Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 564. Hại thảm (2)

Chương 564. Hại thảm (2)
"Tại sao lại không phải là công lao của ngươi, ngươi đã cứu tính mạng chúng ta! Trận pháp sư cường đại như ngươi nên đến căn cứ lớn như núi Vô Kỵ và thành Nguyên Anh, tại sao lại được sắp xếp ở nơi này?"
Đội trưởng Thiết Sơn nghi ngờ hỏi, không hiểu tại sao một trận pháp sư có thực lực mạnh như Sở Vãn Thu lại được sắp xếp tại cứ điểm nhỏ này.
"Ta đi ra từ Nam Vực, sức chiến đấu rất yếu, lúc nhận ta bọn họ cũng không nghĩ ta yếu đến vậy, chỉ có thể sắp xếp vào một căn cứ nhỏ..."
Sở Vãn Thu chán nản trả lời, trong đầu suy tư xem có nên nói chuyện của Lý Hiên ra không, suy cho cùng Lý Hiên mới thực sự là người đã cứu những người này.
Nhưng không có sự cho phép của Lý Hiên, nàng không dám nói ra. Suy nghĩ một lúc, nàng quyết định trở về hỏi Lý Hiên rồi mới đưa ra quyết định.
"Nam Vực? Đó là nơi nào?" Đội trưởng Thiết Sơn nghi vấn.
"Hở?"
Sở Vãn Thu sửng sốt, sau đó ngơ ngác nhìn đội trưởng Thiết Sơn.
"Để ta giới thiệu một chút, đội trưởng Thiết Sơn và đồng đội của hắn không đến từ Trung Châu, bọn họ đến từ Nguyên Tố Đại Lục. Trước đó không lâu, bọn họ phát hiện ra một lối vào ngoại vực nên tiến đến hỗ trợ."
"Trước đó tà ma và quỷ dị hợp tác, chúng ta gần như đã không cản được nữa, may mà có sự xuất hiện kịp thời của các cao thủ đến từ Nguyên Tố Đại Lục nên chúng ta mới có thể chặn được kẻ thù, thậm chí còn khiến tà ma ngầm ăn thiệt."
Đàm chủ quản vội vàng giải thích, thái độ của hắn đối với Sở Vãn Thu đã thay đổi rất nhiều.
"Nguyên Tố Đại Lục? Vậy mà mọi người lại đến từ một đại lục khác."
Sở Vãn Thu kinh ngạc, sau khi quan sát kỹ lưỡng, nàng phát hiện trên áo bào của những người này có thêu ba chữ Trừ Ma Tông.
"Ha ha, việc chúng ta có thể đến ngoại vực cũng là ngoài ý muốn, nói đến đây, ta cũng muốn cảm tạ một cương thi của tông môn chúng ta, một con cương thi tốt bụng." Đội trưởng Thiết Sơn mỉm cười.
"Cương thi tốt bụng ư?" Sở Vãn Thu ngờ vực, tò mò nhìn ba người Thiết Sơn.
Các tu sĩ chung quanh cũng vểnh tai lên nghe. muốn biết tại sao lại nói cương thi thiện lương.
Bởi vì cương thi là vật chí âm chí tà, chúng sẽ bị tiêu diệt ngay khi xuất hiện.
Nhưng đội trưởng Thiết Sơn lại nói là cương thi tốt bụng, điều này khiến mọi người cảm thấy khó hiểu.
"Nếu là người khác hỏi chuyện này, ta đây lười kể, nhưng nếu ân công ngươi muốn biết thì ta đã sẽ kể."
"Thật ra thì Trừ Ma Tông chúng ta đã gặp phải sự kiện cương thi hút máu người, sau đó, sau khi dùng trận pháp kiểm tra, chúng ta phát hiện ra con cương thi đó."
"Khi ấy chúng ta muốn giết cương thi, nhưng một đệ tử thiên tài của tông môn đã liều mạng bảo vệ và nói rằng cương thi không hề hại ai."
"Đương nhiên là chúng ta không hề tin, sau đó nữ nhi của ta liên hệ với ta, muốn mời Công Đức Bát Quái Bàn của tông môn chúng ta ra, đây là bảo vật có thể kiểm tra công đức của người khác."
"Kết quá rất bất ngờ, khi kiểm tra cương thi, trên người nó lại có Công Đức Chi Quang nghịch thiên."
"Kim quang kia thậm chí đã hiện thực hóa, tạo thành một cột sáng chiếu thẳng lên trời, lúc đó tất cả mọi người trong tông đều hoảng hốt, đều chấn động trước cương thi."
"Ngay cả ta và lão Nhị, lão Tam cũng chấn động, cảm thấy vô cũng khiếp sợ, nhưng chỉ sau một ngày, chúng ta nhanh chóng phát hiện ra vùng trời bị Công Đức Chi Quang chọc thủng có sự bất thường."
"Chúng ta bay lên kiểm tra thì phát hiện ta ngoại vực, thấy hình ảnh Nhân tộc bị tà ma và quỷ dị truy sát."
"Chúng ta vội vàng triệu tập cao thủ của Nguyên Tố Đại Lục đến đây hỗ trợ, đẩy lùi kẻ địch."
"Đáng tiếc là đại tu sĩ Hóa Thần kỳ không vào được cũng không giúp được gì, cuối cùng dẫn đến cục diện bế tắc như hiện tại."
Đội trưởng Thiết Sơn nói một cách nghiêm túc, khi nhắc đến cương thi, trên gương mặt hắn có nét tự hào.
"Thì ra là như vậy, trên thế gian còn có một cương thi có nhiều công đức đến vậy, thật không thể tin được."
Sở Vãn Thu vô cùng kinh ngạc, hoàn toàn không thể tưởng tượng được việc một con cương thi lại có nhiều Công Đức Chi Quang đến vậy, cứ như kể chuyện vậy.
Các tu sĩ xung quanh đều có chút sững sờ, cảm thấy bản thân được mở rộng kiến thức,thế giới quan cũng khai sáng hơn.
"Đúng thực là không thể tin được, hiện tại nghĩ lại ta vẫn cảm thấy không thể tin được, nhưng nó thực sự tồn tại và cũng là đồng bọn của chúng ta." Đội trưởng Thiết Sơn cười nhẹ và nói, hắn tán thành cương thi từ tận đáy lòng.
Tu sĩ Nguyên Anh đỉnh phong bên cạnh hắn cũng gật đầu và mỉm cười nói.
"Cương thi là ngôi sao may mắn của chúng ta, sau khi nó xuất hiện thì chúng ta trước hết tìm được ngoại vực, còn cứu được đông đảo tu sĩ Nhân tộc, còn có thể trở về Trung Châu thông qua ngoại vực."
"Hơn nữa chúng ta lại được ngươi cứu, có lẽ cũng là vận may mà cương thi mang đến tăng thêm vào, nếu không thì nhiều trận pháp như vậy, tại sao cố tình chúng ta lại tiến vào trận pháp do ngươi bố trí?"
"Đúng thế, cương thi nhất định là đại phúc tinh của chúng ta, chúng ta nhất định phải cho nó đãi ngộ tốt nhất." Đội trưởng Thiết Sơn gật đầu lia lịa.
Đề cập đến chuyện này, mấy người đội trưởng Thiết Sơn lại còn thảo luận về chuyện sắp xếp chức vị cho cương thi thế nào, cần cung cấp tài nguyên gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận