Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 601. Ngoại vực càng ngày càng khó khăn (2)

Chương 601. Ngoại vực càng ngày càng khó khăn (2)
Một nửa nguyên liệu bày trận là thu hoạch từ bí cảnh, còn có những thứ hắn tĩnh lũy từ trước, một phần nhỏ còn lại là do Tần Nguyệt cung cấp cho hắn.
Để tìm được những nguyên liệu này, Tần Nguyệt đã phát động cả cả đế quốc Phượng Hoàng tìm kiếm, thậm chí còn có được lượng lớn nguyên liệu ở Vũ Tiên Tông.
Cũng vì việc này mà một vài đệ tử của Vũ Tiên Tông có ý kiến, cảm thấy các cao tầng quá coi trọng Tần Nguyệt, cho nàng quá nhiều.
Nhưng dù là Tần Bất Hối hay là tông chủ Tiểu Khả Ái đều toàn lực ủng hộ Tần Nguyệt, ngay cả khi nàng đã trở thành Nữ Đế của đế quốc Phượng Hoàng thì tông chủ Tiểu Khả Ái và Tần Bất Hối vẫn toàn lực ủng hộ nàng như trước.
Giống như hiện tại.
Đợt nguyên liệu cuối cùng đã chuẩn bị xong, chờ đợi Tần Nguyệt phái người đến lấy bất cứ lúc nào.
Sáng sớm hôm nay.
Tần Nguyệt rời khỏi đế quốc Phượng Hoàng từ rất sớm, ngồi trên Tật Phong Ưng bay về hướng Vũ Tiên Tông.
Xung quanh Tần Nguyệt còn có mười mấy tu sĩ Kim Đan bảo vệ dọc đường, từng người đều được trang bị võ trang đầy đủ, bảo vệ sự an toàn của Tần Nguyệt.
Sau trận đại chiến Đông Hải, Đông Hải đã hoàn toàn ổn định, hải thú không còn xuất hiện nữa, cả thế giới đều an toàn hơn.
Tần Nguyệt biết Lý Hiên muốn đến núi Thanh Phong bố trí trận pháp. Nhớ Lý Hiên, nàng lập tức rời khỏi đế quốc Phượng Hoàng, định tiến đến Vũ Tiên Tông lấy nguyên liệu trước, sau đó sẽ đi tìm Lý Hiên.
Có điều.
Hàng ngàn dặm phía sau bọn họ.
Lượng lớn tà ma đang cấp tốc đuổi theo, mắt con nào con nấy đều đỏ ngầu, chúng nó nhanh chóng phi hành.
“Không dễ dàng gì mới mai phục được trong cung điện Phượng Hoàng, tìm được nơi Tần Nguyệt ẩn nấp, không ngờ rằng nàng đột nhiên rời khỏi đế quốc Phượng Hoàng, hại kế hoạch của chúng ta hỏng hết.”
Hoàng tử Xà Nữ phẫn nộ đuổi theo, sắc mặt xanh tái.
“Đúng thế, sớm biết như vậy chúng ta đã chẳng mai phục rồi, Độc Giác Ngưu đại nhân cũng rất tức giận.” Hoàng tử Sa Ngư khẽ thì thầm, ánh mắt nhìn về phía trước.
Ở đó, một quái vật trên đầu mọc một chiếc sừng trâu với khói trắng cuồn cuộn khắp toàn thân đang bay đi với tốc độ nhanh, nhìn thái độ rõ ràng là đang tức giận.
“Đúng thế, thật là hối hận mà.”
Hoàng tử Xà Nữ rất buồn rầu. Trước kia nó cảm thấy phương pháp một đòn giết chết Tần Nguyệt là vô cùng tuyệt.
Vì vậy, nó đã thuyết phục Ngưu đại nhân một sừng đang là một thể giáng lâm Nguyên Anh, biến bản thân thành một nữ hộ vệ.
Sau này, nó từng bước tìm kiếm Tần Nguyệt trong hoàng cung, dự định tìm cơ hội đánh lén khiến Tần Nguyệt trọng thương.
Kết quả là dốc hết tâm tư, không dễ dàng gì mới tìm được Tần Nguyệt.
Vậy mà Tần Nguyệt lại bay đi, dẫn theo một nhóm người và trực tiếp rời khỏi đế quốc Phượng Hoàng.
Chuyện này khiến Xà Nữ tức giận đến mức muốn chửi thề.
Nhưng chẳng còn cách nào, sự việc đã xảy ra rồi, chúng nó chỉ có thể nhanh chóng đuổi theo.
Cách đó nghìn dặm.
Tần Nguyệt nhíu mày nhìn bóng dáng đang đuổi theo rất nhanh phía sau mình, nàng ngay lập tức dùng ngọc phù truyền tin liên lạc với Lý Hiên.
“Ta biết rồi, việc này giao cho ta, ngươi đến Vũ Tiên Tông đi.” Trong ngọc phù truyền đến tin của Lý Hiên.
“Vâng, thưa sư tôn.”
Tần Nguyệt ngoan ngoãn gật đầu, lập tức dặn dò mọi người và nhanh chóng rời đi.
Hộ vệ cũng phát hiện ra là tà ma đang cấp tốc bám theo phía sau, bọn họ đang nghĩ dừng lại cản thì nghe được mệnh lệnh rời đi của Tần Nguyệt.
Nhưng dựa theo tốc độ truy đuổi của kẻ địch, bọn họ rất khó chạy trốn.
Điều này cũng khiến cho những hộ về rất lo lắng, trong đó có Hạnh Nhi, nàng lại càng không nhịn được mà nói.
“Điện hạ, tà ma đuổi đến rất nhanh, chúng ta….”
“Không sao, tăng tốc độ là được.” Tần Nguyệt nghiêm túc nói.
“Vâng…Vâng.”
Mọi người nghi hoặc không hiểu, nhưng bọn họ chỉ có thể chọn tuân theo mệnh lệnh, nhanh chóng bảo vệ Tần Nguyệt rời đi.
Ở một nơi khác.
Lý Hiên tra bản đồ ở Hải Cốc của Trung Châu, hắn đang trên đường gấp rút tiến đến núi Thanh Phong.
Sau khi nhận được tin tức của Tần Nguyệt, cơ thể hắn nhanh chóng thay đổi, cuối cùng biến thành một con mèo nhỏ, còn là mèo có tác dụng che chắn mạnh mẽ.
Nếu như không có năng lực thăm dò mạnh mẽ, người khác rất khó có thể tra ra được bóng dáng của hắn.
Sau khi biến hóa xong, cơ thể của Lý Hiên biến mất trong hư không. Khi xuất hiện lần nữa, hắn đã đến bên trong một sơn cốc, đến hẻm núi Phong Lôi phía sau Tần Nguyệt.
“Thì ra là thể giáng lâm Nguyên Anh, vừa hay thử uy lực của trận pháp ngũ giai.”
Lý Hiên lấy ra từng trận bàn một, nhanh chóng đặt xung quanh hẻm núi, sử dụng phương thức Tam Hoàn Cụ Phong Trận để bố trí ra trận pháp ngũ giai mạnh mẽ.
Do trình độ trận pháp của Lý Hiên quá cao, lại có thêm phương pháp che chắn mạnh mẽ, hắn đã che dấu dao động của trận pháp một cách vô cùng nhẹ nhàng.
Đợi sau khi bố trí xong xuôi.
Lý Hiên đứng ở trên đỉnh núi chờ đợi, chờ thể giáng lâm Nguyên Anh đi đến.
Ở một nơi khác.
Đám người Tần Nguyệt tiếp tục bay đi.
Nhưng khoảng cách của tà ma càng ngày càng gần, đợi sau khi cảm nhận được khí tức của tà ma kia vượt xa Kim Đan đỉnh phong, sắc mặt của đám người Hạnh Nhi cuối cùng cũng thay đổi.
“Lẽ nào đây là thể giáng lâm Nguyên Anh kỳ?” Hạnh Nhi mở to hai mắt.
“Đúng thế, chúng ta gặp rắc rối lớn rồi, phải toàn lực bảo vệ điện hạ. Tiểu Mỹ, ngươi hộ tống điện hạ đến Vũ Tiên Tông, chỗ này để chúng ta ở lại chặn hậu.” Đội trưởng đội hộ vệ nghiêm túc nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận