Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 411. Khải giáp tiên khí

Chương 411. Khải giáp tiên khí
Lý Hiên nhìn về phía đông. Vừa rồi hắn cảm thấy giọng nói đến từ phía đông, nhưng phía đông không có gì cả.
“Ở đây, ngươi đang giẫm lên ta đấy.” Giọng nói tang thương chứa đựng tức giận.
“Giẫm lên?”
Lý Hiên nhìn xuống dưới chân, hắn phát hiện ra hình như mình đang giẫm lên một thứ có lông gì đó. Hắn nhấc chân lên nhìn và phát hiện ra đó là một con nhím nhỏ đang nằm ngửa.
Chân của hắn vừa vặn giẫm lên bụng của con nhím, bốn móng vuốt của con nhím quơ loạn nhưng không thể thoát được.
“Ngươi đang nói chuyện sao?”
Lý Hiên nhìn con nhím nhỏ đang cố gắng lật người, cau mày hỏi.
Hắn phát hiện ra rằng bản thân không cảm nhận được chút khí tức hay nguy hiểm nào từ trên người con nhím nhỏ này, giống như nó không hề tồn tại.
“Đương nhiên là ta. Ta là người quản lý nơi này, ta đã đợi biết bao tháng ngày, cuối cùng cũng có người vượt qua cửa ải thứ mười một. Thật sự không dễ dàng gì.”
Tiểu Thứ Vị tang thương nói, như thể nó đã trải qua vô số năm tháng.
“Ngươi là người quản lý sao?”
Lý Hiên kinh ngạc nhìn con nhím nhỏ này, vô cùng bất ngờ với chuyện nơi này còn có cả người quản lý.
“Đương nhiên, bí cảnh Linh Hồn này do chủ nhân dựng nên trước khi chết. Chủ nhân đã biết trước rằng trong tương lai nhân loại sẽ có tai họa ngập đầu.”
“Vì vậy, hắn đã luyện chế ba đại bí cảnh siêu cấp, để lại một tia hy vọng cho nhân loại.”
“Tòa bí cảnh Linh Hồn này là bí cảnh dành cho Trúc Cơ kỳ. Khi nào ngươi đạt đến Kim Đan kỳ, ngươi còn có thể xông vào bí cảnh siêu cấp của Kim Đan kỳ.”
Con nhím nhỏ vừa nói, vừa nỗ lực trợn mắt nhìn móng vuốt, cố gắng lật người lại, nhưng làm thế nào cũng không lật nổi.
“Ba đại bí cảnh? Bí cảnh Linh Hồn?”
Lý Hiên nheo mắt. Một bí cảnh nguy hiểm như vậy lại là bí cảnh do con người dựng nên, hơn nữa, ngoài cái này, còn có những bí cảnh ở các khu vực khác.
Thủ đoạn này quả thực rất đáng chú ý, nhưng người thiết lập bí cảnh đã chết, điều này mới khiến Lý Hiên kinh ngạc hơn.
“Này, ngươi giúp ta một chút, ta không đứng dậy được.”
Giọng nói của con nhím nhỏ đầy tang thương, đôi mắt đen nhỏ bé tựa như hai viên ngọc đen.
“Được.”
Lý Hiên thấy con nhím nhỏ đến cả lật người còn gặp khó khăn thì cảm thấy người quản lý này có chút không đáng tin cậy cho lắm.
Ngoài ra.
Cảm giác nguy cơ của hắn không biểu thị rằng hắn đang gặp nguy hiểm, hắn còn hấp thu được cảm xúc từ con nhím đó, đó đều là những cảm xúc tốt đẹp, vì thế hắn vươn tay lôi con nhím nhỏ ra khỏi mặt đất.
Sau khi đặt con nhím nhỏ nằm sấp xuống, Lý Hiên phát hiện trên lưng của nó có ghim rất nhiều loại trái cây, chẳng hạn như táo, quýt, chuối tiêu, dâu tây và một số loại trái cây khác.
Điểm quan trọng là những trái cây này rõ ràng vừa mới còn nằm trong ngọn lửa trên mặt đất mà vẫn được bảo quản nguyên vẹn, điều này khiến Lý Hiên hết sức tò mò.
“Cảm ơn ngươi đã giúp đỡ. Tiểu tử, tên ngươi là gì?” Tiểu Thứ Vị trái lắc phải vương hoạt động tứ chi, trông giống như đang giãn gân cốt.
“Ta tên là Lý Hiên, còn đây là Tần Nguyệt.” Lý Hiên không giấu giếm, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào trái cây treo trên lưng con nhím.
“Ừ, ta tên là Tiểu Thứ Vị. Đây là tên do chủ nhân đặt cho ta. Đúng rồi, nếu ngươi vượt qua cửa ải này thì sẽ có phần thường, đây.”
Tiểu Thứ Vị vẫy móng vuốt nhỏ, một quả cầu ánh sáng đột nhiên xuất hiện trong không trung, lẳng lặng trôi nổi.
“Đây là một món khải giáp tiên khí, có thể dựa theo dáng người của chủ nhân và ngưng tụ ra khôi giáp phù hợp với chủ nhân một cách hoàn mỹ, chỉ cần nhỏ máu là được.”
“Mặc khải giáp tiên khí này vào thì ngươi có thể vượt qua biển dung nham, nhưng chỉ có một chiếc khải giáp tiên khí.”
Tiểu Thứ Vị nhìn Lý Hiên rồi lại nhìn Tần Nguyệt, sau đó không nói thêm gì nữa.
“Chỉ có một chiếc thôi sao?”
Lý Hiên hiểu ra một chút. Đây có vẻ như là một bài kiểm tra xem liệu hắn có vì sự sống còn của bản thân mà hy sinh Tần Nguyệt, mặc bộ khải giáp tiên khí vào và rời đi một mình hay không.
“Đúng vậy, chỉ có một chiếc.” Tiểu Thứ Vị gật đầu, giọng nói đầy tang thương.
“Vậy thì đưa nó cho Tần Nguyệt đi.” Lý Hiên quyết đoán đưa ra lựa chọn.
“Ngươi chắc chắn chứ? Ngươi nên biết rằng đây là tiên khí, chứa đựng một kỹ năng siêu cấp, có thể phá vỡ khải giáp tiên khí, cho phép ngươi đạt được sức mạnh nghịch thiên trong một thời gian ngắn.”
“Sau khi khải giáp tiên khí nhận chủ thì nó sẽ hoàn toàn bị trói buộc, ngươi vĩnh viễn không thể lấy lại được nữa, tiên khí sẽ vĩnh viễn đi theo tiểu cô nương này. Ngươi thật sự cam lòng sao?”
Giọng nói của Tiểu Thứ Vị đau buồn, đôi mắt sáng quắc nhìn Lý Hiên.
“Một món tiên khí mà thôi, cũng không phải là ta không từ bỏ được.”
Nghĩ đến tiên khí của Lục Trường Sinh, Lý Hiên thờ ơ nở nụ cười. Hắn vươn tay cầm lấy bàn tay nhỏ mềm mại của Tần Nguyệt, rạch một vết thương nhỏ trên đầu ngón tay trắng nõn của nàng.
Giây tiếp theo, máu của Tần Nguyệt nhỏ xuống quả cầu ánh sáng, nhuộm quang cầu thành màu đỏ.
Rắc rắc rắc!
Âm thanh trong trẻo vang lên, giống như tiếng lắp ráp của máy móc.
Cùng với âm thanh này.
Quang cầu nhanh chóng biến hóa, dần dần biến thành một bộ khải giáp tiên khí màu đỏ rực như lửa cho nữ. Bộ khải giáp tiên khí có một đôi cánh đỏ rực tỏa ra lực lượng cực mạnh.
Ngay khi bộ giáp này xuất hiện, điều đầu tiên là nó chạm nhẹ vào tay của Lý Hiên, như thể cảm ơn hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận