Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 617. Lý Hiên đến ngoại vực

Chương 617. Lý Hiên đến ngoại vực
“Ta cũng hối hận. Nếu biết trước như này, ta cũng tặng nguyên liệu tứ giai, bây giờ thật sự là đã bỏ lỡ một cơ hội lớn lao.”
“Đúng vậy, đan dược tăng mười lăm năm tuổi thọ, đối với chúng ta mà nói, nó tuyệt đối là cực kỳ trân quý, dù sao tuổi thọ của chúng ta cũng không còn nhiều.”
Các đội viên xung quanh cũng vô cùng hâm mộ. Bọn họ rất hối hận vì mình không giành việc tặng nguyên liệu và không nịnh nọt Lý Hiên trước.
Kỳ thuật, bọn họ đều là lão tu sĩ của các đại tông môn. Bởi vì không nhìn thấy hy vọng đột phá nên bọn họ mới trấn thủ thông đạo không gian, muốn cống hiện một chút sức lực vì Nhân tộc ở thời khắc cuối cùng.
Nhưng nếu có thể sống tiếp, ai lại nguyện ý chết chứ? Bây giờ bọn họ bỏ lỡ Tăng Thọ đan, trong lòng tự nhiên hối hận vì không tặng đồ.
“Thật sự hâm mộ ngươi, có thể nhận được Tăng Thọ đan. Lần sau gặp được Miêu tiên sinh, ta nhất định sẽ là người đầu tiên xông lên tặng nguyên liệu tứ giai. Chờ đã, ta quá nghèo, không có nguyên liệu tứ giai, ta không có.”
Một tu sĩ đứng ngơ ngác đó, biểu cảm của hắn như sắp khóc.
Mọi người: “…”

Ngoại vực.
Lý Hiên không biết hành động tùy ý của mình đã khiến tâm trạng của các tu sĩ thay đổi như thế nào. Bây giờ hắn đang đứng ở ngoại vực, cảm thụ sự khác nhau giữa nơi này và thế giới Trung Châu.
“Trọng lực mạnh hơn thế giới Trung Châu gấp mười lần, thành lũy không gian cũng hết sức vững chắc. Sử dụng thủ đoạn không gian ở chỗ này sẽ hao phí rất nhiều pháp lực.”
Lý Hiên phân tích cẩn thận. Hắn mở Góc Nhìn Thượng Đế và phát hiện bình thường Góc Nhìn Thượng Đế quan sát được hơn một vạn cây số, giờ phút này lại bị áp chế còn trong bán kinh hơn một ngàn cây số.
Mặc dù phạm vi bán kính một ngàn cây số vẫn rất lớn, nhưng nó cũng chứng minh không gian nơi đây đặc biệt hơn.
“Thật là một không gian kỳ quái. Rốt cuộc là nó đã được hình thành như thế nào? Ngay cả uy lực của thuật pháp cũng bị suy yếu, may mà khí lực không chịu nhiều ảnh hưởng.”
Lý Hiên cảm thụ tình huống của bản thân và phát hiện khí lực vẫn mạnh mẽ như trước, dù không gian ở ngoại vực đặc thù, khí lực vẫn không bị ảnh hưởng nhiều.
“Trước tiên thí nghiệm sức chiến đấu của ta, xem ta có thể ngăn cản được chiêu thức tấn công của quái vật Nguyên Anh kỳ không, dù sao ta vẫn là Kim Đan đỉnh phong.”
Lý Hiên ngắm nhìn xung quanh và rất nhanh chọn được một con hoang thú ngoại vực cách đó năm mươi cây số.
“Hình như đó Chiến Long thú.”
Lý Hiên nhìn con hoang thú Nguyên Anh kỳ của ngoại vực kia, thầm nhủ trong lòng.
Hoang thú có vẻ bề ngoài giống với Khủng Long Bạo Chúa, còn có cái sừng dữ tợn, con này rất giống với Chiến Long thú trong tư liệu của bí cảnh.
Nhưng, để nó một cách tương đối thì con hoang thú trước mặt ngang ngược hơn một chút. Nó có thêm hai cái sừng, thân hình cũng to lớn hơn một chút.
Hơn nữa, căn cứ vào nội dung của tư liệu, năng lực pháp thuật của hoang thú ngoại vực không mạnh, nhưng lực lượng của thế phách lại hết sức mạnh mẽ, da dày thịt béo, khả năng khôi phục cực mạnh, thật sự không dễ đối phó.
Có lẽ bởi vì năng lực pháp thuật yếu nên khi đối mặt với hoang thú, kể cả Nhân tộc đánh không lại thì cũng rất dễ dàng chạy trốn.
Vì vậy, khi mới đến ngoại vực, rất nhiều người sẽ dùng hoang thú làm đá mài đao.
“Ta cũng dùng con Chiến Long thú này để thí nghiệm đi, xem thực lực của ta đã tới trình độ nào.”
Lý Hiên bước từng bước về phía hoang thú và từ từ dừng lại cách hoang thú không xa. Trong sự mong đợi, đôi mắt mèo lẳng lặng nhìn đối phương chăm chú.
“Rống!”
Tiếng gầm rung trời vang vọng bốn phía, hoang thú vặn vẹo thân thể to lớn, từ từ đứng dậy, đôi mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm Lý Hiên.
“Nguyên Anh trung kỳ? Có vẻ ta đã chọn mục tiêu hơi mạnh, nhưng ta không có cảm giác nguy cơ, chắc hẳn là ta có thể giải quyết.”
Lý Hiên hoạt động móng mèo một chút, đi từng bước về phía hoang thú.
Bên kia.
Cứ điểm Phong Hành Giả.
Cứ điểm này thuộc cứ điểm của thành Nguyên Anh, giờ phút này có hai tu sĩ Nguyên Anh kỳ đang đóng quân ở đây.
Hai tu sĩ này đều biết Tần Bất Hối, họ lần lượt là Bàn đội trưởng và một nam nhân tóc hai bím cõng đao giết heo.
“Bàn đội trưởng, Tần Bất Hối thật sự đã bình phục sao?” Nam tử tóc hai bím hỏi.
“Ừ, căn cứ vừa mới truyền tới tin tức, nói rằng nàng quả thật đã bình phục, nhưng cụ thể thế nào thì ta vẫn cần phải trở về xem và tự mình xác nhận, nếu không ta vẫn không yên tâm.”
Bàn đội trưởng lắc đầu, rõ ràng là hắn rất lo lắng cho Tần Bất Hối.
“Chờ một chút đi, chỉ cần con Chiến Long Thú Vương ở bên ngoài rời đi là chúng ta có thể trở về.”
Chiến Long Thú Vương đáng chết, hoang thú mạnh mẽ như vậy sao lại đến phá hủy cứ điểm.
“Thật là kỳ quái.”
Nam tử tóc hai bím nghi hoặc khó hiểu, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Cũng vào lúc này.
Tiếng rống rung trời vang vọng bốn phía, âm thanh này cũng khiến sắc mặt của hai người thay đổi.
“Đáng chết, Chiến Long Thú Vương đột nhiên gầm lên. Chẳng lẽ nó lại muốn phá hủy cứ điểm à?” Bàn đội trưởng lo lắng nói.
“Không biết, hy vọng nó đừng tới đây gây sự, nếu không hai ta lại bị đánh. Chúng ta đánh không lại cái thứ này.” Nam tử tóc hai bím nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận