Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 212. Chương 212: Tự Bạo hết rồi (2)

Chương 212. Chương 212: Tự Bạo hết rồi (2)
"Đáng tiếc vẫn còn hơi kém, Tình Tự Chi Thủy thiên về tiến hóa nhiều hơn, đương nhiên bây giờ cũng rất tốt, có thể nói chất lượng của rượu này đã có thể sánh ngang với linh tửu nhị giai rồi."
Lý Hiên hài lòng niêm phong niêu đất lại, nấu bốn mươi chín niêu đất linh tửu theo cách tương tự, rồi niêm phong tất cả lại và đặt vào trong túi Càn Khôn cất giữ.
Làm xong tất cả những điều này.
Lý Hiên lấy vật liệu luyện đan ra, chuẩn bị luyện chế Ngưng Khí đan, đồng thời định thêm linh tửu và Tình Tự Chi Thủy vào khi luyện đan.
"Hi vọng có thể mang lại niềm vui ngoài ý muốn."
Lý Hiên bắt đầu bận rộn, bắt đầu luyện đan bên trong trận pháp địa hỏa dưới tầng hầm.
Một nơi khác.
Rừng Thanh Trúc.
Nam Hy đang dạy dỗ Liệt Diễm Cuồng Sư, không để nó tùy tiện chạy đến tiểu viện của Lý Hiên nữa.
Lúc này, Nam Hy nhìn thấy Đại trưởng lão bay tới.
"Gia gia, sao người lại đến đây?" Nam Hy nghi ngờ hỏi.
"Ta nghe nói, quan hệ của ngươi và đệ tử mới tên Lý Hiên rất tốt, có đúng là như thế không?" Đại trưởng lão trầm giọng nói.
"Chuyện này..."
Nam Hy không biết tại sao gia gia lại hỏi về Lý Hiên, nghĩ đến tính tình hung bạo của gia gia, Nam Hy hơi lo lắng gia gia sẽ đến tìm Lý Hiên.
Nàng thấp thỏm nói: "Có phải hắn đã chọc giận người không? Người đừng làm khó hắn, Lý Hiên rất tốt, đáng để kết bạn, hơn nữa hắn còn có thể điều khiển Liệt Diễm Cuồng Sư nữa, vô cùng lợi hại."
"Ta biết rồi, có lẽ trên người hắn có một bảo vật thu hút Cuồng Sư." Đại trưởng lão gật đầu.
"Bảo vật?"
Nam Hy hơi sửng sốt, sau đó không dám tin nói.
"Gia gia, ngươi muốn cướp bảo vật của Lý Hiên sao? Chuyện này không được đâu, điều quan trọng nhất cả cuộc đời của một người tu tiên là bản tâm, sao có thể làm ra chuyện thế được? Thế chẳng phải là thành ma tu rồi sao?"
"Ta nói muốn cướp đồ của hắn khi nào chứ, ta chỉ thuận miệng nói một câu." Đại trưởng lão câm nín.
"Vậy người đến đây làm gì thế?" Nam Hy nghi ngờ.
"Là thế này, thiên phú của Lý Hiên rất tốt, nhưng hắn vừa mới vào tông môn, vẫn chưa chuyển sang Thanh Liên kiếm điển, nếu không có người chỉ dạy thì hắn sẽ tiến triển rất chậm. Ta hy vọng ngươi đến chỉ dạy cho hắn, suy cho cùng, thiên phú của ngươi tốt hơn, chỉ cần ba năm đã tu hành đến trình độ Chỉ Tiêm Thanh Liên rồi, ngươi lại quen biết với Lý Hiên, vậy là thích hợp nhất rồi." Đại trưởng lão nói một cách có lý lẽ.
"Hóa ra là như thế."
Nam Hy chợt ngộ ra, nhưng trong lòng lại có nghi ngờ.
Vốn dĩ nàng cho rằng gia gia đến kiếm chuyện với Lý Hiên, kết quả không những không gây chuyện mà còn bảo mình dạy Lý Hiên, chuyện này cũng có hơi kỳ lạ rồi.
Nhưng nàng cũng không nghĩ nhiều, vì nàng thật sự muốn tiếp xúc với Lý Hiên nhiều hơn.
Chủ yếu là bị Lý Hiên áp chế nhiều lần, sự kiêu ngạo của nàng đã bị sự thất bại triệt để đó đả kích, bây giờ có thứ sở trường, nàng đương nhiên muốn thể hiện ra.
Vì vậy Nam Hy gật đầu nói: "Gia gia, người yên tâm, ta lập tức đến chỉ dạy cho Lý Hiên, với sự hiểu biết về Thanh Liên kiếm điển của ta, ta chắc chắn sẽ giúp hắn chuyển tu một cách dễ dàng."
Nam Hy nói xong, còn chưa kịp hành động.
Liệt Diễm Cuồng Sư bên cạnh đã vèo một cái chạy ra ngoài, nằm trên mặt đất, tư thế muốn làm vật cưỡi.
Nhìn thấy cảnh này, Nam Hy vốn rất vui vẻ vì Liệt diễm Cuồng Sư rất ít khi cho nàng cưỡi, nhưng nghĩ đến việc lần này là đến chỗ Lý Hiên nên Liệt Diễm Cuồng Sư mới tích cực nằm xuống thì Nam Hy có hơi buồn bực.
Với tâm trạng như vậy, Nam Hy điều khiển Liệt Diễm Cuồng Sư nhanh chóng rời đi, tiến thẳng đến khu vực nơi Lý Hiên ở.
Trong tiểu viện U Tĩnh.
A Ngốc và Thu Nhi đang tu hành trong tiểu viện, nhìn thấy sư tôn vừa trở về đã xuống tầng hầm bận rộn, hai người có hơi thất vọng.
Bởi vì bọn họ có vấn đề về tu hành, muốn hỏi sư tôn, đáng tiếc là Lý Hiên quá bận rộn, bọn họ không có cơ hội để hỏi.
"Khà khà khà, ngươi nhìn đi, Lý Hiên này vừa mới gia nhập tông môn đã không để ý đến các ngươi rồi, đây chính là tu tiên, con đường tu hành mênh mông, chỉ có thể dựa vào sự nỗ lực của bản thân, hắn chỉ có thể không ngừng bận rộn, không ngừng tu hành, căn bản không có thời gian để chỉ dạy các ngươi. Mà ngươi, mất đi sự chỉ dạy của hắn, thì tu vi sẽ tăng lên vô cùng chậm. Đến lúc Thu Nhi gặp nguy hiểm, ngay cả cơ hội giúp đỡ nàng ngươi cũng không có, vì vậy dung hợp với ta đi, sau khi dung hợp với ta, ngươi có thể nuốt chửng tất cả, trở nên mạnh mẽ một cách điên cuồng. Còn về cái gì mà tu hành, cái gì mà cảm ngộ, tất cả đều không cần thiết, chỉ cần cắn nuốt mọi thứ là có thể trở nên mạnh mẽ." Thôn Thiên Ma âm u nói.
"Ta từ chối, sư tôn chỉ nhất thời bận rộn, đợi sư tôn bận xong rồi thì nhất định sẽ dạy dỗ chúng ta." A Ngốc nghiêm túc nói trong lòng.
"Nực cười, Lý Hiên vừa mới gia nhập tiên môn, mặt nào cũng cần phải học tập, chuyển tu công pháp, nâng cao thực lực, học các loại thuật pháp, học nghề nghiệp phụ, học kiến thức cơ bản về giới tu tiên. Những thứ này, có cái nào không cần thời gian? Những thứ này đều phải dựa vào chính bản thân hắn, sau này thời gian của hắn sẽ càng ngày càng ít, sẽ càng lơ là ngươi, trừ việc dung hợp với ta thì ngươi không còn con đường thứ hai đâu." Thôn Thiên Ma tiếp tục lừa gạt, muốn dung hòa với A Ngốc một cách nôn nóng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận