Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 121. Ngươi muốn so nhiều người với ta sao? (2)

Chương 121. Ngươi muốn so nhiều người với ta sao? (2)
Trái tim đang treo lơ lửng của Lý Hiên cuối cùng cũng được thả xuống, lúc này hắn mới có thời giờ nhìn Tần Nguyệt, hắn nhìn thấy gương mặt nhỏ nhắn vô cùng bẩn thỉu của nàng.
Lý Hiên vươn tay lấy khăn giấy từ trong túi Càn Khôn ra, nhẹ nhàng lau khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng.
Sau khi lau sạch.
Lúc này Lý Hiên mới nhận thấy vết bớt trên mặt nàng đã nhỏ lại, làn da trắng nõn lộ ra ngày càng nhiều.
Ngoài ra.
Tại vị trí ấn đường của nàng, dường như có một hoa văn gì đó đang hình thành.
Hoa văn này có màu đỏ, trông giống một con chim màu đỏ như ẩn như hiện.
"Đây là ấn ký sao?"
Lý Hiên thầm nghĩ, hắn cảm thấy dấu ấn màu đỏ này có thể là nguyên nhân Tần Nguyệt thức tỉnh tối hôm qua.
Hắn không để tâm lắm, tiếp tục ôm Tần Nguyệt.
Sau sự kiện lần này, trong thời gian ngắn tới đây Lý Hiên không định để Tần Nguyệt đi ra ngoài rèn luyện nữa.
Trừ khi nàng tu luyện Huyết Ảnh Thiên Thư đến viên mãn, tu luyện ra huyễn ảnh, nếu không hắn chắc chắn sẽ không để nàng ra ngoài nữa.
Lý Hiên biết, với tư cách là con của thiên mệnh, Tần Nguyệt về cơ bản sẽ không chết.
Nhưng nhìn vết thương chất chồng trên cơ thể Tần Nguyệt, nghĩ đến việc nàng vẫn nắm chặt quả dung tâm khi bản thân đang trong trạng thái yếu ớt nhất, Lý Hiên vô cùng lo lắng.
Hắn không muốn thấy Tần Nguyệt trải qua chuyện nguy hiểm như vậy thêm một lần nào nữa, một lần là đủ rồi.
Ầm rầm rầm!
Âm thanh rung chuyển từ phía xa truyền đến.
Lý Hiên ngẩng đầu nhìn sang, đúng lúc nhìn thấy người đá đứng đầu cả một vùng, cú đấm thô to nặng nề, điên cuồng đấm xuống đất.
Nắm đấm như nham thạch kia binh binh bang bang đập vào mặt đất, khiến đại địa rung chuyển, đánh cho đất đá văng loạn, sỏi đá tứ tung.
Sau một trận đập điên cuồng.
Người đá cuối cùng cũng ngừng đánh bậy đấm loạn, sau đó nhấc bàn chân to bằng đá lên, giẫm mạnh xuống đất, sau đó thu chân phải về, lộ ra lòng bàn chân đẫm máu.
Sau khi làm xong tất cả những điều này, người đá nhặt hai chiếc túi trữ vật lên, bước từng bước đến trước mặt Lý Hiên, cung kính khuỵu một đầu gối xuống.
"Bái kiến chủ nhân, đã giết chết kẻ địch, đây là chiến lợi phẩm."
"Ừ."
Lý Hiên nhận lấy và nhìn thoáng qua hai chiếc túi trữ vật, đặt một trong số chúng bên cạnh Tần Nguyệt.
Chiếc túi đựng đồ đó là của Tần Nguyệt, Lý Hiên không động chạm đến nó, hắn nhìn về phía chiếc túi còn lại.
Đó là túi Càn Khôn của lão giả Luyện Thể Tông Sư thuộc bộ tộc Huyết Thử.
Lý Hiên mở chiếc túi Càn Khôn ra, nhìn những thứ bên trong, hắn lập tức cau mày.
Chỉ thấy, bên trong chiếc túi trữ vật bằng cả căn phòng lại chất đầy những thỏi bạc trắng.
Nhìn thấy nhiều tiền như vậy, Lý Hiên hơi ngoài ý muốn, nhưng điều khiến hắn bất ngờ nhất là bên trong túi Càn Khôn có một miếng lệnh bài, một lệnh bài có chữ 'Quỷ' bên trên.
Đây là lệnh bài của Quỷ Thần Giáo.
Quỷ Thần Giáo là một giáo phái tà ác thờ phụng quỷ dị, tin rằng quỷ dị là thần linh, thích hiến dâng con người làm vật hiến tế cho quỷ dị.
Do đó, Quỷ Thần Giáo được công nhận là kẻ thù lớn của loài người, là tà giáo mà người tu tiên cũng phải điên cuồng săn lùng và truy sát.
Vậy mà, lúc này.
Bộ tộc Huyết Thử lại có liên hệ với Quỷ Thần Giáo, chuyện này khiến Lý Hiên híp đôi mắt lại, sát ý bừng lên trong lòng.
Quả thực là thương tổn do quỷ dị gây nên quá nhiều.
Phải biết rằng, mặc dù quỷ dị không thích giết chóc như yêu ma, không điên cuồng giết con người xung quanh giống như vậy, nhưng quỷ dị khó đối phó hơn yêu ma.
Sự xuất hiện của quỷ dị không có quy luật, chúng hoàn toàn khác với nhận thức của con người, việc giết người có thể là một bữa ăn bình thường đối với chúng.
Cũng tương tự như hoạt tử nhân trong khu vực sương trắng trước đây, chúng cũng do quỷ dị tạo thành, những thứ đó vốn là con người rõ rành rành.
Nếu bằng chứng về mối liên hệ giữa bộ tộc Huyết Thử và Quỷ Thần Giáo là vô cùng xác thực, vậy thì bộ tộc Huyết Thử sẽ vạn kiếp bất phục,
"Khó trách bộ tộc Huyết Thử sẽ có mâu thuẫn với tất cả thiên mệnh chi tử, nếu như ta đoán không sai, kẻ địch chủ yếu của thiên mệnh chi tử trong giai đoạn đầu chính là bộ tộc Huyết Thử."
Lý Hiên thầm phân tích, tự hỏi làm sao để Huyết Phân Thân lan truyền truyện này ra ngoài.
Một lệnh bài không thể kết tội bộ tộc Huyết Thử, chủ yếu là do thế lực của bộ tộc Huyết Thử quá lớn, đã chiếm hơn một nửa giang sơn nước Đại Hạ.
Nếu không phải có người tu tiên, nước Đại Hạ đã thuộc về bộ tộc Huyết Thử từ lâu.
"Cho dù là ảnh hưởng nhỏ, cũng có thể tạo thành ảnh hướng đến bộ tộc Huyết Thử, khiến thế nhân cảnh giác."
Lý Hiên nghĩ ra một cách hay, ngay lập tức triệu hoán Huyết Phân Thân, đưa lệnh bài cho Huyết Phân Thân, để chúng hành động theo kế hoạch.
Bấy giờ.
Cuộc chiến đã kết thúc.
Toàn bộ những tộc nhân của bộ tộc Huyết Thử có mặt ở nơi này đều đã bị giết chết, đám Huyết Phân Thân đang vơ vét chiến trường, thu gom chiến lợi phẩm.
Toàn bộ chiến trường tràn ngập mùi máu tanh, ngửi rất khó chịu.
Lý Hiên cau mày, ôm Tần Nguyệt nhảy lên vai người đá, khi đạng định rời đi thì hắn đột nhiên nhìn thấy dấu ấn như ẩn như hiện trên trán Tần Nguyệt biến mất.
"Ừ?"
Lý Hiên lại quay về bên trên tảng đá lớn, dấu ấn trên trán Tần Nguyệt lại xuất hiện trở lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận