Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 499. Quái vật? Đó là cách các ngươi gọi ta sao? (2)

Chương 499. Quái vật? Đó là cách các ngươi gọi ta sao? (2)
A Ngốc nhếch môi, lộ ra hàm răng dữ tợn, một lực lương tà ác đến cực điểm bao phủ lấy khoảng trời này.
Ầm!
Bóng dáng của A Ngốc biến mất. Hắn lướt đi như hắc quang trong Tà Thần Giáo, hắn đi qua chỗ nào là thành viên của Tà Thần Giáo ở nơi đó hóa thành xác khô, thân thể tan vỡ.
Khí tức của A Ngốc cũng trở nên dị thường mạnh mẽ. Trong khoảng thời gian ngắn ngủi, hắn từ Trúc Cơ kỳ đạt tới Kim Đan kỳ.
Nhưng đây chỉ mới là bắt đầu.
A Ngốc vặn cái đầu dữ tợn qua, nhìn về phía đội quân quỷ dị, nhìn lũ quỷ dị này giống như nhìn thi thể.
“Chơi vui không? Hủy hoại sư tôn quan trọng và tôn quý mà ta kính yêu nhất, các ngươi có cảm thấy vui không?”
Lợi trảo của A Ngốc lóe sáng kịch độc, trong đôi mắt màu máu lập lòe ánh nước.
Hắn lại biến mất, lướt qua như hắc quang trong đội quân quỷ dị.
Tất cả quỷ dị chết đi một cách khó hiểu, kể cả căn nguyên cũng vỡ nát, có thể nói rằng hắc quang đi đến chỗ nào thì nơi đó chìm vào tĩnh mịch.
Rốt cuộc, hắc quang dừng lại.
A Ngốc tóm một quỷ dị dài mười mét và gặm, máu tươi chảy trên hàm răng lởm chởm.
Sau khi gặm mấy cái, hắn vặn cái đầu dữ tợn qua, nhìn về phía thụ nhân ở trong lòng đất.
“Tiếp theo, đến lượt ngươi.”
A Ngốc lại biến mất lần nữa, biến mất trong tiếng kêu gào sợ hãi thảm thiết của thụ nhân.
Trên bầu trời.
Rồng đen không còn được tiếp viện, không còn được chữa trị nữa. Nó chỉ có thể kêu gào trong kinh hoàng, gầm thét trong tuyệt vọng.
Cuối cùng.
Cơn mưa máu rơi xuống khoảng trời này.
Cuộc chiến dừng lại.
Trong lòng bàn tay nhỏ bé của Tần Nguyệt cầm một chiếc đầu rồng và đi từ từ đến khu vực Lý Hiên tử vong.
Phía dưới khu vực đó có một cây sáo bạch ngọc do Lý Hiên lưu lại.
Lúc này.
Bóng dáng của A Ngốc xuất hiện, cướp lấy cây sáo bạch ngọc kia.
Sau đó.
Hắn lẳng lặng quay đầu rời đi. Một khe hở không gian đen như mực xuất hiện phía trước hắn, nơi đó bốc lên hắc khí cuồn cuộn, tựa như nối thẳng đến ma quật.
Đến lúc này, hắn lưu luyến nhìn lại thế giới khiến hắn thương tâm một lần nữa, sau đó cầm cây sáo bạch ngọc của Lý Hiên và bước nhanh vào khe hở không gian.
Khe hở không gian đóng lại.
Cuộc chiến ở đây cũng dừng lại.
Toàn bộ hiện trường chỉ còn lại mọi người với sự chấn động, cùng với Tần Nguyệt đang xách cái đầu đầu rồng và đứng bất động.
Bùm!
Đầu rồng bị Tần Nguyệt bóp nát, thân thể mềm mại của nàng từ từ ngã xuống, mái tóc đen dần biến thành màu trắng của tuyết, khí tức cả người yếu ớt đến cực điểm.
Vút!
Sở Vãn Thu ôm lấy Tần Nguyệt, rồi dẫn nàng biến mất trong hư không, không biết đi nơi nào.
