Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 59. Tới kịp

Chương 59. Tới kịp
Chẳng qua là đuổi theo chốc lát.
Một mủi tên giống như sao rơi từ trong rừng núi bắn ra, vèo một tiếng đánh xuyên cổ của một tên tay sai.
"Cẩn thận! Lại là cái loại tử sĩ này!"
Hồng Mao vừa nhìn thấy Huyền kim mủi tên, nhất thời biết tử sĩ lại xuất hiện, trong lòng cũng không khỏi có chút phiền não.
"Chờ một chút, có cái gì không đúng, chúng ta bị bao vây, cẩn thận!"
Vèo vèo vèo vèo!
Bốn gã võ giả tay sai còn lại, cũng té ở trong vũng máu, khí tuyệt bỏ mình.
Tại chỗ chỉ còn lại Hồng Mao cùng Lam Mao, tránh ở trong rừng cây tìm địch nhân.
Hiện trường trở nên yên tĩnh, ngay cả tiếng côn trùng chim kêu đều nhỏ đi rất nhiều, dường như ngay cả bọn nó cũng cảm nhận được không khí ngưng trọng.
Rất nhanh.
Chiến đấu bắt đầu.
Từng nhánh mũi tên Huyền Kim sắc bén từ trong buội cây bay ra, lấy góc độ xảo quyệt cấp tốc bay tới, bắn về phía Hồng Mao cùng Lam Mao.
Hồng Mao cũng còn khá, thực lực của hắn cường đại, ung dung tránh thoát những mủi tên này.
Nhưng Lam Mao cũng không giống vậy, thực lực của hắn chỉ có luyện thể tầng bảy, khi tránh né mủi tên vô cùng cố hết sức, nhiều lần đều suýt chút nữa bị đánh trúng.
Thật may còn có Hồng Mao ở đây, với thực lực cường đại, hắn chẳng những bảo vệ được chính mình, còn bất chợt ra tay giúp Lam Mao.
"Đại ca, làm sao bây giờ? Những công kích này quá xảo quyệt, quá khó tránh né. " Hồng Mao vội vàng nói.
"Dùng huyết mạch chi lực đi, bây giờ chỉ đành dùng. " Hồng Mao híp mắt nói.
" Nhưng mà thực lực của ta không đủ, cưỡng ép sử dụng mà nói, đối với tương lai của ta có ảnh hưởng to lớn. " Lam Mao xoắn xuýt, hắn càng muốn rời đi.
"Chỉ cần có thể giết chết Huyết Miêu thức tỉnh giả, chúng ta là có thể lập được công lớn, sẽ có được khen thưởng to lớn,
Ngươi thật cam tâm bỏ qua lần đại công này sao? Ngươi phải hiểu được, không nắm được cơ hội lần này, chúng ta vĩnh viễn chỉ có thể ở trong loại thành nhỏ như Hắc Mã Thành mà sinh tồn."
Hồng Mao nói xong từ trong túi lấy ra một viên thuốc, không chút do dự nuốt xuống.
Lam Mao thấy một màn như vậy, lập tức cũng từ trong túi lấy ra viên thuốc, cũng nuốt xuống.
Một giây kế tiếp.
Khí tức của hai người bắt đầu kịch liệt thay đổi, một cái đuôi con chuột từ từ xuất hiện ở vị trí cái mông, thân thể cả người đều tiến hành biến hóa thành chuột.
Chờ khi biến hóa dừng lại, hai người bọn họ nhìn qua giống như một con chuột lớn hình người.
"Lực lượng thật là cường đại! Đây chính là thực lực luyện thể tông sư sao? Quá đáng sợ! " Lam Mao hưng phấn nói.
"Đi thôi, giết sạch những người này, giải quyết xong tên Huyết Miêu thức tỉnh giả kia. " Hồng Mao nói xong, cả người giống như tàn ảnh vậy, biến mất không thấy gì nữa.
Phốc!
Xa xa truyền tới âm thanh máu thịt bị đánh xuyên, nhưng không có kêu thảm thiết, chỉ hoàn toàn trầm mặc.
"Thật đúng là tử sĩ, chết đều không kêu một tiếng "
Lam Mao xoay cổ, thân thể đồng dạng biến mất, chui vào trong rừng cây bắt đầu sát hại.
Bên kia.
Tống Tiểu Mỹ vẫn đang chạy nhanh, trên đường nàng cảm nhận được lực lượng huyết mạch của Huyết Thử, nhất thời biết bọn họ vận dụng huyết mạch.
"Là cường địch như thế nào, dĩ nhiên khiến bọn họ vận dụng huyết mạch chi lực, sự tình càng ngày càng phức tạp, hoàn toàn không nhìn thấu."
Tống Tiểu Mỹ không nghĩ ra, chỉ có thể tiếp tục chạy nhanh.
Nhưng mà chạy trốn một đoạn thời gian, nàng cảm nhận được hai gã Huyết Thử đang lấy tốc độ cực nhanh đuổi theo, cách nàng càng ngày càng gần.
"Đáng chết!"
Tống Tiểu Mỹ vội vàng tăng thêm tốc độ, muốn kéo dài khoảng cách, nhưng lại không làm được, chỉ có thể bị đuổi theo từng chút một.
Dần dần.
Hai gã Huyết Thử cách nàng càng ngày càng gần, thậm chí chỉ còn lại khoảng cách 1000 mét.
Khi Tống Tiểu Mỹ quay đầu, có thể thấy rõ ràng ánh mắt tàn nhẫn trong mắt hai gã Huyết Thử ở sau.
"Đuổi kịp ngươi rồi, ngươi chạy không thoát, Huyết Miêu nhất tộc đều phải chết, đều phải chết! !"
Thanh âm tàn bạo vang vọng ở phía sau, Tống Tiểu Mỹ nghe mà sau lưng lạnh gáy, chỉ có thể cắn chặt hàm răng tiếp tục chạy như điên.
Nhưng mà nàng đã sớm kiệt sức, hậu phương đuổi theo ngược lại càng lúc càng nhanh, rất nhanh thì còn lại khoảng cách không tới trăm mét.
Trong lúc Tống Tiểu Mỹ lòng như lửa đốt, tiếng xé gió dồn dập đột nhiên vang lên.
Một giây kế tiếp.
Một con ngựa cao lớn xuất hiện ở cách nàng không xa, có người khống chế ngựa lớn cấp tốc vọt tới bên cạnh nàng, hướng nàng đưa ra tay phải " Mau lên đây!"
" Được !"
Tống Tiểu Mỹ đã chạy kiệt sức, khi con ngựa cao lớn này xuất hiện, Tống Tiểu Mỹ phảng phất thấy được cứu tinh, nhưng một giây kế tiếp cặp mắt của nàng trợn tròn.
Bởi vì nàng ngửi thấy mùi vị huyết dịch của ân công, lúc trước nàng ăn một giọt máu tươi mất đi hoạt tính kia, có thể dò xét đến vị trí ân công trong vòng ba mét.
Bây giờ người đột nhiên xuất hiện, mùi vị huyết dịch trên người cùng ân công giống nhau như đúc.
Một màn như vậy,
Làm nội tâm Tống Tiểu Mỹ chấn động mạnh, không nhịn được ngẩng đầu nhìn về phía người cưỡi ngựa.
Vừa nhìn thoáng qua một cái, một vị công tử ngọc thụ lâm phong, phong lưu phóng khoáng, phi phàm tuấn mỹ xuất hiện ở tầm mắt.
Thân hình kia, cái vóc người kia, hoàn toàn cùng ân công giống nhau như đúc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận