cũng tốt, như vậy sẽ không liên lụy đến sư tôn nữa.” A Ngốc nhắm mắt lại, thực lực yếu ớt như hắn cũng chỉ có thể chờ chết thôi.
Phụt!
Âm thanh nặng nề vang lên.
A Ngốc chỉ cảm thấy như có máu tươi tưới trên cơ thể mình, trong chốc lát, mùi tanh của máu bao phủ.
A Ngốc hoài nghi mở mắt ra, không nhìn thì không sao, nhưng cái liếc mắt này khiến con ngươi của hắn co rụt lại.
Chỉ thấy, ngay phía trước hắn.
Một người bị mất đi cánh tay trái, cơ thể thấm đẫm máu tươi đang đứng phía trước hắn, người này lại một lần nữa bảo vệ hắn.
Máu tươi chảy xuống, thanh loan đao mày đen kia tiêu tán, bóng dáng quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn khiến A Ngốc cả người sững sờ.
“Sư tôn!”
Hai mắt A Ngốc hiện lên hung quang, toàn thân bị bao trùm bởi mùi tanh nồng đượm của máu. Lân giáp chi chiết lan ra trên cơ thể hắn, dần dần lột xác thành ma.
Khí tức tà ác đến cực điểm này quá bá đạo, dọa đám quỷ dị cấp thấp sợ đến mức không dám tiến về phía trước, mà hai mắt của A Ngốc cũng dần dần biến thành mắt thú, đang bước vào giai đoạn lột xác không dự đoán được.
“A Ngốc, giữ vững nội tâm.”
Giọng nói của Lý Hiên cắt ngang sự biến hóa của A Ngốc, khiến hai mắt của A Ngốc một lần nữa khôi phục lại sự tỉnh táo.
Nhưng nhìn thấy sư tôn lại rơi vào vòng vây, bị đám quỷ dị đánh đến mức bị thương đến máu tươi thấm đẫm.
A Ngốc tinh thần kiệt quệ, đau khổ không thôi.
“Sư tôn, ta không muốn ngài xảy ra chuyện, thực sự không muốn. Những quỷ dị này đều đáng chết, đều đáng chết!”
Lân giáp trên gương mặt A Ngốc không hề lặn đi, ngược lại còn có xu hướng tăng lên.
“Đừng lo lắng, ta sẽ không sao đâu, ta vĩnh viễn không bao giờ chết!”
Giọng nói của Lý Hiên vọng lại, cánh tay phải bị đứt dần dần dài ra, vết sẹo chồng chất trên thân thể cũng hồi phục, ngay cả áo giáp đã nứt toang cũng không ngừng lành lại.
“Đáng chết!”
Nhìn thấy cảnh tượng này, quỷ dị rồng đen phẫn nộ không thôi, từng luồng lực lượng đáng sợ hơn nhộn nhạo.
Lý Hiên cảm nhận được phần sức mạnh này, vội vàng bảo vệ A Ngốc, tính toán kéo hắn xông vào trong trận pháp ở Kim Thiền Cốc.
Nhưng đúng vào lúc này.
Móng hắc long đập đến, hung dữ đập về phía đầu Lý Hiên.
Thời khắc này, không gian đột nhiên ngừng lại.
Lý Hiên cảm thấy được bản thân đã rơi vào trong vũng bùn, tốc độ di chuyển giảm đáng kể, chỉ có thể giương mắt nhìn móng của hắc long đập xuống.
Sau móng của hắc long, những quỷ dị còn lại cũng nhân thời khắc then chốt lấy ra thủ đoạn mạnh nhất, tấn công Lý Hiên.
Có thể nói, vào thời điểm này Lý Hiên đã rơi vào trong tình cảnh tuyệt vọng.
Mắt trái của Lý Hiên nhấp nháy, Thiên Không Chi Thủ lại một lần nữa xuất hiện.
Thiên Không Chi Thủ chi chít dày đặc chắn ở phía trước, mạnh mẽ cản lại công kích của đám quỷ dị trong thời khắc tuyệt vọng.
Nhưng, đúng vào lúc này.
Khi Lý Hiên vừa mới phóng ra Thiên Không Chi Thủ.
Một cành cây màu đen sắc nhọn vô cùng đột nhiên xuất hiện ở ấn đường của Lý Hiên, đâm rách da trên đầu hắn, đâm về phía đại não.
Răng rắc!
Bạn cần đăng nhập để bình luận