Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 319. Một bàn tay nhỏ trắng muốt

Chương 319. Một bàn tay nhỏ trắng muốt
“Nguồn gốc của hắc khí là gì? Tại sao nó càng ngày càng nhiều? Nó có liên quan đến thời kỳ đại hủy diệt hay không?”
Lý Hiên cau mày, cảm thấy vấn đề đang trở nên tồi tệ hơn.
‘Tinh! Đệ tử Tiêu Kiếm của ngài gặp phải nguy cơ sinh tử, sau khi gỡ xương đổi máu thì nhân họa được phúc, thành công thăng Trúc Cơ hoàn mỹ.’
‘Tinh! Ngài nhận được Tự Nhiên Chi Thể: Thể chất được tự nhiên cưng chiều, kèm theo mộc linh căn tuyệt phẩm, có thể khôi phục hoàn cảnh tự nhiên, có thể thúc giục thực vật sinh sôi, có sức sống mãnh liệt, được sinh vật tự nhiên kính yêu.’
‘Tinh! Đệ tử A Ngốc của ngài cắn nuốt quả hắc ám, thăng ba cấp liên tiếp, đạt tới Luyện Khí tầng năm, phần thưởng của ngài: Hỏa linh căn trung phẩm thăng cấp lên hỏa linh căn tuyệt phẩm.’
“Hả? Tự Nhiên Chi Thể?”
Lý Hiên kinh ngạc nhìn thể chất mình mới nhận được, cảm nhận sức sống dữ dội trong thân thể, trong mắt hắn lóe lên vẻ khó tin.
“Đợi đã, ta hiểu rồi.”
Các loại thông tin trong Thanh Liên Bảo Điển lóe lên trong đầu Lý Hiên, rất nhiều thông tin liên quan tới Thanh Liên Chi Thể hiện ra trong đầu hắn.
Thanh Liên Chi Thể vốn đang bị kẹt, không thể nào lĩnh ngộ được kia, giờ đây cuối cùng hắn cũng ngộ ra.
“Thật không ngờ, Tự Nhiên Chi Thể còn có thể hỗ trợ ta lĩnh ngộ Thanh Liên Bảo Điển. Dựa vào lĩnh ngộ hiện tại, ta nhất định có thể ngưng tụ Thanh Liên Chi Thể trong vòng nửa tháng.”
Trong mắt Lý Hiên lóe lên sự vui mừng. Hắn vô cùng bất ngờ, nhất là khi cảm nhận sức sống đáng sợ sôi trào trong cơ thể, hắn lại càng cảm thấy vui vẻ.
“Đúng rồi, hãy thử xem ta có thể khôi phục hoàn cảnh tự nhiên đến trình độ nào. Hoàn cảnh của rừng rậm Hắc Mã và vùng phụ cận sơn động ở nước Tây Phong đều đã bị cột sáng của ta phá hủy. Nhân cơ hội này, ta thí nghiệm xem hiệu quả của nó như thế nào.”
Lý Hiên nhắm mắt lại, linh hồn của hắn giáng xuống người một Huyết Phân Thân ở gần rừng rậm Hắc Mã, khống chế Huyết Phân Thân nhanh chóng lao vào rừng rậm.
Rất nhanh.
Hắn đã tiến vào sâu trong rừng rậm Hắc Mã, thấy được cảnh tượng đổ nát như phế tích của rừng rậm Hắc Mã.
“Sức mạnh của Văn Tự Thần Bí quá bá đạo, đã lâu như vậy mà nơi này vẫn không có thực vật mọc lên, hơn nữa cái hố đó quá lớn.”
Lý Hiên than thở. Lúc ấy, mặc dù hắn đã tiêu diệt quỷ dị Hắc Mã, cứu được rất nhiều người, nhưng hắn cũng gây ra tổn thương to lớn cho hoàn cảnh, dẫn đến nơi này không có một ngọn cỏ.
“Thử xem, chắc hẳn là có thể!”
Hai bàn tay của Lý Hiên vỗ lên mặt đất, lực lượng màu xanh lục của tự nhiên bắt đầu dao động, lan ra bốn phương tám hướng giống như một quầng sáng.
Quầng sáng đi tới đâu, đất đai cằn cỗi ở đó bắt đầu rạo rực, những chồi non xanh mơn mởn đâm chồi nảy lộc, lảo đảo lắc lư chui ra khỏi mặt đất, rồi dần phát triển thành những cây đại thụ cao chót vót dưới tác dụng của quầng sáng.
Lý Hiên thấy vùng đất hoang vu dần khôi phục thành rừng rậm, thậm chí có thể nghe thấy tiếng chim hót vui sướng trong rừng, hắn không khỏi nở nụ cười.
“Cũng không tệ lắm, còn đơn giản hơn tưởng tượng.”
Lý Hiên mỉm cười thu hồi tất cả sức mạnh, bước từng bước về phía trước.
Lúc này, một con chim nhỏ bay tới, đậu trên vai hắn, nó đưa loại quả đang ngậm trong miệng cho Lý Hiên.
“Cảm ơn, không cần cho ta đâu.”
Lý Hiên lắc đầu từ chối, hắn chỉ dùng ngón tay khẽ vuốt nhẹ bộ lông mềm lại của chim nhỏ, sau đó tiếp tục tiến lên, cuối cùng dừng lại ở khu vực oanh tạc chính của Văn Tự Thần Bí.
Ở đây.
Lý Hiên thấy một tấm bia mộ, nhìn những chữ viết trên bia, Lý Hiên lắc đầu không nói nên lời.
“Vậy mà có người lại cúng tế ta, thật đúng là bất ngờ.”
Lý Hiên nhún vai, tầm mắt nhìn xuống phía dưới lòng hố sâu khổng lồ trong rừng rậm, nhìn hố đen sâu không thấy đáy, hắn cau mày.
“Cái hố lớn này tạm thời không thể khôi phục, chỉ có thể giữ nguyên trạng thái.”
Lý Hiên vung tay lên, rất nhiều Tự Nhiên Chi Lực xuất hiện xung quanh hố đen, những cây đại thụ cao chót vót theo đó xuất hiện, tầng tầng lớp lớp bao quanh hố đen, ngăn ngừa động vật nhỏ rơi vào.
Làm xong tất cả mọi việc.
Lúc này Lý Hiên mới nhanh chóng rời đi, tiến về khu vực phụ cận nước Tây Phong.
Không lâu sau khi hắn rời đi.
Một nữ tu tiên giả cầm nhành hoa trắng nhanh chóng bay đến rừng rậm Hắc Mã. Nhìn hoàn cảnh tự nhiên đã khôi phục lại, nàng kinh ngạc trợn tròn mắt.
“Đây là thần tích sao?”
Nữ tu tiên giả nhanh chóng xuyên qua rừng rậm, thấy khu rừng hoàn toàn khôi phục, trong lòng nàng cảm càng thấy càng khó tin, đến khi bước tới gần bia mộ, nàng mới ổn định tâm trạng.
Nữ tu tiên giả đặt những bông hoa trắng trước bia mộ, rồi lau chùi sạch sẽ bia mộ, lúc này mới khẽ mỉm cười.
“Nhất định là có đại năng ra tay. Chỉ có hoàn cảnh tốt đẹp như vậy mới có thể xứng với những cống hiến của các ngươi dành cho nhân tộc.”
Nữ tu tiên giả khẽ chạm vào bia mộ, nghĩ đến cảnh tượng quỷ dị phong tỏa ngoại vi rừng rậm ngày hôm đó.
Khi đó, bọn họ đang chiến đấu gian khổ ở bên ngoài rừng rậm, sau đó lại dần dần nghe âm thanh chiến đấu trong rừng.
Lúc đó bọn họ mới biết, thì ra trong rừng rậm còn có một tuyến phòng ngực nữa, nghĩ đến cảnh kẻ địch dày đặc, thời khắc đó, nàng đã xúc động.
Đáng tiếc là cho đến khi cột sáng biết mất cũng không có ai bước ra khỏi khu rừng, hiển nhiên là đã tử trận trong rừng rậm Hắc Mã.
Bạn cần đăng nhập để bình luận