Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 510. Giải quyết xiềng xiếc huyết mạch (2)

Chương 510. Giải quyết xiềng xiếc huyết mạch (2)
“Được, nằm xuống đi, ta sẽ rút lấy một phần huyết mạch và máu của ngươi để thử trước.”
Phong nhận sắc bén xuất hiện trên đầu ngón tay Lý Hiên. Hắn dễ dàng cắt cổ tay của Tiêu Kiếm, một lượng máu lớn bay ra từ chỗ cổ tay và trôi lơ lửng trên không trung.
Máu tụ lại càng lúc càng nhiều, dần hình thành một quả cầu màu máu.
Khi quả cầu to lên, máu trong cơ thể của Tiêu Kiếm ngày càng ít, sắc mặt hắn ngày càng tái nhợt.
Cảm giác yếu ớt, khủng hoảng và không thoải mái đó khiến Tiêu Kiếm hết sức khó chịu, nhất là việc rút huyết mạch khiến hắn có cảm giác tử vong.
Nhưng hắn không nói gì mà tin tưởng Lý Hiên vô điều kiện.
Bên cạnh.
Người hộ đạo Cổ Phong lo lắng quan sát, nhất là khi thấy Tiêu Kiếm bị rút lấy phần lớn lượng máu trong người, Cổ Phong đứng ngồi không yên, muốn ngăn cản, hắn sợ Tiêu Kiếm xảy ra chuyện.
Vù!
Lực lượng thần bí dao động trong không trung, quả cầu máu phồng lên kịch liệt. Nó quay cuồng giống như bị đun sôi, không ngừng nổi lên bọt máu.
Trong quá trình quay cuồng như vậy, rất nhiều cục máu lớn rơi xuống, bị vứt bỏ giống như rác rưởi.
Rất nhanh.
Quang cầu màu máu thu nhỏ lại, cuối cùng hóa thành một sợi máu tinh thuần trôi lơ lửng trên không trung.
Tia máu này giống như một sợi tóc, thật sự rất nhỏ, nhưng nó tỏa ra lực lượng làm người ta cảm thấy kinh hãi.
“Đây… Đây là cái gì?”
Cổ Phong kinh ngạc nhìn cảnh tượng này. Hắn nhạy bén cảm nhận được, tia máu này vô cùng phi phàm.
Lam bà bà bên cạnh cũng trợn tròn mắt. Lúc trước thấy quang cầu màu máu kia, nàng còn cảm thấy Lý Hiên đang mù quáng làm liều.
Nhưng sau khi sợi máu này xuất hiện, lực lượng tinh thuần ấy, vận luật huyết mạch không hề bình thường kia, khiến đầu óc của Lam bà bà trở nên mông lung.
“Đây là huyết mạch Hắc Ám Lang Vương. Tình huống bây giờ của Tiêu Kiếm chỉ có thể lấy ra một sợi, cứ dung hợp trước đi.”
Lý Hiên khống chế sợi máu dung nhập vào cánh tay phải của Tiêu Kiếm, chảy ra xương tủy của hắn.
Bang!
Tiêu Kiếm chấn động dữ dội, lực lượng trong cơ thể nhanh chóng tăng vọt, sắc mặt tái nhợt nhanh chóng trở nên hồng hào, khí tức toàn thân cũng trở nên mạnh mẽ.
Loại mạnh mẽ không phải là linh lực trở nên mạnh mẽ mà là bản chất trở nên mạnh mẽ, tương đương với tiến hóa, Tiêu Kiếm đã trở nên hoàn toàn khác biệt.
“Lực lượng mạnh quá. Ta cảm giác lực lượng của mình tăng gấp mấy lần, hơn nữa còn am hiểu chiến đấu hơn. Quan trọng nhất là xiềng xích huyết mạch của ta đã biến mất.”
“Sau này cho dù ta không thể có được huyết mạch Hắc Ám Lang Vương, ta vẫn có thể tiếp tục mạnh mẽ hơn.”
Tiêu Kiếm kích động nói, nhìn Lý Hiên bằng ánh mắt sùng bái.
Câu nói của hắn cũng khiến Lam bà bà và Cổ Phong kinh ngạc nhìn Lý Hiên. Bọn họ không dám tin Lý Hiên lại có thể giúp Tiêu Kiếm giải quyết một vấn đề khó khăn không nhỏ như vậy.
Phải biết rằng, xiềng xích huyết mạch được coi là một vấn đề khó của thế kỷ, rất nhiều đại tu sĩ nghiên cứu mấy trăm năm cũng chưa giải quyết được, kết quả là đến chỗ Lý Hiên, hắn lại dễ dàng giải quyết như vậy.
Kết quả đó khiến Lam bà bà và Cổ Phong đều sững sờ, đầu óc mông muội mà nhìn Lý Hiên. Bọn họ cảm thấy hình như mình đang nằm mơ.
“Hôm nay ta chỉ có thể rút lấy của ngươi một lần, ngươi đi nghỉ ngơi đi. Ngày mai ta sẽ tiếp tục rút lấy cho ngươi. Khôi phục cho tốt.” Lý Hiên dặn dò.
“Vâng, sư tôn. Cảm ơn sư tôn.”
Sau khi đứng lên, Tiêu Kiếm vội vàng cúi lạy Lý Hiên, cung kính dập đầu liên tục, thậm chí trán hắn va bình bịch vào mặt đất, nhưng Tiêu Kiếm không quan tâm.
“Đi đi.”
Lý Hiên phất tay, đỡ Tiêu Kiếm dậy, dặn dò hắn đi nghỉ ngơi.
“Vâng, sư tôn.”
Tiêu Kiếm cũng cảm thấy hết sức buồn ngủ, cần phải khôi phục cho tốt, vì thế hắn nghe lời Lý Hiên, vội vàng đến sương phòng để nghỉ ngơi.
Trong gian nhà chỉ còn lại Lý Hiên, Tống Tiểu Mỹ và Lam bà bà.
“Sư tôn quả nhiên là lợi nhất nhất.”
Tống Tiểu Mỹ giơ bàn tay nhỏ trắng như tuyết lên, tròn mắt mong đợi nhìn Lý Hiên, chờ đợi Lý Hiên rút lấy máu của nàng.
“Huyết mạch của ngươi thì không cần rút lấy.” Lý Hiên vừa nói, vừa lấy một bình sứ không gian nhỏ từ túi trữ vật ra.
“Ơ? Tại sao chứ?”
Tống Tiểu Mỹ chớp hàng mi dài, mờ mịt nhìn Lý Hiên.
“Bởi vì trước kia ta đã có được một loại huyết mạch đặc thù, tên gọi huyết mạch Thánh Linh Miêu. Loại huyết mạch này trời sinh thương thích với không gian, có thể tùy ý xuyên qua không gian.”
“Nhưng điểm lợi hại chân chính là huyết mạch Thánh Linh Miêu có thể tiêu hao hồn lực và dò xét linh hồn của người khác.”
“Chỉ cần chịu tiêu hao linh hồn lực, bất kỳ thủ đoạn ẩn nấp hay thế thân nào đều có thể bị huyết mạch Thánh Linh Miêu nhìn ra.”
Lý Hiên mỉm cười, mở bình sứ nhỏ ra. Ngay lập tức, năm mươi sợi huyết mạch Thánh Linh Miêu bay ra từ trong bình sứ nhỏ, trôi lơ lửng trên không trung dưới sự hỗ trợ của linh lực.
Cảm thụ lực lượng ẩn chứa trong huyết mạch Thánh Linh Miêu, cảm thụ lực áp bách của huyết mạch cao đẳng, Tống Tiểu Mỹ kinh ngạc nhìn Lý Hiên.
“Sư tôn, đây là ngài chuẩn bị cho ta sao?”
“Đương nhiên, trừ ngươi ra, còn ai có thể sử dụng huyết mạch Thánh Linh Miêu, dù sao ngươi có huyết mạch loài mèo.”
Lý Hiên giơ tay lên vuốt ve đôi tai mèo của Tống Tiểu Mỹ. Cảm giác lông xù tương đối không tệ, hết sức mềm mại và mịn màng.
“Vâng vâng, cảm ơn sư tôn.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận