Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 252. Thu nhận Băng Huyên Nhi (2)

Chương 252. Thu nhận Băng Huyên Nhi (2)
"Ừ ừ, ta nên làm gì đây? Ta chưa từng làm thị nữ." Băng Huyên Nhi nhìn Lý Hiên, có phần luống cuống tay chân.
"Cố hết sức nâng cao thực lực là được, này, chỗ linh tửu này cho ngươi đấy, mỗi ngày dùng năm chén, đám đan dược này cũng cho ngươi luôn, thanh phi kiếm này cũng cho ngươi, bộ pháp y này cũng cho ngươi..."
Lý Hiên lấy một đống thứ từ trong túi Càn Khôn ra, vứt hết cho Băng Huyên Nhi giống như vứt rác.
Đương nhiên, hắn cũng không quên cho nàng một tấm linh phù nhăn nhúm và bẩn thỉu.
"Đây... Đây là phi kiếm nhị giai thượng phẩm sao? Ngươi vậy mà còn có phi kiếm nhị giai thượng phẩm?"
Băng Huyên Nhi kinh ngạc nhìn thanh phi kiếm màu trắng này, vẻ khó tin thoáng qua trong đôi mắt xinh đẹp.
"Ừ, đan dược bên đây cũng là nhị giai thượng phẩm." Lý Hiên chỉ chỉ đan dược bên cạnh.
"Cũng là nhị giai thượng phẩm?"
Băng Huyên Nhi sững sờ một lát, vội vàng mở bình đan dược ra, ngửi hương đan dược nồng đậm kia, nàng hoàn toàn ngơ ngác.
Bên ngoài.
Nhạc Tử Quân đứng trong sân chờ đợi, thật ra hắn rất muốn theo Băng Huyên Nhi cùng tiến vào trong phòng, kết quả là con Hàn Băng Cự Hổ kia chắn trước mặt hắn, lạnh lùng nhìn hắn.
Điều này khiến Nhạc Tử Quân không biết phải làm sao, trong lòng càng thêm phỉ nhổ, tại sao Băng Huyên Nhi có thể tuỳ ý tiến vào, mà mình lại bị cản lại.
Hắn rất muốn nói, chúng ta có thể công bằng chút được không? Có thể đừng phân biệt đối xử được không?
Tiếc là hắn và cự hổ nói chuyện không thông, chỉ có thể buồn bực chờ đợi.
Một bên khác.
Nam Hy cưỡi Liệt Diễm Cuồng Sư trở về rừng Thanh Trúc của mình, nàng ngồi trên đá tu hành, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, cảm nhận linh lực mạnh mẽ ẩn chứa trong trời đất, tâm trạng của nàng kích động.
"Sức mạnh của Trúc Cơ hoàn mỹ thật sự mạnh, hao tổn linh lực giảm đi nhiều, ta càng nắm vững việc kiểm soát linh lực hơn.”
“Cho dù bây giờ chưa học bất cứ thuật pháp nào, chỉ dùng linh lực là ta đã có thể đánh chết Luyện Khí tầng mười, đây chính là chênh lệch."
Nam Hy hít sâu một hơi, bộ ngực đầy đặn khẽ phập phồng, linh lực thuộc tính hỏa mãnh liệt dập dờn xung quanh, hình thành một vòi rồng bằng linh lực hỏa xung quanh cơ thể nàng.
Chờ thử nghiệm một lát, lúc này nàng mới thu lại tất cả sức mạnh, nhìn túi Càn Khôn mà Lý Hiên tặng nàng đang treo bên hông.
Bình thường mà nói.
Luyện Khí kỳ dùng là phi kiếm nhất giai, pháp y nhất giai, đan dược nhất giai, mà đồ vật Trúc Cơ kỳ dùng là nhị giai, Kim Đan kỳ dùng tam giai, cứ thế mà suy ra.
Đây cũng là nguyên nhân các tu sĩ cấp cao coi thường vật phẩm của tu sĩ cấp thấp.
Lý Hiên là tu sĩ Luyện Khí kỳ, vật phẩm đem tặng tất nhiên thuộc Luyện Khí kỳ, nếu như là tu sĩ khác nhất định sẽ ghét bỏ, nhưng Nam Hy vẫn cẩn thận treo bên hông như trước.
Thậm chí vì nghĩ cho cảm xúc của Lý Hiên, nàng không mở ra ngay tại chỗ.
Bây giờ nàng lấy túi Càn Khôn ra, đôi mắt chớp nhẹ, mỉm cười nói.
"Bất luận hắn tặng ta cái gì ta đều thích, cho dù chỉ là một tấm linh phù nhăn nhúm."
Nam Hy nhớ tới tấm linh phù Lý Hiên tặng cho nàng trước đó, tấm linh phù đen thùi lùi và vô cùng bẩn kia, nàng khẽ mỉm cười lắc đầu, mở túi Càn Khôn ra.
Trong khoảnh khắc mở ra, ý thức của nàng thâm nhập vào bên trong túi Càn Khôn quan sát.
Kết quả đó có vẻ như không phải là vấn đề nhưng đôi mắt to sáng ngời của nàng nháy mắt dại ra, miệng cũng há lớn vì kinh ngạc.
Cùng với sự khó tin.
Nàng vội vàng lấy vật phẩm trong túi Càn Khôn ra, tiếp đó, vật phẩm nhị giai sáng chói xuất hiện trước mắt nàng.
Chiến đao và pháp kiếm nhị giai, áo giáp nhị giai màu vàng, đan dược nhị giai, thậm chí còn có một cái trận bàn nhị giai.
Nhìn nhiều vật phẩm nhị giai như vậy, Nam Hy bị choáng ngợp, ánh mắt trở nên vô cùng phức tạp.
"Những vật này có giá trị liên thành, hắn vậy mà lại tặng ta những món đồ quý giá như thế."
Trong lòng Nam Hy cực kỳ cảm động, ngay cả đối với Thanh Liên Tông mà nói, những vật này cũng là đồ rất quý giá.
Trong Thanh Liên Tông khổng lồ đến vậy, luyện khí sư nhị giai, đan dược sư nhị giai, trận pháp sư nhị giai ít đến đáng thương.
Muốn luyện chế vật phẩm nhị giai cần phải xếp hàng đợi rất lâu.
Nhưng Lý Hiên đã chuẩn bị xong cho nàng từ lâu rồi, điều này làm nàng vô cùng cảm động.
"Tiêu tốn cái giá lớn như vậy, chuẩn bị nhiều đồ tốt như thế cho ta, hừ hừ, chắc chắn có ý đồ với ta."
Đôi môi đỏ hồng của Nam Hy lộ ra nụ cười, cảm thấy vui vẻ từ trong lòng, thậm chí vui đến muốn ngâm nga một vài giai điệu.
Có điều, tế luyện vũ khí quan trọng, nàng nhanh chóng chỉnh đốn tâm tư, bắt đầu tế luyện vũ khí.
Một bên khác.
Băng Huyên Nhi ngơ ngác bước từ trong phòng Lý Hiên ra ngoài, ngơ ngác đi vào trong sân, đầu óc vẫn chưa hồi phục lại từ trong chấn động.
Bàn tay cầm túi Càn Khôn kia cũng hơi run rẩy.
"Sao rồi? Lý Hiên có đồng ý bán yêu thú cho ngươi không?" Nhạc Tử Quân nhìn thấy Băng Huyên Nhi đi ra, vội vàng dò hỏi.
"Đồng ý rồi." Băng Huyên Nhi theo bản năng trả lời lại một câu.
"Vậy mà lại đồng ý rồi, ngươi dùng cái gì mua lại yêu thú? Hắn thế mà cam lòng bán cho ngươi." Nhạc Tử Quân tiếp tục dò hỏi, cũng muốn tự mua một con.
"Làm... Làm thị nữ của hắn."
Băng Huyên Nhi lại trả lời thêm một câu, sau đó tỉnh táo trở lại, vèo một cái bay về phương xa.
"Làm thị nữ của hắn?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận