Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 163. Ta đã nói (2)

Chương 163. Ta đã nói (2)
"Thiếu tiêu đầu thật lợi hại. Ngay cả người trong phủ thành chủ cũng đặc biệt đưa tin, thái độ còn tốt như vậy. Đây là lần đầu tiên ta thấy người trong phủ thành chủ khách khí vậy đấy." Tiêu sư Thiết Long trong tiêu cục bội phục nói.
"Đúng vậy, từ sau khi thiếu tiêu đầu của chúng ta quản lý tiêu cục, chúng ta không còn bất kỳ thương vong nào nữa, bạc kiếm được còn nhiều. Bây giờ có rất nhiều người muốn đến làm việc trong tiêu cục của chúng ta."
"Cũng không phải sao, người bên ngoài vừa nghe nói chúng ta là người của tiêu cục Bạch Vân thì ai nấy đều vô cùng hâm mộ."
"Đúng vậy, đúng vậy."
Các tiêu sư đồng loạt nói, dùng ánh mắt bội phục nhìn Lý Hiên. Bọn họ cảm thấy Lý Hiên quản lý rất giỏi, có thể dễ dàng giúp tiêu cũ kiếm được rất nhiều tiền.
Đối với việc này.
Lý Hiên chỉ mỉm cười, hắn không quá để ý đến. Thay vào đó, sau khi quay trở lại sân, hắn suy nghĩ đến chuyện của Thanh Liên Tông.
Việc Thanh Liên Tông chuyển đến núi Bạch Vân đối với hắn là chuyện ngoài ý muốn, chủ yếu là vì nơi đó cách thành Bạch Vân quá gần, việc gia nhập tông môn sẽ rất thuận tiện.
Ngoài ra, Thanh Liên Tông có linh khí nồng đậm, là một nơi tốt để tu hành, Lý Hiên cũng thấy hơi động lòng.
"Cứ chờ trước đã rồi tính, không cần sốt ruột, ta vẫn cảm thấy ở nhà càng tự do, càng thoải mái."
Lý Hiên quyết định cứ chờ đã, dù sao thì với tư chất của hắn muốn gia nhập tông môn là chuyện dễ như trở bàn tay.
Sau khi suy nghĩ xong.
Lý Hiên ngưng tụ một chút Tình Tự Chi Thủy đút cho Lôi Điện Kim Điêu và hươu sao, xong chuyện hắn mới bắt đầu tu hành.
Mặt trời lặn, hoàng hôn buông xuống.
Sau khi Lý Hiên và đám Tần Nguyệt ăn xong bữa tối, lúc đang chuẩn bị quay về nghỉ ngơi thì một tiếng thông báo đột nhiên vang lên.
‘Ting! Huyết Phân Thân số hiệu 100 của ngài xác nhận A Ngốc là nhân vật thiên mệnh, xin hãy nhanh chóng thu nhận đồ đệ.’
‘Ting! Huyết Phân Thân số hiệu 100 của ngài vì bảo vệ A Ngốc nên bị thương nặng rồi tử vong.’
"Hửm?"
Lý Hiên nhìn thấy tin tức đột ngột xuất hiện thì cau mày, sau đó hắn dặn dò Tần Nguyệt mấy câu rồi lao đi nhanh như một mũi tên đứt dây, xông thẳng về hướng cổng thành phía nam.
Cổng nam của tòa thành.
Một thương đội đang đứng ở cổng thành, sốt ruột nói lời tốt đẹp với Triệu thống lĩnh, hi vọng Triệu thống lĩnh sẽ độ lượng, giúp đỡ mở cổng thành để thương đội bọn họ rời đi.
"Ta nói, nếu cổng thành đã đóng thì đừng nghĩ đến việc mở ra, đây là quy định!"
Triệu thống lĩnh thẳng thừng quát lên, hắn ngẩng cao đầu, dáng vẻ chính trực giải quyết việt công.
“Triệu thống lĩnh, Triệu thống lĩnh, xin hãy khoan dung, chuyến hàng này của chúng ta thật sự không thể trì hoãn thêm nữa.” Người dẫn đầu thương đội lấy bạc ra, lén lút đưa cho Triệu thống lĩnh.
"Cất đi, ta đã nói rồi, hôm nay không ai được phép ra khỏi cổng thành này. Cho dù là thành chủ tới, cổng thành này cũng không mở được, ta đã nói rồi!"
Triệu thống lĩnh một lần nữa tuyên bố thẳng thừng, trong mắt lóe lên vẻ kiêu ngạo bất tuân.
"Cái này..."
Nhìn Triệu thống lĩnh cứng mềm đều không ăn, người của thương đội đều có sắc mặt khó coi, nhưng lại không có biện pháp gì.
Dân chúng muốn ra khỏi thành ở xung quanh cũng thở dài than vãn, không biết nên làm sao.
Cũng vào ngay lúc này.
Bóng dáng của Lý Hiên cấp tốc lao tới, nhẹ nhàng đáp xuống phía sau thương đội giống như lông hồng.
"Làm sao vậy?" Lý Hiên khó hiểu nhìn dân chúng xung quanh.
"Cổng thành đóng rồi, Triệu thống lĩnh phụ trách trị an trong thành, sống chết không cho mở cổng thành, chúng ta muốn ra ngoài thành cũng không ra được." Có dân chúng giải thích.
"Haiz, trọ lại trong thành một đêm quá đắt, chúng ta hoàn toàn không ở được, chỉ có thể ra trấn Bạch Vân ngoài thành trọ, ở đó rẻ."
"Đúng thế, nhưng cổng thành đã đóng rồi, ai nói cũng không có tác dụng, thương đội đưa bạc cũng không dùng được."
Lý Hiên nghe tiếng bàn luận xung quanh thì cau mày, trong lòng không thể nào yên tâm được.
Hắn có Thuấn Di, cho dù cổng thành đóng rồi cũng có thể ung dung ra khỏi cổng thành, vì vậy hắn sải bước đi về phía trước.
"Tiểu huynh đệ, đừng qua đó, vô ích thôi, Triệu thống lĩnh cứng mềm đều không ăn, vẫn nên nghĩ cách tìm chỗ ngủ lại đi." Có đại thúc trung niên khuyên ngăn.
"Không sao."
Lý Hiên không để tâm mà xua tay, tiếp tục đi về phía trước, Góc Nhìn Thượng Đế nhìn tới nhìn lui, tìm kiếm khu vực thích hợp Thuấn Di nhất.
Cũng vào ngay lúc này.
Triệu thống lĩnh đang ngẩng đầu chỗ cổng thành, bỗng nhiên nhìn thấy bóng dáng Lý Hiên, cả cơ thể Triệu thống lĩnh chấn động.
Bởi vì hắn phát hiện ra Lý Hiên đi tới nơi rất gần cổng thành, nhìn giống dáng vẻ muốn rời khỏi thành trì.
"Triệu thống lĩnh, thật sự không thể châm chước châm chước sao? Số hàng hoá này của chúng ta thật sự trì hoãn không được mà." Thủ lĩnh thương đội khẩn cầu nói.
"Không..."
Thiệu thống lĩnh muốn từ chối theo bản năng, nhưng thấy Lý Hiên càng đi càng gần, rõ ràng là muốn ra khỏi thành.
Triệu thống lĩnh làm gì còn nói ra lời từ chối được nữa, hắn trở nên hòa nhã ngay tức khắc, nhìn thủ lĩnh của thương đội.
"Khụ khụ, nếu số hàng hoá này quan trọng với ngươi như thế, vậy thì giúp ngươi một lần, mở cổng thành!"
Triệu thống lĩnh nói xong, trong lúc thủ lĩnh thương đội ngơ ngác, đưa ra mệnh lệnh, mở cổng thành.
"Cảm... Cảm ơn Triệu thống lĩnh."
Thủ lĩnh thương đội mờ mịt nhìn Triệu thống lĩnh thay đổi sắc mặt, cảm thấy Triệu thống lĩnh này có phải bị bệnh không.
Trước đó Triệu thống lĩnh nói câu từ chối rõ ràng rành mạch, chớp mắt cái đã đồng ý, còn làm dáng vẻ hòa nhã dễ gần, quả thực giống như biến thành người khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận