Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 504. Minh Vực thời kỳ đầu

Chương 504. Minh Vực thời kỳ đầu
Chu tiên trưởng cảnh cáo người dân xung quanh, rồi dùng ngọc phù truyền âm báo chuyện này cho sư huynh đệ đồng môn.
Tiếp đó hắn cẩn thận lần theo dấu vết, đi về phía Kim Thiền Cốc.
Qua một khoảng thời gian tìm kiếm.
Chu tiên trưởng dần đến được Kim Thiền Cốc, hắn nhìn thấy thi thể chất chồng trong cốc, cũng nhìn thấy một tên lùn có ba mắt, dáng vẻ đáng sợ.
“Đó là!”
Chu tiên trưởng nhìn về phía trung tâm sơn cốc, ở đó có một nam tử đang cõng quan tài, hai tay hắn đập xuống đất, quang huy màu máu rực rỡ bao trùm sơn cốc, bao trùm lên lượng lớn thi thể.
Cùng với quang huy huyết sắc, nam tử nhợt nhạt cõng quan tài càng trở nên mạnh mẽ. Phần khí tức đáng sợ kia khiến sống lưng Chu tiên trưởng ứa mồ hôi lạnh.
Vù!
Thụ Đồng đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Chu tiên trưởng, nó nhìn Chu tiên trưởng bằng ánh mắt lạnh như băng, tiếp đó nó nghiêng đầu để lộ ra bộ răng sắc nhọn.
“Đã lâu không ăn thịt người rồi, hôm nay có thể ăn ngon một bữa rồi, ha ha ha!”
Con mắt thứ ba ở ấn đường của Thụ Đồng lóe lên tia máu, sát khi chết người điên cuồng dâng trào.
“Xong…Xong đời rồi!”
Trong lòng Chu tiên trưởng biết bản thân chết chắc rồi, vội vàng gửi lời cầu cứu đến các sư huynh đệ, đồng thời nắm chặt trường kiếm muốn phản kháng.
Nhưng hắn ngay cả động đậy cũng không làm được, chỉ có thể hoảng sợ nhìn Thụ Đồng tiến lại gần.
Rầm!
Chu tiên trưởng bay ngược ra ngoài, đâm vào cây đại thụ ở cách đó vài trượng và ngất đi.
Tiếp đó.
Quân Hí Mệnh cõng quan tài bước từng bước về phía xa, quầng đen chết chóc quanh người hắn lại càng đen hơn.
Thụ Đồng quay đầu nhìn Quân Hí Mệnh một cái, lại nhìn Chu tiên trưởng một cái, cuối cùng ngoảnh đầu đi theo Quân Hí Mệnh.
Vừa rồi.
Khi Thụ Đồng chuẩn bị ra tay giết người thì Quân Hí Mệnh đã ra tay trước, trực tiếp đánh bay Chu Tiên Trưởng. Nhìn uy thế thì có vẻ rất lớn, nhưng Chu tiên trưởng căn bản không hề bị thương.
Thụ Đồng cũng nhìn ra điểm này nhưng nó sợ Quân Hí Mệnh, cuối cùng chỉ có thể cắn răng rời đi.
Sau khi bọn họ rời đi.
Một cây đại thụ tươi tốt ở ngoài Kim Thiền Cốc nổi lên màu mực, những màu mực này càng ngưng tụ càng nhiều, cuối cùng hóa thành dáng vẻ một con Mặc Quỷ.
“Quân Hí Mệnh quả nhiên vẫn giúp đỡ nhân loại, nực cười. Rõ ràng bản thân đi trong bóng tối vậy mà vẫn còn muốn giúp đỡ nhân loại.”
Mặc Quỷ cười lạnh, đợi đến khi nhìn thấy vòng tròn đen xung quanh Quân Hí Mệnh đậm hơn thì thần sắc của nó càng nghiêm trọng.
“Thời kỳ đầu của Tử Vong Minh Vực, phạm vị của nó sẽ càng ngày càng lớn, không có ai có thể khống chế, ngay cả bản thân Quân Hí Mệnh cũng không có cách nào khống chế được, quả nhiên là sức mạnh đáng sợ.”
Mặc Quỷ sợ hãi không thôi. Có điều nó vẫn có chuyện cần làm, vì thế nó ngoảnh đầu nhìn về hướng Chu Tiên Trưởng.
“Chủ thượng từng nói, chỉ cần ta có thể nhanh chóng đưa Quân Hí Mệnh đi trên con đường chính xác của người cõng quan tài. Cho dù tương lai ta có bị Quân Hí Mệnh giết chết thì chủ thượng cũng sẽ hồi sinh ta, vậy thì….”
Thân hình của Mặc Quỷ nhanh chóng thay đổi, cuối cùng biến thành dáng vẻ của Quân Hí Mệnh, cõng một cái quan tài rất dài.
Sau khi biến đổi xong.
Mặc Quỷ cười lạnh đi về hướng Chu tiên trưởng, dùng cách thức độc ác, tàn bạo giàu vò hắn đến chết, cuối cùng rời đi với sự hung ác.
Không lâu sau.
Mười mấy tên đệ tử của Dã Ngưu Tông bay đến, từ xa đã ngửi thấy mùi máu tanh.
“Đến muộn rồi sao?”
Mọi người thuận theo mùi máu tanh đến bên cạnh cây đại thụ, nhìn thấy Chu tiên trưởng chỉ còn lại cái đầu, hắn chết đi trong tuyệt vọng và hoảng sợ.
Nhìn thấy máu ở khắp nơi, lại nhìn thấy nỗi tuyệt vọng trong ánh mắt của Chu tiên trưởng, mọi người sợ hãi la lớn.
“Chu sư huynh! Chu sư huynh!”
“Là ai, là ai đã giết Chu sư huynh.”
“Quá thảm, quá thảm. Chu sư huynh nhất định đã phải chịu sự giày vò ác độc nhất.” Có người sắc mặt trắng bệch nói.
“Các ngươi nhìn ở chỗ này, đây là lưu ảnh thạch, có lẽ trong lưu ảnh thạch có tình báo.”
“Mau mở ra xem xem.”
Mấy tên tu sĩ vội vã đem linh lực truyền vào trên lưu ảnh thạch, sau đó một hình ảnh độc ác và bạo lực đẫm máu xuất hiện trước mắt.
Tình cảnh đáng sợ đó, khung cảnh bi thảm đó khiến mọi người hoảng sợ. Sắc mặt tất cả mọi người đều tái nhợt, có người không nhịn được mà nôn ra.
“Chết tiệt! Vậy mà lại giày vò hành hạ Chu sư huynh như vậy. Thật là đáng hận.”
“Chúng ta nhất định phải báo thù cho Chu sư huynh, nhất định!”
Đám tu sĩ đau khổ hét hớn, sâu trong mắt lóe lên sự thù hận.
Nhưng bọn họ biết năng lực của bản thân thấp kém, không dám đối đầu với kẻ địch mạnh như vậy, bọn họ chỉ báo tin lên trên cùng với bằng chứng.
Nhân tộc vừa mới đánh bại quỷ dị, đang trong thời khắc vui vẻ nhất, đột nhiên xuất hiện một vụ hành hạ tàn độc như vậy. Chỉ trong nháy mắt, chuyện đó đã khiến nhiều môn phái phẫn nộ không thôi.
Lệnh truy nã rất nhanh đã dán khắp các nước lớn, các thành trì lớn. Rất nhiều người về biết diện mạo và tên của Quân Hí Mệnh, còn có cả sự độc ác của hắn.
Rất nhiều các tu sĩ rời khỏi tông môn, bắt đầu tìm kiến Quân Hí Mệnh khắp Nam Vực để báo thù cho Chu tiên trưởng.
Chiến đấu xuất hiện trong vô thức, chẳng mấy chốc đã có rất đông tu sĩ tìm được Quân Hí Mệnh, triển khai báo thù.
Đối mặt với sự truy sát đột ngột như vậy, Quân Hí Mệnh cũng rất nghi hoặc, nhưng hắn vẫn nghe theo lòng mình, từ đầu đến cuối không hề ra tay với những người đó, chỉ là đánh bay bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận