Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 609. Mèo trắng phi phàm (2)

Chương 609. Mèo trắng phi phàm (2)
Các trưởng lão đều trợn tròn mắt, tất cả đều đứng ngây ngốc bất động, Liễu trưởng lão của Thần Đan Tông lại trực tiếp hóa đá, đầu dưa ong ong.
“Ta thật sự bình phục, là người do Tần Nguyệt mời tới chữa khỏi cho ta, cũng chính là con mèo trắng kia. Nó luyện chế đan giải độc cho ta uống. Các ngươi xem, chính là loại đan giải độc này.”
Tần Bất Hối lấy ra một cái bình ngọc, đổ đan dược bên trong ra. Ngay lập tức, đan hương của đan dược ngũ giai tràn ngập, rạo rực cả khu vực.
“Đan dược ngũ giai! Con mèo trắng kia lại còn là Đan Dược Sư ngũ giai, thật là một con mèo phi phàm.”
Tông chủ Tiểu Khả Ái kinh ngạc kiểm tra đan dược. Mặc dù còn chưa biết dược liệu trong đan dược, nhưng chỉ bằng cấp bậc của đan dược thì đã đủ để chứng minh sự bất phàm của mèo trắng.
“Đan dược ngũ giai quả thật phi thường, nhưng nó có thật sự chữa khỏi cho ngươi không? Ngươi phải hiểu rằng, ngay cả lão tổ nhà ta cũng không giải được loại độc này thì một con mèo làm sao có thể giải được?”
Liễu trưởng lão bình tĩnh lại, nhưng sự khiếp sợ trong lòng căn bản không thể áp chế được, đôi mắt vẫn nhìn chằm chằm Tần Bất Hối, muốn biết đây rốt cuộc là chuyện gì.
“Đúng là mèo trắng chữa khỏi cho ta, hơn nữa không biết vì nguyên nhân gì, nó còn giúp ta đột phá đến Nguyên Anh đại viên mãn. Các ngươi xem.”
Tần Bất Hối phất tay. Ngay lập tức, lực lượng của Nguyên Anh đại viên mãn tùy ý dao động, bao phủ cả khu vực này.
Sức mạnh Nguyên Anh mạnh mẽ như vậy lập tức khiến biểu cảm của mọi người khẽ biến đổi, đệ tử có thực lực nhỏ yếu chỉ có thể lảo đảo lui về phía sau, cuối cùng ngã xuống đất.
Chỉ có tông chủ Tiểu Khả Ái là không có vấn đề gì, nhưng ngược lại, nàng cũng là người kinh hãi nhất, bởi vì nàng biết rõ, đời này Tần Bất Hối rất khó tăng lên được.
Nhưng bây giờ mọi chuyện đã đảo ngược, Tần Bất Hối lại đạt tới Nguyên Anh đại viên mãn, chuyện đột phá như vậy thật sự không thể tưởng tượng nổi.
“Không đúng, chẳng lẽ độc bọ cạp Minh Nha còn có thể giúp ngươi đột phá sao?” Tông chủ Tiểu Khả Ái khó hiểu nói.
“Ta cũng không biết chuyện gì xảy ra, có thể là vận khí của ta tốt, đúng lúc đột phá.” Tần Bất Hối lắc đầu. Nàng cũng có chút bối rối.
Vừa rồi Tần Nguyệt bảo với nàng rằng sau khi ăn đan giải độc thì nàng như vậy, Tần Bất Hối chỉ có thể đổ lỗi cho đan dược.
“Chuyện này quá không thể tưởng tượng nổi. Một con mèo, chẳng những biết độc của ngươi, còn quỷ thần xui khiến giúp ngươi đột phá. Đây là chuyện thần thoại cổ xưa sao?”
Tông chủ Tiểu Khả Ái gãi đầu, cảm thấy mình không nhìn thấu cái thế gian này. Quá nhiều chuyện không thể tưởng tượng nổi khiến đầu óc nàng rối bời.
Bên cạnh.
Liễu trưởng lão đang cầm đan dược và kiểm tra. Sau khi điều tra một phen, nàng nói.
“Trình độ luyện đan phi phàm, con mèo này rất lợi hại. Nó còn đáng sợ hơn chúng ta tưởng tưởng nhiều.”
“Ồ?”
Mọi người quay đầu nhìn Liễu trưởng lão, không biết vì sao nàng nói như thế.
“Đầu tiên, luyện chế đan dược cần có thời gian, trưởng lão Tần Bất Hối đột phá cấp bậc cũng cần thời gian, trừ đi những khoảng thời gian này thì thời gian còn lại cho con mèo rất ít, chỉ có một chốc một lát.”
“Khoảng thời gian ngắn như vậy mà mèo trắng lại có thể phân tích ra thành phần của độc tố, thủ đoạn cỡ này quá bất phàm.”
“Phải biết rằng, lão tổ Hóa Thần kỳ phải mất ba ngày mới phân tích ra dược tính của kịch độc, tốn hơn rất nhiều lần so với thời gian mà con mèo sử dụng.” Liễu trưởng lão trịnh trọng giải thích.
Mọi người nghe thấy vậy cũng ý thức được sự đáng sợ của con mèo, tất cả kinh ngạc nhìn Tần Nguyệt.
“Y thuật của Miêu tiên sinh bất phàm như vậy. Nếu lão tổ biết một con mèo còn mạnh hơn mình, lão tổ nhất định sẽ rất buồn rầu.” Liễu trưởng lão nghĩ đến một việc, cứ như một mẩu chuyện cười.
“Đúng vậy, Tiểu Nguyệt, ngươi mời Miêu tiên sinh từ đâu đến? Ơ? Miêu tiên sinh đâu rồi? Tại sao nó không ở bên trong?” Tông chủ Tiểu Khả Ái dùng thần thức nhìn vào bên trong, nhưng không thấy mèo trắng.
“Tiểu Nguyệt, Miêu tiên sinh lợi hại như vậy. Nếu nó đi ngoại vực, nó tuyệt đối có thể mang đến nhiều hy vọng hơn cho Nhân tộc.” Tần Bất Hối cũng lên tiếng và nghiêm túc nhìn Tần Nguyệt.
“Miêu tiên sinh là bằng hữu của ta. Hắn đi rồi, sau này có lẽ sẽ đi ngoại vực. Ta cũng không rõ tình huống cụ thể cho lắm.” Tần Nguyệt lắc đầu. Nàng không dám nói quá nhiều chuyện của Lý Hiên, sợ bị bại lộ.
“Nếu nó đi ngoại vực thì nhất định phải tới thành Nguyên Anh của chúng ta. Chúng ta rất cần có một đại sư luyện đan như vậy.” Tông chủ Tiểu Khả Ái nghiêm túc nói.
“Vâng, nếu hắn đi, ta sẽ đề nghị hắn đi thành Nguyên Anh, tuy nhiên, bây giờ hắn có chuyện quan trọng. Đúng rồi, tông môn có thể cho ta thêm một ít nguyên liệu không? Ta cần dùng.”
Tần Nguyệt nghĩ đến chuyện Viễn Cổ Truyền Tống Trận, vội vàng nói ra suy nghĩ của mình.
“Không thành vấn đề. Chỉ cần tông môn có, ngươi cứ lấy.” Tông chủ Tiểu Khả Ái vỗ lồng ngực nhỏ, hào sảng nói.
“Dạ, dạ, cảm ơn tông chủ.”
Tần Nguyệt rất vui vẻ. Bây giờ là thời điểm mà Lý Hiên cần nguyên liệu nhất. Có thể cung cấp tài liệu cho Lý Hiên kịp thời, Tần Nguyệt tự nhiên vui mừng hớn hở.
Vì vậy, nàng cầm lệnh bài tông chủ đưa cho, nhanh chân rảo bước đến nguyên liệu Phong để nhận nguyên liệu.
Tất cả những người ở lại nghiêm túc xem xét đan dược giải độc và kiểm tra tình huống của Tần Bất Hối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận