Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 603. Bị dọa sợ đến mức đóng kín Cổng Không Gian

Chương 603. Bị dọa sợ đến mức đóng kín Cổng Không Gian
Lý Hiên biến mất, đến núi Thanh Phong bố trí trận pháp trước, còn Huyết Phân Thân của hắn thì đi khắp nơi tìm kiếm nguyên liệu bày trận.
Nơi khác.
Khu vực phía đông biển sâu.
Dưới đáy biển tối tăm và lạnh như băng.
Một cánh Cổng Không Gian khổng lồ từ từ mở ra trong nước biển.
Một số lượng lớn quái vật khát máu đứng đó, đôi mắt nhìn vào cánh Cổng Không Gian này, giữ sức chờ lệnh xung phong. Chúng muốn tiến vào thế giới nhân loại và giết chóc bừa bãi.
Con Cuồng Sa dẫn đầu lại càng hưng phấn rống to, hàm răng sắc bén lập lòe ánh sáng màu máu.
Oanh!
Cổng Không Gian rốt cuộc cũng hoàn toàn mở ra. Cuồng Sa là kẻ đầu tiên xông ra ngoài, nó lao về phía loài người như một thanh kiếm sắc bén.
Nhưng sau khi xông ra được ba cây số, nó đột nhiên phát hiện các đồng bạn đều dừng lại ở phía sau, sau đó nó nhanh chóng quay trở lại.
“Sao vậy? Chuyện gì đã xảy ra?”
Cuồng Sa khó hiểu, không rõ cảm xúc này là gì.
Nó vội vàng quay lại gần Cổng Không Gian trong nghi hoặc và khó hiểu, hét vào trong Cổng Không Gian.
“Chuyện gì đã xảy ra? Ai bảo các ngươi trở về? Có biết đây là lệnh do hoàng tử Sa Ngư ban hay không!”
“Cuồng Sa, mau trở lại, mau lên! Hoàng tử Sa Ngư đã chết, hoàng tử Xà Nữ cũng đã chết, ngay cả giáng lâm thể Nguyên Anh kỳ cũng xong đời rồi. Bên kia cực kỳ nguy hiểm, ngươi mau trở lại đi!”
Một tiếng thét to vang lên, nhắc nhở Cuồng Sa nhanh chóng trở về.
“Cái gì? Hoàng tử Sa Ngư đã chết? Hoàng tử Xà Nữ cũng đã chết? Ngay cả giáng lâm thể Nguyên Anh kỳ cũng chết rồi?”
Cuồng Sa nghe thấy thế thì ngây ngốc. Nó quay đầu nhìn về thế giới nhân loại.
Mặc dù những gì nó nhìn thấy bây giờ chỉ là nước biến tối tăm, nhưng không hiểu sao, nó cảm thấy có thể có cao thủ siêu cấp đang ẩn núp trong nước biển.
Nghĩ đến một sự tồn tại đáng sợ đang chờ đợi bọn chúng, Cuồng Sa bị dọa sợ, vội vàng chạy trốn. Nó vọt vào trong Cổng Không Gian, không dám tiến vào thế giới nhân loại nữa.
Xẹt xẹt xẹt!
Cổng Không Gian nhanh chóng đóng lại, tốc độ khép lại được tăng lên bằng phương thức bất chấp hao tổn.
Sau khi Cổng Không Gian được đóng lại, lũ tà ma vẫn chưa yên tâm. Đầu tiên, chúng bố trí trận pháp, cưỡng chế đóng kín Cổng Không Gian để phòng ngừa cao thủ của Nhân tộc xông vào từ bên kia Cổng Không Gian.
Sau khi Cổng Không Gian được đóng kín hoàn toàn, lũ tà ma cuối cùng c thở phào nhẹ nhõm, rồi cẩn thận nói.
“Mọi người cẩn thận một chút, tuyệt đối không được tiến vào thế giới nhân loại lần nữa, quá kinh khủng.”
“Nói nhảm, ngay cả giáng lâm thể Nguyên Anh kỳ cũng xong đời, ai ngu mà đi qua chịu chết, dù sao ta không dám.”
“Ta cũng không dám. May mắn là ta trốn nhanh, nếu không có lẽ ta cũng đã chết rồi.”
Cuồng Sa thật sự sợ hãi. Nó không dám dẫn đầu xông vào thế giới nhân loại lần nữa.
Cứ như thế, một trận hạo kiếp đột ngột dừng lại trong im lặng, ảnh hưởng đến cách cục của thế giới. Vô hình trung, Nhân tộc lại được cứu vớt một lần nữa.
Mà người này chính là Lý Hiên.
‘Ting! Ngài cứu vớt rất nhiều Nhân tộc, phần thưởng: Công đức vô lượng.’
‘Ting! Đệ tử Tiêu Kiếm của ngài thành công thăng cấp lên Kim Đan trung kỳ, phần thưởng của ngài: Luyện Đan Sư thăng cấp lên ngũ giai trung phẩm.’
Núi Thanh Phong.
Lý Hiên đang bố trí trận pháp. Đột nhiên nghe thấy nhắc nhở, hắn hơi nghi hoặc, nhưng bày trận quan trọng hơn, cho nên hắn tiếp tục bố trí.
Loại Truyền Tống Trận khoảng cách rất xa này tốn rất nhiều thời gian. Lý Hiên cần bố trí xong phần cốt lõi, phần còn lại có thể giao cho Huyết Phân Thân.
Không còn cách nào, vì ngay cả Huyết Phân Thân cũng không thể bố trí được phần cốt lõi của trận pháp.
Bởi vì khoảng cách của Truyền Tống Trận rất ca, cho dù Lý Hiên là trận pháp sư ngũ giai thượng phẩm thì cũng phải tốn rất nhiều thời gian mới khó khăn bố trí nên cốt lõi.
Phải biết rằng, hắn chẳng những tinh thông trận pháp mà còn tinh thông trận pháp viễn cổ, lại còn là phong ấn sư ngũ giai thượng phẩm.
Hai loại kỹ năng này kết hợp với nhau, hắn tuyệt đối có thể bố trí được trận pháp vô cùng mạnh mẽ.
Nhưng Truyền Tống Trận viễn trình quá khó, dù là Lý Hiên thì cũng phải bố trí cẩn thận.
Thậm chí phải tiêu hao công đức hắn mới có thể bố trí được phần cốt lõi của trận pháp.
Quá trình này hết sức khó khăn. Lý Hiên mất bảy ngày ròng rã, cuối cùng mới bố trí xong một nửa phần cốt lõi của trận pháp.
“Còn bảy ngày nữa ta sẽ làm xong cốt lõi của trận pháp, tiếp tục cố gắng.”
Lý Hiên thầm nhủ, đang chuẩn bị tiếp tục bố trí trận pháp thì ngọc phù truyền tin của hắn vang lên.
“Sư tôn, ngoại vực xảy ra chuyện, trưởng lão Tần Bối Hối trúng kịch độc, sắp không chịu nổi nữa, van cầu ngài mau cứu Tần trưởng lão.” Giọng nói của Tần Nguyệt truyền ra từ ngọc phù, tiếng nức nở chiếm đầy giọng nói của nàng.
“Trúng kịch độc? Kịch độc gì?” Lý Hiên vội vàng hỏi.
“Ta cũng không biết. Đan Dược Sư của tông môn cũng không tra ra được đó là độc gì, thậm chí Liễu trưởng lão của Thần Đan Tông cũng được mời tới chữa trị, nhưng vẫn không phát hiện ra đó là độc gì.”
“Bây giờ Liễu trưởng lão và Đan Dược Sư của tông môn đang cùng nhau nghiên cứu, muốn mau chóng phát hiện ra đó là kịch độc gì.” Tần Nguyệt vội vàng giải thích.
“Ta biết rồi, ngươi ở Vũ Tiên Tông chờ ta.” Lý Hiên dự định tiến đến cứu viện. Hắn không thể nhìn Tần Bất Hối xảy ra chuyện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận