Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 185. Khúc hát của cương thi

Chương 185. Khúc hát của cương thi
Chung quanh có quá nhiều kẻ địch. Chưa nói đến hai nam nhân mặc áo bào màu đen có thực lực quỷ dị, chỉ tính riêng những sinh vật ô nhiễm kia, con yếu nhất cũng đã mạnh ngang Luyện Khí tầng mười.
Đối diện với nhiều kẻ địch mạnh như thế, trong khi bản thân chỉ là Luyện Khí tầng thứ mười, Diệp Phàm cảm thấy vô cùng khó khăn.
Trong lòng Diệp Phàm không khỏi dâng lên chút tuyệt vọng. Hắn cảm thấy đường sống đang rời xa mình.
Cũng vào thời điểm này.
Vào thời khắc trong lòng Diệp Phàm cảm thấy tuyệt vọng.
Mây đen trên bầu trời tụ lại ngày càng nhiều, uy áp đáng sợ từ trên trời giáng xuống.
Uy áp ấy khiến sinh vật ô nhiễm ở nơi này vô cùng hoảng sợ, thậm chí hai gã mặc đồ màu đen cũng vội vàng rút lui.
Đáng tiếc, bây giờ rút lui thì đã quá muộn.
Ngay khoảnh khắc uy áp giáng xuống, mây đen ngưng tụ thành hình, một giây sau, sấm sét dày đặc, chằng chịt như rắn điện rít gào từ trên trời giáng xuống.
Rầm rầm rầm!
Sấm sét kinh khủng như sự trừng phạt của thần thánh, hung hăng đánh vào đàn sinh vật ô nhiễm bên dưới, bao trùm lên tất cả sinh vật ô nhiễm.
Sấm sét đến quá đột ngột và quá bất ngờ khiến bọn chúng không kịp chuẩn bị.
Đàn sinh vật ô nhiễm căn bản không kịp phản kháng. Chúng chỉ có thể hóa thành than dưới sấm sét chói lóa, biến thành hư vô trong tiếng kêu rên thảm thiết.
Chỉ trong chốc lát.
Sinh vật ô nhiễm tại nơi này đều biến thành tro bụi, ngay cả hai gã mặc áo bào màu đen cũng không thể may mắn thoát khỏi, tất cả đều bị sấm sét rửa sạch hoàn toàn.
Toàn bộ hiện trường cuối cùng chỉ còn lại Diệp Phàm đang ngây ngốc, cùng một cương thi tà ác với mặt mũi dữ tợn đang giơ cao tay trái.
“Vấn đề giải quyết. Rút lui!”
Thấy vấn đề đã được giải quyết, Lý Hiên cảm thấy tinh thần tiêu hao quá nhiều, hắn dứt khoát thu lại linh hồn của mình, giao phần còn lại cho Huyết Phân Thân xử lý.
Huyết Phân Thân tuy suy yếu rất nhiều, nhưng nó mới chỉ tiêu hao một phần ba huyết dịch, tối đa là thực lực giảm xuống một chút, không ảnh hưởng đến việc đi lại.
Vì vậy, Lý Hiên rời đi, chỉ để lại cương thi Huyết Phân Thân suy yếu lẳng lặng đứng đó.
Đối diện.
Diệp Phàm đứng ngơ ngác, chứng kiến kẻ thù hóa thành tro bụi với vẻ khó tin, đồng thời trong lòng vô cùng cảm động, cảm tạ người đã cứu giúp mình.
Với lòng biết ơn sâu sắc, Diệp Phàm quay đầu nhìn về nơi sấm sét ngưng tụ đầu tiên, sau đó nhìn thấy một con cương thi tà ác.
Nhìn vào khuôn mặt dữ tợn của cương thi, sắc mặt của Diệp Phàm thay đổi, hắn bất ngờ thốt lên.
“Đại… đại sư huynh? Ngươi là đại sư huynh!!”
Diệp Phàm rất kinh hoảng. Cương thi trước mặt hắn có vẻ ngoài thật sự rất giống với đại sư huynh, dù nó đã trở nên xấu xí, gương mặt cũng trở nên dữ tợn.
Nhưng hắn vẫn có thể nhận ra bóng dáng của đại sư huynh từ trên người con cương thi này, hơn nữa còn quá giống.
Liên tưởng đến thi thể bị trộm của đại sư huynh, nhìn cương thi trước mặt, cả hành vi cứu giúp hắn của cương thi, Diệp Phàm hoàn toàn lô vẻ xúc động.
“Đại sư huynh, ngươi nhất định là đại sư huynh, bởi vì vào thời khắc ta rất tuyệt vọng, khi tất cả mọi người bỏ rơi ta, chỉ có ngươi mới cứu giúp ta. Cương thi tà ác, thích tấn công và giết người, trên người tản ra hơi thở tà ác, nhưng ta không cảm nhận được hơi thở tà ác ở trên người ngươi, ta chỉ nhận được sự bình thản.”
“Ngoại trừ đại sư huynh lòng mang nghĩa lớn, không ai có thể hóa thành cương thi mà vẫn có biểu hiện như vậy, càng không có khả năng dùng thân thể tà ác của cương thi để triệu hồi sấm sét. Sấm sét đại diện cho chính nghĩa. Dùng thân thể tà ác của cương thi để triệu hồi sấm sét, e rằng trên thế gian này chỉ có đại sư huynh lòng mang nghĩa lớn. Cho nên ngươi nhất đinh là đại sư huynh.”
Diệp Phàm bước từng bước về phía đại sư huynh, không hề lo lắng cương thi sẽ tấn công mình.
Mặc dù người ta đồn đại rằng cương thi là tà vật, sẽ giết nhân loại, Diệp Phàm vẫn không ngừng tiến về phía trước.
Diệp Phàm không dám quên cái ơn hai lần cứu mạng, hơn nữa, hắn tin tưởng cương thi nhất định là đại sư huynh, tuyệt đối sẽ không tấn công hắn.
Với quyết tâm như vậy.
Diệp Phàm đi từng bước về phía trước, cuối cùng dừng lại trước mặt cương thi, thò tay chạm vào cánh tay của cương thi.
Không tấn công, không giết chóc.
Huyết Phân Thân cương thi chậm rãi hạ cánh tay trái đang giương cao xuống, sau đó suy yếu quay đầu, nhảy từng bước rời đi.
Thấy cương thi không tấn công mình, Diệp Phàm càng tin chắc đây là đại sư huynh của mình, nước mắt lưng tròng, hắn đuổi theo, đi bên cạnh cương thi, hắn nói
“Đại sư huynh, ta không ngờ cho dù đã chết mà ngươi vẫn bảo vệ ta, mặc dù biến thành cương thi, ngươi cũng trợ giúp ta. Cuộc đời của Diệp Phàm ta có một vị đại sư huynh như thế, có chết cũng không tiếc. Ha ha ha ha.”
Diệp Phàm cười điên cuồng, vừa cười vừa khóc, nhất là khi nhìn khuôn mặt dữ tợn của cương thi, hắn càng cảm thấy trời cao quá bất công.
Rất nhiều, rất nhiều ác nhân còn sống, nhưng đại sư huynh lòng mang nghĩa lớn đã chết, còn biến thành cương thi mà mọi người đều sợ hãi và muốn tiêu diệt.
Kết quả như vậy khiến Diệp Phàm vô cùng khó chịu.
“Đại sư huynh, ngươi yên tâm đi. Cho dù ngươi biến thành cương thi, ngươi vẫn là đại sư huynh của ta. Nếu gặp phải người tu tiên muốn trảm yêu trừ ma, muốn tiêu diệt ngươi, ta chắc chắn sẽ bảo vệ ngươi bằng tất cả sức lực. Cho dù chết, ta cũng chết trước ngươi một bước. Ta thề sẽ vĩnh viễn bảo vệ ngươi an toàn.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận