Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 278. Điên cuồng đánh một hồi

Chương 278. Điên cuồng đánh một hồi
“Khụ khụ, vẫn là nên xem thi đấu đi.”
Các trưởng lão không nói nữa, yên lặng đợi trận chiến bắt đầu, đồng thời Lục trưởng lão cầm nắp lọ của lọ nhỏ, chuẩn bị thả độc ra.
Cộp cộp cộp!
Lý Hiên từng bước đi lên võ đài, yên lặng đứng dưới sự bảo vệ của thú cưng, tư thế thon dài mảnh khảnh giống như cây giáo thẳng tắp.
“Lý Hiên, gặp ta là điều bất hạnh lớn nhất của ngươi, nhờ rõ tên của ta, ta tên Hồ Chấn, Chấn trong chấn động.” Hồ Chấn hét lớn.
“Ta không hứng thú với tên của chó mèo.” Lý Hiên không thèm nhìn đối phương, lười biếng nói một câu.
Mà câu nói này suýt chút nữa đã làm Hồ Chấn tức đến nổ tung, đôi mắt của hắn có hơi đỏ lên vì tức giận.
“Được, rất tốt, để ta xem thử ngươi có tư cách gì mà điên cuồng trước mặt ta!”
Hồ Chấn lạnh giọng nói, những cơn lốc mãnh liệt lấy hắn làm trung tâm rồi tản ra xung quanh, khiến cho hắn lấp lánh như một vị vua trong gió.
Cửu trưởng lão nhìn thấy một màn này, lớn tiếng nói: “Thi đấu bắt đầu!!”
Vèo!
Hồ Chấn lao nhanh về phía Lý Hiên như cuồng phong, tốc độ siêu nhanh đó dường như để lại những tàn ảnh giống như kinh hồng.
Ngay lập tức Hàn Băng Cự Hổ phun hàn băng vào võ đài, đông cứng cả võ đài, định đông cứng Hồ Chấn đang lao đến tấn công.
Lôi Điện Kim Điêu giang đôi cánh ra, định triệu hoán Lôi Điện để tấn công Hồ Chấn. Nhưng lực kiểm soát hệ gió của Hồ Chấn quá mạnh rồi, cả người hình thành một lượng lớn tàn ảnh, sau khi Lôi Điện giáng xuống đều không tấn công trúng bản thể của hắn.
Dường như là trong chớp mắt, Hồ Chấn đã đến phía sau của Lý Hiên.
“Kết thúc rồi!”
Hồ Chấn cười vươn tay phải ra, tóm lấy cổ của Lý Hiên.
Nhưng chính là vào lúc này.
Vào thời khắc mà Hồ Chấn cười một cách điên cuồng.
Đột nhiên hắn cảm nhận được chân của mình đã bị nắm lấy, sau đó thì cảm nhận được trời đất quay cuồng.
Bụp bụp bụp bụp bụp!
Âm thanh nặng nề vang vọng trên võ đài, lan ra khắp nơi.
Chỉ nhìn thấy Lý Hiên xách Hồ Chấn lên đánh tới đánh lui trên võ đài, giống như điên cuồng đánh chết con chó, đánh đến mức bụi đất cuốn lên, tiếng đánh vang vọng khắp nơi.
Đợi sau khi dừng đánh lại.
Hồ Chấn đã sững sờ ngã xuống mặt đấy, hai mắt vô thần nhìn trời, dường như cả người bất động giống như bị ngốc.
Mọi người xung quanh cũng sững sờ, không thể tin được nhìn Hồ Chấn ngã trên mặt đất.
Bọn họ không thể nào tin nổi, Hồ Chấn Luyện Khí tầng mười lại thua rồi, mà còn thua nhanh như vậy nữa, mấu chốt là còn bị Lý Hiên đánh.
Hồ Chấn nhìn giống như một con chó chết nằm trên mặt đất.
Mọi người không khỏi nuốt nước miếng nói.
“Lý Hiên cũng quá mạnh, vậy mà còn đánh người ta xuống đất.”
“Mấu chốt là Hồ Chấn còn không phản kháng nữa, cứ nằm trên mặt đất bị đánh như vậy.”
“Quan trọng là lúc Hồ Chấn bị đánh, có hai lần là mặt đập xuống đất trước, việc này cũng quá tàn nhẫn.”

Mọi người bàn luận sôi nổi, ánh mắt không thể tưởng tượng nổi nhìn Hồ Chấn, bọn họ cảm thấy giống như đang nằm mơ.
Còn về Hồ Chấn, nụ cười điên cuồng trước đó vẫn còn lưu lại trên gương mặt hắn, chỉ là nụ cười điên cuồng này không biết khi nào đã đông cứng lại rồi, chỉ còn lại đôi mắt nhỏ mờ mịt.
“Vừa nãy dường như có người nói ta không có tư cách kiêu ngạo trước mặt hắn, đến đây, đứng dậy tiếp tục đánh.”
Lý Hiên nhàn nhạt nói, vừa chỉnh lại tâm trạng vừa kích thích Hồ Chấn, chuẩn bị kiếm thêm nhiều một chút.
Đáng tiếc.
Sau khi hắn nói xong câu này, Hồ Chấn vẫn bất động, giống như một con chó chết nằm trên võ đài.
“Chỉ vậy thôi à? Không dám tiếp túc chiến đấu sao? Thật sự không có khí phách nam tử mà.” Lý Hiên thất vọng lắc đầu.
“Khí phách nam tử cái con mẹ nó, đau đến không động đậy nổi, còn cần khí phách nam tử gì nữa chứ.” Hồ Chấn châm chọc trong lòng.
Đáng tiếc hắn không nói ra, chỉ có thể nằm bất động với cơn đau toàn thân.
Lý Hiên nhìn thấy cảnh này, kích thích nói tiếp: “Sau này muốn bị đánh tiếp thì cứ đến tìm ta, ta sẽ thỏa mãn nguyện vọng của ngươi.”
“Con mẹ nó mới muốn bị đánh, cả đời này không bao giờ tìm ngươi nữa.” Hồ Chấn tiếp tục châm chọc trong lòng, mũi đau muốn phát khóc, không còn cách nào, mặt đập xuống đất hai lần, quá đau rồi.
“Tuyên bố kết quả đi.”
Lý Hiên nhìn về phía Cửu trưởng lão, vốn dĩ hắn định kích thích Hồ Chấn nhiều thêm chút nữa, kết quả tên này quá thất bại, mới đánh mấy cái đã bất động rồi.
“Ta tuyên bố, Lý Hiên chiến thắng!” Cửu trưởng lão lớn tiếng tuyên bố, ánh mắt nhìn Lý Hiên đã thay đổi.
Bởi vì sức mạnh và tốc độ mà Lý Hiên thể hiện ra đều rất mạnh, rõ ràng là vượt qua Luyện Khí tầng mười, điều này khiến cho Cửu trưởng lão nhận ra được Lý Hiên không hề đơn giản.
Không chỉ là Cửu trưởng lão, các trưởng lão khác cũng cẩn thận nhìn Lý Hiên, trong mắt đều là sự ngạc nhiên.
Trong góc.
Kiếm Si vốn đang ôm trường kiếm lười biếng nhìn, nhưng bây giờ hắn cũng đã bắt đầu nghiêm túc xem, nheo mắt cẩn thận đánh giá Lý Hiên, sau khi cẩn thận phân tích một lượt thì lắc đầu.
“Có chút thực lực, nhưng vẫn còn kém ta một chút, bất quá ta rất mong chờ Lôi Điện kiếm pháp của hắn, hi vọng hắn có thể khiến ta chơi vui vẻ một chút.” Kiếm Si nhàn nhạt nói.
Kiếm Si ngồi ở chỗ kia với vẻ bình tĩnh và tự tin, giống như hắn hoàn toàn không lo lắng đến thực lực mà Lý Hiên vừa thể hiện.
Vẻ tự tin đó cũng khiến nhóm cấp cao của Thanh Liên Tông âm thầm gật đầu, cảm thấy Kiếm Si lợi hại hơn một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận