Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 472. Trận chiến lớn ở Đông Hải

Chương 472. Trận chiến lớn ở Đông Hải
Cũng vào ngay lúc này.
Quỷ dị khỉ bỗng nhìn thấy một người đội đấu lạp dừng ở phía sau cùng trong đám người xông tới.
Người này đang mở một mắt nhìn qua đây, trong con mắt đó loé lên hàn quang lạnh lẽo.
"Hắn... Là hắn... Hắn thật sự đến rồi!" Khỉ bị doạ chết khiếp, vội vàng truyền âm cho Chuột.
"Tử Vong Thu Hoạch!"
Giọng nói chín chắn của ngự tỷ bỗng nhiên vang lên, Tử Thần Liêm Đao hoá thành vầng trăng lưỡi liềm cực lớn, hung hăng chém về phía đại quân quỷ dị, mang theo sức mạnh hùng dũng cuồn cuộn đánh vào giữa đại quân.
Ầm ầm ầm!
Nhưng, khoảnh khắc Tử Thần Liêm Đao chém giết lượng lớn quỷ dị, dọn sạch toàn bộ quỷ dị ở khu vực này cũng khiến cho đám Nhân tộc xông tới nhịn không được mà lớn tiếng hô hào.
Mà người đánh Tử Vong Thu Hoạch ra, nghiễm nhiên chính là Sở Vãn Thu, Sở Vãn Thu mỏi mệt và suy yếu.
Nàng nhìn loài người xông đến, thầm mắng bọn họ không nên xông đến đây nộp mạng, nàng chỉ đành phóng ra đại chiêu trì hoãn trước, định cảnh cáo mọi người, bảo bọn họ nhanh chóng lùi về phía sau.
Bởi vì đại quân quỷ dị quá mạnh, bọn họ hoàn toàn không ngăn cản nổi.
Nhưng vào lúc này.
Ngay khi Sở Vãn Thu chuẩn bị cảnh cáo loài người đang lao đến.
Đại quân quỷ dị bỗng nhiên dừng lại, bọn chúng chạy trốn giống như nhìn thấy quỷ, vắt chân lên cổ chạy thục mạng, bộ dạng đó giống như liều mạng chạy như điên.
Mà quỷ dị khỉ và quỷ dị chuột, hai con giáp quỷ dị mạnh nhất này, vậy mà lại dẫn đầu chạy trốn, đứa chạy trước chính là hai đứa bọn chúng.
Cảnh tượng như thế.
Không chỉ Nhân tộc mơ hồ, ngay cả một bộ phận quỷ dị cũng ngơ ngác.
Nhưng thủ lĩnh đã chạy rồi, đám quỷ dị còn lại cũng vội vàng chạy trốn, sau đó hình thành nên cảnh tượng như hiện tại.
Tất cả quỷ dị đều tan tác, chạy trốn đi giống như thỏ.
"Đây..."
Sở Vãn Thu hơi mông lung, không hiểu được chuyện gì đang diễn ra.
Nàng cảm thấy đại chiêu của mình không có khả năng chấn nhiếp mạnh đến vậy, bởi vì từ đầu đến cuối nàng đều bị đè ra đánh, lúc trước cũng đánh ra đại chiêu mấy lần, nhưng quỷ dị hoàn toàn không để tâm.
Nhưng hiện tại, quỷ dị lại trốn đi, điều này khiến đầu óc Sở Vãn Thu nhất thời chưa phản ứng kịp.
"Oh yeah! Chúng ta thắng rồi, oh yeah!"
"Ha ha ha, nhìn thấy chi viện của Nhân tộc chúng ta đến, quỷ dị liền bị dọa chạy, đúng là một bọn hèn nhát."
"Là công lao của vị đại mỹ nữ kia, nàng một mình ngăn cản quỷ dị, Tử Vong Thu Hoạch lúc nãy quá mạnh, nháy mắt đã giết chết nhiều quỷ dị như vậy, đây đều là công lao của nàng."
"Đúng vậy, đúng vậy."
...
Nhân loại xông tới đã dừng lại, ai nấy cũng sùng bái nhìn Sỡ Vãn Thu.
Trong mắt mỗi người đều mang theo sự cảm kích sâu sắc.
Cho dù là lão thái thái mập của Tam Kiếm Tông, hay đám người Tống lão, ai nấy đều kính nể nhìn Sỡ Vãn Thu.
Quả thực đại chiêu lúc nãy quá mạnh, dù có là bọn họ thì cũng không làm được.
Bọn họ cảm thấy Sở Vãn Thu mạnh hơn bọn họ rất nhiều, chắc chắn là cường giả siêu cấp ẩn mình.
"Đa tạ tiền bối ra tay cứu giúp Nhân tộc, chúng ta sẽ vĩnh viễn không quên chiến công của ngài." Lão thái thái mập dẫn đầu cúi người hành lễ.
"Ngài... Lẽ nào ngài là người của bộ tộc Thủ Hộ Giả ẩn mình sao?" Tống lão hình như biết gì đó, kích động không thôi hỏi.
"Ừ, ta là Sở Vãn Thu, nguy cơ của Nhân tộc vẫn chưa kết thúc, chúng ta còn phải tiếp tục cảnh giác."
Sở Vãn Thu không hiểu tại sao quỷ dị lại bỏ chạy, nàng cảm thấy nhất định là có âm mưu, cho nên nàng dự định xuất thế, tập hợp cường giả Nhân tộc, chuẩn bị cho cuộc chiến trong tương lai.
"Họ Sở, quả nhiên là bộ tộc Thủ Hộ Giả." Tống lão bừng tỉnh đại ngộ, trong lòng thở phào một hơi.
Bộ tộc Thủ Hộ Giả đã tồn tại qua rất nhiều năm tháng, mỗi lần xuất hiện, bọn họ đều giúp Nhân tộc vượt qua một lần đại kiếp nạn.
Hiện tại bộ tộc Thủ Hộ Giả xuất thế, Nhân tộc càng được bảo đảm, bọn họ cuối cùng có thể yên tâm hơn chút.
Lão thái thái mập bên cạnh cũng nở nụ cười, trước đây áp lực sắp làm nàng sụp đổ, bây giờ nàng lập tức cảm thấy nhẹ nhõm đi không ít.
Đám người lão thái thái mập được giảm bớt áp lực vội vàng mời Sỡ Vãn Thu tiến vào thành Hắc Mã, nhường phủ thành chủ xa hoa nhất của thành Hắc Mã làm nơi ở cho Sở Vãn Thu.
Thanh Liên Tông.
Tầng hầm.
Lý Hiên đã trở lại, sau khi nhìn thấy quỷ dị rút đi, hắn lập tức quay về, bởi vì hắn cần nghỉ ngơi cho tốt.
Chiến đấu trong thời gian dài, linh hồn của hắn tiêu hao cực lớn, cần phải nhanh chóng nghỉ ngơi, nếu không có thể sẽ tạo thành nội thương cho linh hồn, đến lúc đó mất nhiều hơn được.
Vì vậy hắn đi ngủ thật sớm, một mình ngủ say trên chiếc giường bạch ngọc.
'Ting! Đệ tử Chu Hồng Phúc của ngài bất ngờ đào được khoai lang thần bí, sau khi ăn vào thì thực lực đột phá đến tầng bốn.'
'Ting! Thưởng cho ngài: Cấp bậc linh trù sư, tăng đến Linh Trù Sư tứ giai đại viên mãn.'
Âm thanh nhắc nhở của máy móc vang lên trong đầu, đáng tiếc Lý Hiên không nghe thấy, hắn đã say giấc ngủ thiếp đi rồi.
Đế quốc Phượng Hoàng.
Bờ Đông Hải.
Cuộc chiến của Nhân tộc và hải thú vẫn đang tiếp diễn.
Hải thú vô biên vô hạn điên cuồng tiến công, đánh về phía Nhân tộc như bị khống chế.
Hơn một trăm cường giả Kim Đan kỳ của Nhân tộc kịch liệt chiến đấu trong không trung, đối đầu với hải thú, chém giết điên cuồng.
Trên tường thành thành Phượng Hoàng dưới mặt đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận