Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 273. Tắm trong nham thạch

Chương 273. Tắm trong nham thạch
“Không ai đến giúp ta sao? Đáng chết! Cái đám khốn nạn này nhất định là đang sợ những người đội nón trúc đó mà, đáng chết!”
Bạch Dương tức giận bất bình trở về, cuộn tròn cơ thể trốn trong mỏ quặng, thề là mấy năm này có đánh chết cũng không ra ngoài, trốn ở đây thật tốt để tăng cường sức mạnh.

“Ting! Đồ đệ A Ngốc của ngươi đột phá Luyện Thể tầng sáu, phần thưởng của ngươi: một quả thức tỉnh thú cưng.”
Thanh Liên Tông.
Ngôi nhà nhỏ ở khu ngự thú.
Lý Hiên đang viết linh phù ngừng lại, sau đó mở tay trái ra, một quả thức tỉnh thú cưng xuất hiện trong lòng bàn tay.
“Trước đây đã đồng ý với Băng Huyên Nhi là sẽ cho nàng một yêu thú thuộc tính băng, bây giờ gần như là có thể hành động rồi.”
Lý Hiên truyền âm cho Lôi Điện Kim Điêu, sắp xếp cho nó đi tìm dã thú thuộc tính băng, xem thử có cơ hội tiến hóa thành linh thú không.
Làm xong tất cả điều này, Lý Hiên tiếp tục viết linh phù, bận rận trong môi trường yên tĩnh.
Thời gian trôi qua, chớp mắt đã qua một tháng rồi.
Tháng này thế giới rất yên tĩnh, chiến tranh đã gây ra tổn thật cho loài người và yêu tà, mọi người bắt đầu nghỉ ngơi để lấy lại sức.
Chỉ có những Thiên Mệnh Chi Tử mới chăm chỉ đi gây chuyện khắp nơi, ngay cả A Ngốc cũng thường xuống núi để đi săn sinh vật ô nhiễm, làm nhiệm vụ kiếm tiền.
“Ting! Đồ đệ Diệp Phàm của ngươi đã rơi vào trạng thái Giác Ngộ, thành công lĩnh ngộ được Ma Thần Chi Khu, chiến lực bùng nổ.”
“Ting! Đồ đệ Tống Tiểu Mỹ của ngươi nhận được chỉ điểm toàn năng, lĩnh ngộ được Cửu Mệnh Huyết Miêu Chi Thuật, năng lực bảo mệnh tăng mạnh.”
“Ting! Đồ đệ Tần Nguyệt của ngươi khi đang hái quả tiến hóa đã gặp phải sự tấn công của thú thủ hộ, cơ thể bị thương nặng, may mắn gặp được đại năng ra tay, trong rủi có cái may, thực lực đạt đến Luyện Khí tầng mười.”

“Trong rủi có cái may sao?”
Khi nhìn thấy cơ thể Tần Nguyệt bị thương nặng, trái tim của Lý Hiên theo bản năng co thắt lại, đợi sau khi nhìn thấy trong rủi có cái may thì mới thở phào nhẹ nhõm, tâm trạng cũng trở nên phức tạp.
Quả tiến hóa gần như không có tác dụng với Tần Nguyệt, trái lại là Lý Hiên rất cần quả tiến hóa, Tần Nguyệt đi thu thập quả tiến hóa rõ ràng là vì sư tôn hắn đây.
“Sau này phải dặn dò nàng nhiều hơn, cố gắng đừng đi hái quả tiến hóa nữa, bản thân ta để Huyết Phân Thân đi tìm từ từ là được.”
“Ting! Đồ đệ Tần Nguyệt của ngươi thăng lên một cấp, ngươi đạt được phần thưởng: Nham Tương Chi Thể.”
“Nham Tương Chi Thể: Ngươi có thể ngủ, nghỉ ngơi, tắm, chơi trong nham tương nóng chảy.”
“Nham Tương Chi Thể? Còn có thể tắm, ngủ, nghỉ ngơi trong nham tương nóng chảy sao? Đợi đã, ta nhớ là trong Kiểm Soát Hàn Băng có Hàn Băng Chi Thể, có phải là nói Hàn Băng Chi Thể cũng có thể ngủ, nghỉ ngơi và chơi trong hàn băng không?”
Ánh mắt của Lý Hiên lấp lóe, không nhịn được nhấn vào giới thiệu của Kiểm Soát Hàn Băng, đáng tiếc phần giới thiệu quá chung chung, không có chi tiết như của Nham Tương Chi Thể.
“Trở về thử nghiệm một chút vậy, thử Nham Tương Chi Thể trước xem sao.”
Linh lực trong lòng bàn tay của Lý Hiên cuồn cuộn, rất nhanh một quả cầu lửa lờm màu đỏ ngưng tụ lại thành hình, tản ra sức nóng thiêu đốt.
“Dùng ngọn lửa thử trước vậy.”
Lý Hiên đặt tay lên quả cầu lửa lớn, phát hiện không nóng chút nào, hơn nữa còn rất thoải mái.
Mang theo sự tò mò, Lý Hiên trực tiếp đặt tay vào trong quả cầu lửa lớn, nhẹ nhàng khuất ngọn lửa nóng hầm hập.
“Vậy mà không xảy ra chuyện gì, điều này không phải là nói ta có thể miễn dịch với hầu hết sự tấn công bằng ngọn lửa sao?”
Lý Hiên tò mò không thôi, thử đặt một cọng tóc của mình vào trong quả cầu lửa, phát hiện cũng không có chút tổn hại nào.
“Thật tốt, đáng tiếc ta vẫn chưa nghe nói ở đâu trong nước Đại Hạ có nham thạch nóng chảy, thôi kệ, trở về từ từ nghiêm túc, gọi Băng Huyên Nhi qua trước vậy.”
Lý Hiên gọi Băng Huyên Nhi qua, sau đó ngồi trên ghế đá trong tiểu viện, im lặng chờ đợi.
Không lâu sau.
Một bóng dáng điềm đạm xinh đẹp như tiên xuất hiện, chân nhỏ giẫm trên phi kiếm bay đến bên cạnh Lý Hiên, mang theo hương thơm.
“Lý Hiên... không đúng, Hiên thiếu gia sao thế?” Âm thanh lạnh lùng của Băng Huyên Nhi nói, đôi mắt như thu thủy khẽ chớp.
“Giải thích cho ta về chuyện Trúc Cơ hoàn mỹ đi.” Lý Hiên trực tiếp nói.
“Được, hả? Trúc Cơ hoàn mỹ? Sao đột nhiên Hiên thiếu gia hỏi cái này?”
Băng Huyên Nhi tò mò không thôi, nàng nhớ rằng Lý Hiên vào Tông môn chưa đến mười tháng, ở tình huống bình thường thì vào Tông môn có thể có được Luyện Khí tầng bốn là rất lợi hại rồi, cách Trúc Cơ hoàn mỹ vẫn còn rất xa.
“Giống như ngươi nghĩ đó, ta đã là Trúc Cơ rồi.” Lý Hiên mỉm cười.
“Trúc Cơ? Thật sao?”
Băng Huyên Nhi không còn bình tĩnh nữa, đôi mắt to ướt át nhìn chằm chằm vào Lý Hiên, trên gương mặt trắng nhỏ mang theo sự ngạc nhiên.
“Đúng vậy.” Lý Hiên gật đầu.
“Nhanh quá rồi, nhưng mà chúc mừng ngươi.”
Ánh mắt của Băng Huyên Nhi phức tạp, lần đầu tiên khi nàng nhìn thấy Lý Hiên, nàng còn nhớ Lý Hiên còn là võ giả, mà nàng đang nỗ lực Trúc Cơ hoàn mỹ.
Kết quả nàng vừa hoàn thành Trúc Cơ mới một tháng, Lý Hiên đã sắp là Trúc Cơ rồi, điều này khiến cho Băng Huyên Nhi có một cảm giác không thật.
Trọng điểm là nàng có thể Trúc Cơ hoàn mỹ là nhờ vào phúc của Lý Hiên, vì vậy nàng mới đồng ý làm thị nữ của Lý Hiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận