Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 473. Trận chiến lớn ở Đông Hải (2)

Chương 473. Trận chiến lớn ở Đông Hải (2)
Mười lăm vạn tu sĩ Trúc Cơ kỳ của Nhân tộc cũng đang chiến đấu với hải thú, hai bên đại chiến hồi lâu tại bờ Đông Hải, cũng bất ngờ xuất hiện rất nhiều thiên tài lóa mắt.
Một người nổi lên chói lòa nhất trong số đó, là Tần Nguyệt.
Lúc này, chân nàng đạp hư không, tóc đen tung bay, hoả diễm vô tận lập loè quanh người nàng, khiến nàng trông giống như Hỏa Thần giáng thế.
Ở quanh cơ thể nàng, vô số Ô Nha màu đỏ đang từ trên bầu trời rơi xuống, như thể vô số thiên thạch đập bào đàn hải thú bên dưới.
Ầm ầm, ầm ầm!
Trong tiếng nổ vang, lượng lớn hải thú bị giết, chết đi trong sự hoảng sợ, bị đốt thành tro tàn.
Hoả diễm bá đạo kia thậm chí còn dọn sạch cả một khu vực rộng lớn, cũng làm cho hải thú Kim Đan kỳ trên trời nhịn không được mà xông về phía Tần Nguyệt.
"Nhân loại đáng chết, chết cho ta!"
Một con cá mập khổng lồ từ trên trời giáng xuống, răng cưa sắc nhọn của nó hung hăng cắn về hướng Tần Nguyệt.
"Đường đường là cá mập Kim Đan kỳ, vậy mà lại đánh lén tiểu bối Trúc Cơ kỳ, các ngươi càng sống càng thụt lùi."
Một tráng hán đầu trọc to con đột ngột từ trên trời giáng xuống, ầm một tiếng đạp bay cá mập răng cưa, sau đó đánh nhau với cá mập trên không trung, đánh vô cùng khốc liệt.
"Biểu hiện của oa nhi không tệ, giết quái cho tốt, Kim Đan kỳ ta cản cho ngươi!" Tráng hán đầu trọc vừa chiến đấu vừa hét lớn.
"Cảm tạ!"
Giọng điệu Tần Nguyệt điềm đạm, thái độ hơi lạnh nhạt, hoàn toàn không dịu dàng đáng yêu giống như lúc ở cùng Lý Hiên.
"Hả?"
Tần Nguyệt bỗng nhiên nhìn về phía Nam Vực, không biết tại sao, nàng cảm thấy trong lòng hơi khó chịu, hơi lo lắng cho sư tôn.
Hàng lông mày xinh đẹp của nàng khẽ nhíu lại, nhanh chóng dùng ngọc phù truyền tin liên lạc với sư tôn, tiếc là không có ai nhận, nàng lập tức sốt ruột.
"Gào!
Một con cá mập Trúc Cơ đại viên mãn nhào tới, mang theo mùi hôi thối cắn về phía Tần Nguyệt.
Tần Nguyệt đang lo lắng, trong hai mắt lóe lên sát ý mãnh liệt, một nhóm lớn Ô Nha hoả diễm ngưng tụ thành bàn tay hỏa diễm, tức khắc xé nát cá mập.
Cảnh tượng bùng nổ như thế này khiến đám cá mập muốn đánh lén ở xung quanh không nhịn được mà lùi bước, con nào con nấy sợ hãi nhìn Tần Nguyệt.
“Hả?”
Tráng hán đầu trọc ở xa nhìn Tần Nguyệt bằng ánh mắt nghi ngờ, mới ngay lúc nãy, sức mạnh Tần Nguyệt thể hiện ra vậy mà đã đạt đến Kim Đan kỳ.
Bước nhảy vọt như này làm tráng hán đầu trọc kinh ngạc, không dám tin Tần Nguyệt lại có thể phát huy sức mạnh ở cấp bậc này.
Những tu sĩ Kim Đan kỳ khác cũng vô cùng kinh ngạc, cảm thấy không thể tin được.
Biểu hiện của Tần Nguyệt trước kia mặc dù rất ngoạn mục, nhưng từ đầu đến cuối không lực lượng của nàng vẫn không hề vượt khỏi Trúc Cơ kỳ.
Nhưng giờ đây, cũng không biết điều gì đã kích thích Tần Nguyệt, khiến nàng phát huy sức mạnh của Kim Đan kỳ.
Chuyện này khiến cho rất nhiều người thắc mắc, ngay đến đám hải thú cũng cảm thấy hoảng sợ.
Có điều.
Thiếu nữ Nhân tộc bất phàm như vậy ắt sẽ trở thành cường giả siêu cấp trong tương lai, tạo ra uy hiếp to lớn đối với hải thú.
Vì thế ánh mắt của những hải thú biến hung ác, bắt đầu cuồn cuộn trong nước biển, đồng thời âm thanh kêu gào đáng sợ truyền khắp tứ phương.
Giây tiếp theo.
Chi chít dày đặc hải thú từ trong biển cả lũ lượt kéo đến, đánh thẳng về phía Nhân tộc trong cơn sóng mãnh liệt.
Số lượng hải thú trong đợt sóng này quá nhiều, mênh mông cuồn cuộn, đông đến bất tận, bên trong còn có rất nhiều hải thú cường đại núp.
Sự xuất hiện của bọn chúng như đã giá lạnh còn mưa tuyết, khiến cuộc chiến vốn đã cam go càng thêm khốn đốn, Nhân tộc cảm nhận được áp lực lớn hơn.
“Ngăn lại, nhất định phải ngăn lại. Nếu không cản được đế quốc Phượng Hoàng sẽ diệt vong, hàng trăm vạn bách tính sẽ chết đi trong tuyệt vọng. Đây là quê hương của chúng ta, nhất định phải ngăn chúng lại!”
Những tu sĩ đến từ đế quốc Phượng Hoàng la lớn. Cùng với âm thanh này, mười vạn tu sĩ của đế quốc Phượng Hoàng gào lên. Chỉ trong chớp mắt, bọn họ đã hình thành nên đội hình chiến đấu phượng hoàng, lao thẳng vào hải thú.
Trên không trung.
Năm mươi tu sĩ Kim Đan kỳ cũng đang kịch liệt chiến đấu, ba mươi tu sĩ đến từ đế quốc Phượng Hoàng liên hợp với nhau, đứng trong đội hình, kịch liệt và ác liệt đối đầu với hải thú.
Nhưng dù có chiến trận, Nhân tộc vẫn càng ngày càng gian nan như thường, càng ngày càng khó mà kiên trì được. Trên gương mặt bọn họ lộ ra biểu cảm lo lắng đậm sâu.
Gào gào gào!
Chi chít hàng vạn Hổ Kình từ xa lao cực nhanh đến, lao về phía Tần Nguyệt với sát ý cuồng bạo, thề phải giết chết nàng.
Lúc này.
Vì không liên hệ được với Lý Hiên nên Tần Nguyệt đang vô cùng nôn nóng, kết quả lại một đám Hổ Kình lại xông đến gây rối.
Tần Nguyệt trong cơn tức giận thoáng cái thả ra hàng vạn luồng hỏa diễm, trong sự nóng rực của quang huy đỏ rực lửa, với tư thái nghiền áp, diệt tẫn làn sóng Hổ Kình này.
Uy thế nghiêng về một phía này mang đến hiệu quả quá chấn động, khiến mỗi một tu sĩ Nhân tộc đều phải chấn động. Có người thậm chí còn nảy sinh sự sùng bái, đặc biệt là tu sĩ của đế quốc Phượng Hoàng.
Quốc gia này thích ngọn lửa vô cùng, người bọn họ sùng bái nhất là tổ thần Phượng Hoàng, biểu tượng của cả quốc gia cũng là phượng hoàng.
Giờ đây, thấy Tần Nguyệt khống chế ngọn lửa cuồn cuộn giết chết hải thú, các tu sĩ của đế quốc Phượng Hoàng sùng bái khôn nguôi.
“Gào!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận