Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 200. Đệ tử mới là một đại mỹ nhân

Chương 200. Đệ tử mới là một đại mỹ nhân
“Một nửa đã rất cao rồi, dù sao cũng do ngươi ra đề.” Lý Hiên kiên định nói.
“Được, một nửa thì một nửa, dù sao cũng chơi thôi. Dù sao ngươi cũng không thể hoàn thành đề ta ra.”
Nam Hy nở nụ cười kiêu ngạo, nhìn Liệt Diễm Cuồng Sư trước cửa thành.
“Đề thứ nhất, sờ đầu Liệt Diễm Cuồng Sư, không cần lâu quá, trong ba hơi thở là được.”
Nam Hy nói xong câu, nhìn Lý Hiên bằng ánh mắt trêu ghẹo.
Liệt Diễm Cuồng Sư là chiến sủng của nàng, nàng hiểu rất rõ tính khí của Liệt Diễm Cuồng Sư, dựa vào tính cách bướng bỉnh không nghe lời của nó, cho dù chủ nhân là nàng thì cũng chỉ thỉnh thoảng mới có thể sờ đầu mấy cái.
Hiện tại nàng bải Lý Hiên sờ, rõ ràng là đang làm khó Lý Hiên, cho nên Nam Hy vác trường thương, nhìn Lý Hiên bằng ánh mắt xem kịch vui.
“Được!”
Lý Hiên không cự tuyệt, hắn lưu loát sải bước ra ngoài tửu lầu, bước về phía Liệt Diễm Cuồng Sư.
Hắn đồng ý chắc nịch như vậy, cứ thế bước đi với tốc độ nhanh chóng.
Phút chốc đã khiến nụ cười ngông cuồng trên gương mặt Nam Hy hơi ngưng lại, sau đó từ từ biến mất.
Nàng đứng dậy, đi tới cửa lớn tiếng nói.
“Đừng trách ta không nhắc nhở ngươi, Liệt Diễm Cuồng Sư vô cung hung hãn, đã có mấy trăm người chết ở trong tay nó, mặc dù nó sẽ không giết người trong tông môn, nhưng nếu ngươi dám sờ đầu nó, nó tuyệt đối sẽ đánh ngươi trọng thương, ngươi phải suy nghĩ cho kỹ.”
“Không sao!”
Lý Hiên bình tĩnh trả lời, tiếp tục nhanh chân đi về phía Liệt Diễm Cuồng Sư.
Hành động như vậy khiến hàng lông mày của Nam Hy càng ngày càng nhíu chặt lại, nàng không nhịn được muốn ngăn cản.
Nói thật.
Nàng có phần hơi tò mò về Lý Hiên, cảm thấy Lý Hiên không giống những người tu tiên khác, khiến đôi mắt nàng sáng bừng.
Hiện tại, thực sự thì nàng không hề muốn Liệt Diễm Cuồng Sư đập Lý Hiên trọng thương.
Cho nên nàng âm thầm hạ lệnh cho cuồng sư, khiến nó giảm lực lượng xuống một chút, đừng làm Lý Hiên bị thương nặng.
Có điều, lúc này.
Ngay sau khi Nam Hy đưa ra mệnh lệnh.
Liệt Diễm Cuồng Sư ở ngay cửa phường thị đột ngột đứng dậy, đôi mắt nó nhìn chằm chằm vào Lý Hiên.
Sự khác thường đột ngột này của nó khiến Nam Hy cảm thấy khó hiểu, bởi vì nàng không hề hạ lệnh cho Liệt Diễm Cuồng Sư đứng lên nên nàng nghĩ mãi mà không rõ nguyên do.
Không chỉ có Nam Hy không thể hiểu được.
Mà những người xung quanh cũng nhìn cảnh này bằng ánh mắt nghi vấn, nhìn Lý Hiên một thân một mình bước từng bước về phía Liệt Diễm Cuồng Sư.
Cộp cộp cộp!
Tiếng bước chân vang vọng bên tai mọi người.
Ngay trong sự quan sát của mọi người, dưới cái nhìn chăm chú của tất cả.
Lý Hiên mặc đạo bào thanh liên, bước từng bước về phía Liệt Diễm Cuồng Sư giữa làn gió mát, hắn dừng lại trước mặt Liệt Diễm Cuồng Sư.
Cơ thể Liệt Diễm Cuồng Sư dài khoảng chừng sáu thước, cao tầm hai thước, vóc dáng vô cùng cường tráng.
Xung quanh cơ thể Liệt Diễm Cuồng Sư còn có hỏa diễm cuồn cuộn đang cháy, thoạt nhìn như là thần thú.
Liệt Diễm Cuồng Sư đáng sợ như vậy, dù chỉ nhìn thôi cũng để khiến kẻ khác đã cảm thấy sự hãi trong lòng.
Nhưng mà, ngay lúc này.
Vậy mà Lý Hiên lại cứ thế đứng trước mặt Liệt Diễm Cuồng Sư, khoảng cách không đến nửa thước xa.
Cũng vào ngay thời điểm này.
Ngay tất cả mọi người đều quan sát một cách tò mò.
Lý Hiên đưa tay ra, khẽ vuốt lớp lông xù trên bàn chân to lớn của Liệt Diễm Cuồng Sư, nó bằng giọng điệu lạnh lùng.
"Nằm xuống, để ta xoa đầu ngươi."
Cùng với câu nói của Lý Hiên.
Liệt Diễm Cuồng Sư ngẩng đầu lên trời phát ra tiếng gào rống.
Ngay sau đó.
Trong ánh mắt giật mình của tất cả mọi người, Liệt Diễm Cuồng Sư phủ phục trên mặt đất, im lặng cúi người trước mặt Lý Hiên, thậm chí hỏa diễm trên đầu nó cũng biến mất.
Sau đó, mọi người nhìn thấy, bàn tay Lý Hiên khẽ vuốt vẻ Liệt Diễm Cuồng Sư, giống như đang vuốt một con mèo lớn, nhẹ nhàng xoa loạn bộ lông trên đầu Liệt Diễm Cuồng Sư.
Cảnh tượng này.
Nhìn khung cảnh không thể tưởng tượng được như vậy.
Mọi người đều trợn mắt, đứng nguyên tại chỗ như thể đã hóa thành đá.
Nam Hy, chủ nhân của Liệt Diễm Cuồng Sư ấy, nàng ngạc nhiên đến mức mắt trớn tròn và miệng há ra, toàn bộ cơ thể đứng lặng ở đó như là nhìn thấy quỷ.
Thực sự là cảnh ấy, quá khó để tin được.
Là chủ nhân của Liệt Diễm Cuồng Sư, từ khi còn nhỏ, nàng đã nuôi dưỡng và dạy dỗ cuồng sư nhiều năm, hai người giống như là bạn đồng hành của nhau.
Nhưng, bình thường nàng muốn xoa đầu Liệt Diễm Cuồng Sư cũng rất khó.
Kết quả bây giờ thì hay rồi, một người xa lạ đang xoa đầu Liệt Diễm Cuồng Sư của nàng, còn ở bên đó xoa lên xoa xuống giống như đang vuốt một con mèo lớn.
Thậm chí, nàng còn nhìn thấy cảnh Lý Hiên nhéo lỗ tai Liệt Diễm Cuồng Sư, đây cũng là một trong những điều tối kỵ lớn nhất của Liệt Diễm Cuồng Sư.
Quan trọng là Liệt Diễm Cuồng Sư chẳng những không hề ngăn cản mà nó còn thu hỏa diễm trên đầu lại, như là sợ khiến Lý Hiên bị thương.
Đãi ngộ như vậy, đến cả là chủ nhân như nàng còn không có.
Vậy nên, chứng kiến khung cảnh ấy, Nam Hy sững sờ cả người, đứng im không nhúc nhích như là đã ngơ ngác.
"Ngoan quá, thưởng cho ngươi."
Lý Hiên ngừng xoa đầu Liệt Diễm Cuồng Sư, vòng tay lại tách cái miệng lớn của cuồng sư ra, bỏ cánh tay bên phải vào, thầm ngưng tụ vài giọt Tình Tự Chi Thủy, coi như là phần thưởng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận