Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 444. Nhân vật chính cuối cùng của Thiên Mệnh

Chương 444. Nhân vật chính cuối cùng của Thiên Mệnh
“Càng ngày sẽ càng nhiều?” Tiểu Mập hoang mang.
“Đúng. Hắc khí không xác định đang ảnh hưởng đến thế giới này. Mỗi ngày đều có vô số yêu ma quỷ quái được sinh ra, rất nhiều người đang nỗ lực cứu giúp thế giới.”
“Nhưng những người như vậy quá ít ỏi, lại vẫn còn rất nhiều người cần giúp. Vì vậy ta tìm đến ngươi, định nhận ngươi làm đồ đệ, để ngươi cứu giúp thế giới này.”
Lý Hiên trầm lặng nói, giọng nói vô cùng bình tĩnh.
“Ngay cả Nhị Nha và A Hổ ta cũng không có cách nào cứu giúp chứ nói gì đến chuyện cứu giúp thế giới này? Ta hoàn toàn không có linh căn, ta là đồ bỏ đi.”
Mập mạp đau khổ cúi đầu, hai tay nắm lấy đầu của mình.
“Vấn đề linh căn, ta sẽ giúp ngươi giải quyết. Còn về Nhị Nha và A Hổ, bọn họ vẫn sống.” Ngón tay Lý Hiên khẽ búng.
“Ngươi nói cái gì? Bọn họ vẫn sống?”
Mập mạp đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn Lý Hiên bằng ánh mắt không dám tin, sau đó liền nghe thấy lách tách vỡ tan.
Chỉ thấy, phần bụng con ếch khổng lồ trên không bị cánh tay linh khí to lớn treo giữa không trung đột ngột nứt toác ra, máu tươi có đặc tính ăn mòn cực mạnh cùng với mùi hôi thối từ trong bụng nó chảy ra.
Một giây sau.
Một quả cầu to lớn từ bên trong rơi ra, giống như bong bóng trong suốt.
Mà bên trong bong bóng chính là Nhị Nha và A Hổ bình anh vô sự. Bọn họ đang sợ hãi co rúm lại với nhau, cảnh giác nhìn tứ phía.
Nhìn thấy Nhị Nha và A Hổ còn nguyên vẹn bên trong quả cầu, mập mạp vội vã chạy lại, vây quanh hai người họ nói.
“Nhị Nha, A Hổ, các ngươi vẫn còn sống, tốt quá rồi, thật sự quá tốt rồi!”
Bùm!
Quả cầu trong suốt vỡ tan, Nhị Nha và A Hổ từ bên trong thoát ra ngoài, nhìn thấy mập mạp khóc bù lu bù loa, hai đứa trẻ còn đến an ủi nhóc mập.
“Tiểu Bàn ca ca, chúng ta không sao, đừng lo lắng.”
“Được, được, không sao là tốt, không sao là tốt, dọa chết ta rồi, đúng là dọa chết ta.”
Cảm xúc của nhóc mập mạp dần ổn định trở lại, từ bi thương chuyển thành vui sướng. Nhưng nghĩ đến bản thân vừa rồi còn nói những lời bất kính với Lý Hiên, mà Lý Hiên không những không trách tội hắn, còn cứu Nhị Nha và A Hổ.
Nhóc mập mạp tự trách, chạy đến trước mặt Lý Hiên, quỳ hai gối xuống và cúi người thật sâu, nói.
“Cảm ơn ngài, cảm ơn ngài cứu bọn họ. Ta xin lỗi, ta vừa rồi không nên giận lây sang ngài. Ta xin lỗi, thật xin lỗi.”
Nhóc mập mạp xin lỗi liên tục, phần trán đập mạnh xuống đất, đến mức đỏ bừng cả lên.
“Không sao, thực ra ta đã có dự liệu từ trước, nhưng ta vẫn có vài điều muốn nói.”
“Chỉ khi ngươi chân chính có được lực lượng thì mới có thể giúp những người bản thân coi trọng. Lần này có ta ở cạnh ngươi nên bọn họ mới sống sót, nhưng lần sau thì sao?”
“Khi quái vật càng ngày càng mạnh mẽ, cả thế giới đều sẽ bị quái vật xâm nhập, đến lúc đó ngay cả gia gia ngươi cũng sẽ phải đối mặt với tuyệt vọng. Đến lúc đó ngươi sẽ làm thế nào?”
“Bái ta làm sư phụ, ta giúp ngươi có được hy vọng sở hữu sức mạnh của ngươi, cũng là phần quà chân chính của ta cho ngươi.” Lý Hiên nhìn nhóc mập bằng ánh mắt sâu lắng.
“Ta…Ngài…Thực sự có thể giúp ta tu hành sao?” Tiểu Mập không dám tin.
“Đương nhiên rồi.”
Lý Hiên lấy một cái hộp lớn từ trong túi Càn Khôn ra, sau khi mở nắp hộp ra.
Trong nháy mắt, ánh sáng mãnh liệt tỏa ra, ánh sáng chỉ thuộc về thiên tài địa bảo bao phủ cả khu vực này.
“Đây là thiên tài địa bảo, nó có thể giúp ngươi có được linh căn. Dù là ta thì cũng chỉ có một phần, nhưng chỉ cần uống vào, ngươi sẽ có linh căn.” Lý Hiên nghiêm túc nói.
“Linh căn, thiên tài địa bảo? Chuyện…Điều…?”
Trái tim mập mạp rung động sâu sắc, nghĩ đến bản thân vừa rồi còn trách móc và giận lây sang Lý Hiên.
Nhưng Lý Hiên không những không trách tội hắn mà còn lấy ra thứ quý giá như vậy để giúp đỡ hắn. Người như thế này thực sự là quá thiện lương.
Nhưng nghĩ đến bản thân vừa rồi tức giận, hắn lại càng thêm tự trách, nói.
“Ta xứng đáng sao? Ta căn bản không có tư cách lấy thiên tài địa bảo của ngài, lại càng không có tư cách bái ngài làm sư phụ, ta chỉ là một tên vô dụng tồi tệ.”
Mập mạp vô cùng ân hận, căn bản không dám tơ tưởng đến đồ của Lý Hiên.
“Không sao, ta nói ngươi đủ tư cách thì tức là ngươi đủ tư cách. Uống nó đi, sau đó bái sư.” Lý Hiên đặt thiên tài địa bảo vào tay Tiểu Mập.
“Cảm ơn, cảm ơn ngài!”
Mập mạp không uống thiên tài địa bảo ngay lập tức mà là cung kính dập đầu, nói.
“Đồ nhi Chu Hồng Phúc bái kiến sư tôn, chúc sư tôn vạn thọ vô cương.”
‘Ting! Ngài thu nhân vật chính cuối cùng của thiên mệnh. Phần thưởng ngài được nhận sẽ tăng gấp đôi, phần thưởng của ngài: Chưởng Khống Hàn Băng sơ cấp thăng cấp thành trung cấp.’
‘Ting! Tư chất của đệ tử chưa đạt đến tuyệt phẩm, không thể nhận được phần thưởng cộng thêm. Trừ khi tư chất của đệ tử đạt đến tuyệt phẩm, khi đó ngài mới có được giải thưởng cộng thêm.’
Âm thanh hệ thống vang lên trong đầu khiến Lý Hiên nhăn mặt.
“Nhân vật chính cuối cùng của thiên mệnh sao? Cũng tức là chỉ còn lại nhân vật phụ thiên mệnh sao?”
Lý Hiên nói thầm, cẩn thận cảm nhận Chưởng Khống Hàn Băng trung cấp, chỉ trong chốc lát, trái tim hắn đã mừng rỡ hẳn.
Bởi vì hắn thăm dò thấy sự thay đổi to lớn của Chưởng Khống Hàn Băng, cảm nhận sâu sắc việc kiểm soát hàn băng của bản thân đã đạt đến độ cao trước nay chưa từng đạt đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận