Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 356. Suýt nữa tức điên (2)

Chương 356. Suýt nữa tức điên (2)
“Không sao, không sao, ta sắp thành thạo rồi, sẽ chiến thắng nhanh thôi.” Tà thú Ngũ Nhãn Hoàng Kim lại vội vàng giải thích.
Lại mười phút trôi qua.
Tà thú trên Thủy Tinh Cầu lại mất thêm một mảnh nữa, lần này là một mảnh lớn, tức là một chiến trường lớn đã thất bại.
“Chết tiệt, những kẻ đội đấu lạp này nhất định là một lũ điên. Lần này ta nhất định phải giết sạch bọn chúng!”
Tà thú Ngũ Nhãn Hoàng Kim rống giận rồi tiếp tục chỉ huy. Nó điên cuồng vận chuyển Huyết Mạch Chi Lực để tăng cường cho tất cả tà thú.
Sau đó.
Tà thú trên Thủy Tinh Cầu lại mất hai mảnh liên tiếp, cả hai mảnh đều là mảnh lớn.
Hai mảnh tà thú này biến mất làm sắc mặt của tà thú Ngũ Nhãn Hoàng Kim xanh mét. Nó lau mồ hôi trên trán và hít một hơi thật sâu.
“Đây là thất bại cuối cùng. Ta sẽ sử dụng bí pháp của hoàng tộc. Lần này, ta sẽ giành chiến thắng!”
Tà thú Ngũ Nhãn Hoàng Kim chợt nhổ ra một ngụm máu tươi, ngay lập tức vận hành đại chiêu của hoàng tộc.
Chẳng mấy chốc, tất cả tà thú đều cảm thấy sức mạnh tăng lên, hơn nữa còn tăng cường một cách điên cuồng.
Cảm nhận được sự cường hóa đáng sợ này, Hắc Bàn Tử vội vàng nịnh nọt.
“Hoàng tử điện hạ quá mạnh mẽ. Lần cường hóa này khiến ta cảm thấy sức mạnh tăng lên rõ rệt. Có lần cường hóa này, chúng ta nhất định sẽ thắng!”
“Đúng, đúng, đúng, ta cảm thấy lực lượng dùng mãi không hết. Loại cảm giác này quá mạnh!”
Cảm nhận được sự cường hóa đáng sợ, đám tà thú trở nên kích động. Chúng cảm thấy nếu được tăng cường như vậy, chúng nhất định có thể thay đổi cục diện chiến trường.
Kết quả là chỉ trong chưa đầy ba phút.
Lại có tà thú biến mất bên trên Thủy Tinh Cầu, toàn bộ tà thú ở nước Đại Yến đã biến mất, cứ thế, một quốc gia được giải cứu.
“Chết tiệt! Đám người đội đấu lạp này quá âm hiểm, còn mang nhiều linh phù để bố trí bẫy như vậy, lại còn chỉ tà thú chạm vào thì bẫy mới nổ. Tức chết ta!”
Tà thú Ngũ Nhãn Hoàng Kim sắp tức điên lên. Nó trơ mắt nhìn con tà thú cuối cùng ở nước Đại Yến chết, điều này khiến nó tức giận đến mức đôi mắt tóe lửa.
Quan trọng là từ khi nó tiếp quản, cục diện chiến đấu chưa có dấu hiệu cải thiện, ngược lại, nó còn bị đánh bại nhiều lần liên tiếp, cho dù dùng bí pháp thì cũng không được.
“Chết tiệt, cục diện chiến đấu không được cải thiện, ngay cả thủ pháp không gian cũng không điều tra ra được, tức chết ta.”
Tà thú Ngũ Nhãn Hoàng Kim tức giận đến phát điên. Nó cảm thấy cho dù mình có cử tà thú đến chỗ nào cũng có thể gặp phải người đội đấu lạp, đúng là giết không hết.
Quan trọng là tình hình càng ngày càng bất lợi, điều này khiến cho tà thú Ngũ Nhãn Hoàng Kim vô cùng luống cuống.
Trong khi nó đang vừa vội vừa tức.
Mực đen từ trong góc dâng lên. Một bóng người đen thui như mực xuất hiện bên cạnh.
“Bái kiến hoàng tử điện hạ, ta mang tới tình báo mà ngài cần. Có liên quan đến Cổng Không Gian.”
Mặc Quỷ hóa thân từ mực lộ ra nụ cười dữ tợn.
“Cổng Không Gian?” Tà thú Ngũ Nhãn Hoàng Kim nhìn Mặc Quỷ.
“Đúng vậy. Cổng Không Gian được thiết lập ở ngọn núi phía sau Táng Nguyệt Tông. Hiện tại ở đó đã tập trung hơn hai mươi tu sĩ kỳ Kim Đam và đang phản công khắp nơi.”
“Chỉ cần phá hủy Cổng Không Gian này, hoặc là giết chết hai mươi tu sĩ Kim Đan kỳ đó, thắng lợi sẽ thuộc về ngài.” Mặc Quỷ cung kính nói.
“Thì ra là vậy, ta sẽ ghi nhớ công lao của ngươi, đi đi.” Tà thú Ngũ Nhãn Hoàng Kim lạnh lùng nói.
“Vâng, thưa điện hạ.” Mặc Quỷ trốn vào lòng đất và biến mất.
Sau khi Mặc Quỷ rời đi, tà thú Ngũ Nhãn Hoàng Kim nhìn vào Thủy Tinh Cầu.
Thấy số lượng tà thú trong Thủy Tinh Cầu vẫn còn rất nhiều, chỉ cần phía hủy Cổng Không Gian, đám Kim Đan của Nhân tộc không để đi đến các nơi cứu viện nữa, tà thú vẫn có thể hủy diệt hơn phân nửa các quốc gia.
Nếu ngay cả hai mươi tu sĩ Kim Đan kỳ cũng bị giết sạch, tà thú bọn chúng có thể giành được chiến thắng tuyệt đối.
Nhưng muốn giết hai mươi tu sĩ Kim Đan thì cực kỳ khó, bọn chúng sẽ tổn thất rất nhiều cao thủ, trừ phi được hoàng tộc là nó đích thân dẫn đội, tăng phúc cho rất nhiều thuộc hạ thì mới có thể giành chiến thắng dễ dàng.
Cảm nhận lực lượng mạnh mẽ của chính mình, tà thú Ngũ Nhãn Hoàng Kim nói.
“Hắc Bàn Tử, bây giờ chúng ta còn có thể điều động bao nhiêu tà thú Kim Đan kỳ?”
“Thưa điện hạ, tà thú của chúng ta đang tấn công các quốc gia lớn, phải để lại một cường giả để chỉ huy tà thú.”
“Vì thế, chúng ta có thể điều động nhiều nhất ba mươi tà thú Kim Đan kỳ.” Hắc Bàn Tử giải thích.
“Vậy là đủ rồi. Lần này ta sẽ đích thân dẫn đội đi Tàng Nguyệt Tông. Không chỉ phá hủy Cổng Không Gian, ta còn muốn giết sạch hai mươi tên tu sĩ Kim Đan kỳ!”
Tà thú Ngũ Nhãn Hoàng Kim đứng dậy, tuyên bố đầy hung ác.
“Hoàng tử điện hạ, làm vậy có phải quá mạo hiểm hay không? Ngài có thân phận tôn quý, lỡ xảy ra chuyện gì, không ai có thể gánh nổi…” Hắc Bàn Tử lo lắng, muốn ngăn cản.
“Đừng lo lắng. Bằng thực lực Kim Đan đỉnh phong của ta, cộng thêm có mang theo bí bảo trên người, không ai ở cái nơi nhỏ bé này có thể gây thương tích cho ta. Được rồi, phát lệnh điều động đi, nhanh lên một chút.”
Tà thú Ngũ Nhãn Hoàng Kim cương quyết ra lệnh, điều rất nhiều tà thú Ngũ Nhãn Kim Đan kỳ cùng nó lập tức bay tới Táng Nguyệt Tông.
Chỉ là.
Chúng nó bay lên, trên đường bay ngang qua một ngọn núi nhỏ, một người đội đấu lạp đang lẳng lặng đứng trên núi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận