Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 267. Cột sáng thông thiên (2)

Chương 267. Cột sáng thông thiên (2)
“Ngay cả người khiêng quan tài cũng không biết, xem ra ngươi ở trong thế lực của Tà Thần cũng chỉ là một nhân vật nhỏ, thật đáng thương.
Được rồi, ngươi an tâm đi chết đi, đợi khi đánh chiếm được thành Hắc Mã chính là lúc người bê quan tài xuất hiện. Đến lúc đó… chậc chậc chậc, thật là mong đợi đó!”
Mặc Quỷ hưng phấn nói, sự điên cuồng trong mắt càng ngày càng mãnh liệt.
“Thành Hắc Mã sao? Ta biết rồi.”
Lý Hiên quay người tiếp tục đi ra ngoài, trong bước đi lảo đảo dừng lại ở cửa sơn động nhìn về phía hoa mẫu đơn của rừng rậm Hắc Mã nở rộ.
“Thật đáng tiếc.” Lý Hiên đột nhiên nói.
“Đáng tiếc cái gì?”
Mặc Quỷ từ trên đất xông ra, đôi mắt điên cuồng nhìn Lý Hiên.
“Đáng tiếc hoa ở nơi này phải tàn lụi rồi.” Lý Hiên nói.
“Phải tàn lụi? Ý ngươi là gì.” Mặc Quỷ mờ mịt hỏi.
“Ngươi xem!”
Văn tự trong lòng bàn tay Lý Hiên hiện ra, hai tay chắp lại.
Rầm!!
cột sáng cực lớn từ trên trời giáng xuống, mang theo uy lực bao la, hung hãn bắn phá trung tâm của rừng rậm Hắc Mã. Trong chốc lát khắp nơi rung chuyển, long trời lở đất.
Sóng xung kích khủng khiếp như vụ nổ bom hạt nhân, từ trung tâm cột sáng cực nhanh tỏa ra tám hướng.
Cũng vào lúc đó, ánh sáng cực lớn mang theo sức mạnh hủy diệt tất cả, hướng về tứ phương mà quét qua.
“Con mẹ nó!”
Mặc Quỷ nhìn thấy một màn kinh thiên này bị dọa đến nỗi vỡ mật, nhanh chóng chui xuống đất biến mất không thấy gì nữa.
Ở nơi xa xa, những người khổng lồ trong chu vi rừng rậm cũng vội vã chui xuống đất, điên cuồng tháo chạy.
Lý Hiên không động, chỉ lẳng lặng nhìn ánh sáng đó, mang theo nụ cười ôn hòa trong cột sáng đó tan thành mây khói.
Ầm ầm!
Đất trời chấn động, cuồng phong gào thét, không khí đáng sợ trong rừng rậm Hắc Mã cuồn cuộn mãnh liệt, hình thành một cơn lốc xoáy khổng lồ, điên cuồng quét qua tám hướng.
Khu vực hẻm núi Hắc Mã.
Đám người tu tiên nhìn thấy cột sáng kia, nhìn thấy cảnh bao la diệu kỳ, nhìn thấy cột sáng to lớn kia nhấn chìm cả rừng rậm Hắc Mã.
Đám người hoàn toàn chết lặng, từng người từng người bị dọa cho sởn cả da gà, toàn thân run rẩy.
Lúc này cột sáng đã nối liền với bầu trời, giống như trụ trời chống đỡ thiên địa. Không trung đều vì sức mạnh điên cuồng của ánh sáng đáng sợ đó.
Cả rừng rậm Hắc Mã bị bao trùm trong cột sáng đó. Ánh sáng chói lọi mãnh liệt kia cho dù là đám người ở hẻm núi Hắc Mã xa xôi đều cũng cảm thấy hai mắt nhoi nhói.
Dần dần.
cột sáng kia bắt đầu nhỏ lại, co lại từng chút từng chút, cuối cùng trong không trung hóa thành một cây kim biến mất.
Bầu trời lại khôi phục lại dáng vẻ bình thường ban đầu, cơn lốc xoáy dần dần biến mất, khói bụi cũng dần dần rơi xuống.
Nhưng mà.
Rừng rậm Hắc Mã đã biến thành một vùng đất hoang.
Tất cả những thảm thực vật, khí độc, sinh vật ô nhiễm đều hóa thành hư không, ngay cả một vùng rộng lớn cũng bị cột sáng kia đánh thành một hố sâu vô cùng lớn.
Hố sâu kia còn bốc lên luồng hắc khí cuồn cuộn, tựa như vực thẳm nhìn không thấy đáy.
“Đây…đây là loại sức mạnh gì, thật đáng sợ!”
Nữ tu bím tóc đuôi ngựa nhìn thấy một màn này kinh hoàng trợn tròn mắt, cả người bị dọa sợ đến mức run lẩy bẩy.
“Sức mạnh khủng khiếp như vậy hoàn toàn là phép màu!”
“Quá mạnh, trước giờ ta chưa từng nhìn thấy sức mạnh đáng sợ như này.”
…..
Đám tu sĩ bị dọa sợ, ngơ ngác nhìn rừng rậm Hắc Mã biến mất, nhìn thấy hố sâu hắc khí cuồn cuộn kia, bọn chúng bất động hồi lâu.
Trong đó bao gồm cả Tống Tiểu Mỹ. Nàng đã kích hoạt được huyết mạch, tai mèo đã lộ ra từ lâu, trông rất là đáng yêu.
Nhưng lúc này nàng cũng đã bị dọa đến chết lặng, bất động hồi lâu giống như con mèo ngốc.
“Sức mạnh như vậy e là chỉ có đại tu sĩ siêu cấp mới có thể thi triển, là ai đã ra tay? Lẽ nào đây là thủ đoạn cuối cùng của nhóm người ở tiền tuyến sao?”
“Không biết nữa.”
Mọi người không biết rõ nguyên nhân, bọn chúng cũng không dám truy cứu sâu.
Sức mạnh đáng sợ như vậy không phải là thứ bọn họ có thể thăm dò, chỉ có thể đem tất cả đè nén ở trong lòng.
Thành Hắc Mã.
Binh sĩ đứng chi chít dày đặc ở trên tường thành, cảnh giác quan sát ngoài thành. Dưới mệnh lệnh của thành chủ toàn lực bảo vệ thành trì, đề phòng tai họa giáng xuống.
Ở chính giữa tường thành, Quân Hí Mệnh lẳng lặng đứng cùng một nữ tướng quân lo lắng không thôi nhìn ra ngoài thành.
Mà ở phía sau của Quân Hí Mệnh, một thiếu niên ăn mặc như thư đồng mỉm cười, trong mắt lóe lên huyết sắc. Trong lòng hắn gàng hưng phấn nói.
“Sắp rồi, sắp đến rồi. Chỉ cần Hắc Mã giết chết thê tử của Quân Hí Mệnh thì nhiệm vụ của ta có thể hoàn thành rồi.
Đến lúc đó, ta có thể tùy ý đại khai sát giới rồi. Chậc chậc chậc.”
Thụ đồng hưng phấn nghĩ, mong chờ không thôi nhìn ra ngoài thành.
Nhưng cứ chờ cứ chờ, nó lại nhìn thấy cột sáng kia. Cột sáng kia nối liền với bầu trời rộng lớn, giống như thần phạt từ trên trời giáng xuống.
Theo đó rừng rầm Hắc Mã không còn nữa rồi.
Sinh vật ô nhiễm gần như chết hết, chỉ thấy mấy người khổng lồ kia thấy tình thế không ổn liền chui xuống đất, biến mất không thấy đâu nữa.
Nhìn từ phía xa, rừng rậm Hắc Mã giống như vùng đất bỏ hoang. Nghe thấy Mặc Quỷ truyền đến tin nhiệm vụ thất bại Thụ Đồng sững sờ, đờ đẫn đứng im tại chỗ.
Rất lâu sau đó.
Thụ Đồng trong lòng phẫn nộ gào thét.
Bạn cần đăng nhập để bình luận