Nhưng tất cả mọi người đều biết tình hình của Tần Nguyệt rất không ổn.
Cưỡng ép sử dụng loại năng lực không rõ để tăng phúc cho bản thân tất nhiên sẽ dẫn đến phản phệ nghiêm trọng.
Mái tóc bạc kia chính là ví dụ tốt nhất.
Cuộc chiến ở Nam Vực đã hoàn toàn kết thúc, có thể nói là Nhân tộc đã xuất hiện trận thắng đậm mà trước nay chưa từng có.
Nhưng tâm trạng của tất cả mọi người đều không dễ chịu, nhất là các đệ tử của Lý Hiên, tất cả đều đau khổ đến cực điểm.
Trong loại tuyệt vọng đó, bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn Lý Hiên chết đi mà bản thân không giúp được gì.
Bọn họ vô cùng thống hận sự vô năng của mình, thống hận sự yếu đuối của mình, giống như A Ngốc khi đó.
Còn đông đảo đệ tử của Thanh Liên Tông và Táng Nguyệt Tông đều cảm động, tất cả khó chịu xiết chặt nắm tay, thân thể run rẩy.
Nam Hy của Thanh Liên Tông và mỹ phụ nhân áo lam của Táng Nguyệt Tông đều khóc như mưa.
Không có ai cười nhạo các nàng đã trở thành người tu tiên mà còn khóc thút thít, bởi vì tất cả mọi người đều muốn khóc, đều cảm thấy đau buồn sâu sắc.
Bí cảnh Linh Hồn.
Lý Hiên nằm lặng yên bất động, thiên phú Chết Thay vừa được tự động kích hoạt, ngăn cản đòn tấn công linh hồn kia, nhưng tác dụng phụ khiến Lý Hiên rơi vào hôn mê, thời gian là một giờ.
‘Ting! Ngài đã cứu Nam Vực, cứu vô số dân chúng. Ngài đạt được công đức vô lượng.’
‘Ting! Đệ tử A Ngốc của ngài bất chấp tính an toàn của tai họa ngầm, cưỡng ép hấp thu lực lượng của Thôn Thiên Ma, đồng thời thôn phệ lượng lớn sinh linh để liên tục đột phá, thực lực từ Trúc Cơ trung kỳ đột phá tới Kim Đan hậu kỳ, phần thưởng của ngài: Thực lực đột phá tới Kim Đan hậu kỳ.’
‘Ting! Đệ tử Tiêu Kiếm của ngài vì thống hận sự vô năng của mình, thực lực đột phá tới Trúc Cơ đại viên mãn, phần thưởng của ngài: Luyện Đan Sư tứ giai trung phẩm thăng cấp lên tứ giai đại viên mãn.’
‘Ting! Đệ tử Tiểu Mạt của ngài vì thống hận sự vô năng của mình, thực lực đột phá tới Trúc Cơ đại viên mãn, phần thưởng của ngài: Linh Phù Sư thăng cấp lên ngũ giai hạ phẩm.’
‘Ting! Sau khi sử dụng thủ đoạn cấm kỵ, Tần Nguyệt tự mình chịu phản phệ nghiêm trọng, thực lực bất ngờ đạt tới Kim Đan trung kỳ. Phần thưởng của ngài: Chưởng Khống Lôi Điện sơ cấp thăng cấp lên Chưởng Khống Lôi Điện trung cấp.’

Âm thanh nhắc nhở liên tục không ngừng vang lên trong đầu Lý Hiên.
Nhưng hắn không nghe thấy, vì hắn đã chìm vào hôn mê, nằm yên không nhúc nhích trên giường bạch ngọc.
Mãi lâu sau.
Lý Hiên từ từ mở mắt ra, con ngươi ảm đạm không một chút ánh sáng.
Hắn vừa đứng dậy vừa hấp thu tin tức được Huyết Phân Thân gửi về.
Rất lâu sau đó.
Lý Hiên thở dài, chuẩn bị đi chữa trị cho Tần Nguyệt thì lại bị Tiểu Thứ Vị ngăn cản.
Bạn cần đăng nhập để bình luận