Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 263. Lôi Điện Kim Điêu dọa sợ Tiêu Kiếm (2)

Chương 263. Lôi Điện Kim Điêu dọa sợ Tiêu Kiếm (2)
Cả hai chạy liên tục, chạy điên cuồng trong sự lo lắng.
Đợi khi đến gần mỏ quặng Bạch Vân, nhìn thấy trận pháp dày đặc ánh sáng nhấp nháy thần kỳ, nhìn thấy vô số trận vân, Cổ Phong và Tiêu Kiếm đều sững sờ đờ người ra.
“Đây…đây nhất định là vị cường giả kia ra tay, rất nhiều trận pháp giống cảnh như ở sơn cốc Hồng Phong, vị cường giả kia hình như rất thích dùng loại cách thức này.”
“Cổ gia gia, ta đại khái đếm được một ít, trận pháp ở đây có chín trăm chín mươi chín cái, tất cả đều là trận pháp nhị giai.Vị cường giả này cũng quá hung hãn rồi, bố trí nhiều trận pháp như vậy.”
Tiêu Kiếm cũng chết lặng, không hiểu vì sao vị cường giả này thích dùng loại cách thức này.
“Quả thực rất hung ác, dê trắng đoán chừng đánh chết cũng không tin vậy mà có nhiều trận pháp như vậy. Đây là muốn nhịp nhàng ép chết dê trắng.
Ngươi nhìn bên trong trận pháp bị phá hoại, trận đấu rõ ràng là đã kết thúc rồi, tai nạn của nước Đại Hạ nguy hiểm trùng trùng.
Cứ như vậy đã bị hóa giải dễ như trở bàn tay rồi, vị cường giả này đúng thật là lợi hại” Cổ Phong khen ngợi nói.
“Quả thực rất lợi hại, thật muốn gặp vị cường giả này một lần” Tiêu Kiếm sùnd bái nói, rất khát vọng được gặp vị cường giả này.
Sau này sẽ có rất nhiều cơ hội. Ngươi là Thiên Mệnh Chi Nhân, tương lại sẽ có rất nhiều cơ hội gặp được đối phương. Chúng ta trước tiên đi rừng rậm Hắc Mã, bên đó càng nguy hiểm hơn.” Cổ Phong nghiêm túc nói.
“Ừ.” Tiêu Kiếm gật gật đầu, lại nhìn về hướng Thanh Liên tông.
“Thế nào? Muốn đi gặp sư tôn của ngươi rồi?” Cổ Phong nhíu nhíu mày.
“Đúng thế. Sư tôn đã giúp ta khi ta cần nhất, bây giờ ta ở gần đây nên đi thăm sư tôn, cho dù chỉ là một cái dập đầu” Tiêu Kiếm nghiêm túc nói.
“Ta không phải đã từng nói sao, ngươi là Thiên Mệnh Chi Nhân bên cạnh luôn có nguy hiểm, sư tôn ngươi lại yếu như vậy rất dễ bị ngươi liên lụy mà chết, vì thế đừng quá thân thiết với sư tôn của ngươi” Cổ Phong cau mày nói.
“Ta biết rồi, ở tại đây dập đầu với sư tôn thôi.”
Tiêu Kiếm quỳ xuống cúi đầu thật sâu về hướng Thanh Liên tông, sau đó đứng dậy đi rừng rậm Hắc Mã chiến đấu.
Cũng vào lúc này.
Một con Lôi Điện Kim Điêu từ xa lao nhanh tới, toàn thân tỏa ra yêu khí mãnh liệt.
Cảm nhận được luồng yêu khí mãnh liệt này, sắc mặt của Tiêu Kiếm thay đổi nghiêm trọng, nói.
“Vậy mà là yêu thú trung phẩm nhất giai, thực lực này hẳn có thể so với Luyện Khí bảy tám tầng rồi nhỉ?”
“Nhìn loại hình này chắc đây là yêu thú Lôi Điện Kim Điêu tiến hóa hiếm thấy, sức chiến đấu cũng đã đạt đến đỉnh tầng thứ tám,
Điểm mấu chốt là lực công kích còn mang theo tác dụng làm tê liệt, không dễ chọc vô cùng. Chúng ta tốt nhất nên tránh xa một chút” Cổ Phong nghiêm trọng nói.
“Mạnh như vậy sao? Ngay cả ngươi cũng hết cách sao? Ngươi không phải đã khôi phục Luyện Khí đến tầng thứ chín rồi sao?” Tiêu Kiếm kinh ngạc.
“Con yêu thú này không phải loại đơn giản, so với yêu thú pjoor thông thì càng mạnh hơn. Ta mặc dù đã khôi phục Luyện Khí đến tầng thứ chín, nhưng suy cho cùng trên người vẫn có vết thương.
Nếu như đánh với con yêu thú này, ta nhất định sẽ bị thiệt mà còn bị thiệt không nhỏ” Cổ Phong bất đắc dĩ thở dài.
“Nếu đã là như vậy thì đúng thật là con yêu thú ngang ngược.”
“Đúng vậy, nó bay về hướng chỗ chúng ta rồi. Đi, chúng ta trước tiên tránh ra xa một chút cẩn thận bị nó đả thương” Cổ Phong nghiêm túc nói.
“Được.”
Hai người vội vã chạy, hướng về phía xa xa rừng rậm mà chạy. Nhưng rất nhanh bọn chúng phát hiện, con Lôi Điện Kim Điêu kia đang bay tới cực nhanh xà xuống như một cơn gió.
“Không ổn, nó đang lao về hướng chúng ta. Gặp rắc rối rồi, chuẩn bị nghênh chiến!”
Cổ Phong chứng kiến một màn này mặt biến sắc, chỉ có thể cắn răng lấy phi kiếm ra chuẩn bị nghênh chiến.
Tiêu Kiếm cũng lấy phi kiếm ra chuẩn bị chiến đấu, đáng tiếc phi kiếm của hắn chỉ có hạ phẩm nhất giai, chất lượng quá kém, có lẽ ngay cả da của Lôi Điện cũng không chém được.
Điều này cũng làm cho sắc mặt của Tiêu Kiếm nghiệm trọng, cả người đều căng lên.
Rất nhanh.
Lôi Điện Kim Điêu tỏa ra yêu khí mạnh mẽ từ từ hạ xuống, đứng trên một tảng đá lớn phía trước Tiêu Kiếm và Cổ Phong, kiêu căng nhìn hai người bọn chúng.
Lúc này, yêu khí của nó tỏa ra vô cùng mạnh mẽ thậm chí làm kinh hãi cả các động vật trong núi rừng, đều không dám phát ra âm thanh.
Thái độ đó giống như vương giả coi thường quần hùng.
Cạc!
Lôi Điện Kim Điêu rất hài lòng với tình cảnh hiện giờ, ngẩng đầu phát ra một tiếng kêu kiêu ngạo.
Sau đó.
Nó nghiêng đầu quan sát Tiêu Kiếm, cẩn thận xác nhận mấy lần, rồi một lần nữa kiêu ngạo ngẩng đầu từng bước từng bước đi về phía Tiêu Kiếm.
“Cổ gia gia, con Kim Điêu này hơi lạ, hình như không có ý định công kích chúng ta.” Tiêu Kiếm vội vàng nhỏ giọng nói.
“Quả thực hơi lạ, nếu như nó định công kích chúng ta thì chắc chắn sẽ phóng sét ở trên không trung, nhưng giờ lại đi tới, điều này không phù hợp lẽ thường. A? Ngươi nhìn trên cánh nó có túi Càn Khôn kìa, chẳng lẽ nó là tọa kỵ của người tu tiên?” Cổ Phong kinh ngạc nói.
“Đúng là có túi Càn Khôn, nó tới kìa.”
Nhìn thấy Kim Điều từng bước một đi tới, thân hình cao lớn, cảm nhận được yêu khí mãnh liệt, Tiêu Kiếm không nhịn được mà lùi về sau một bước.
Kết quả là một bước lùi lại này khiến con kia kim điêu ngừng lại, nó lộ vẻ khinh thường mà liếc Tiêu Kiếm một cái, dường như cảm thấy bước lùi lại ấy của hắn rất mất mặt.
“Ta!!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận