Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 199. Đệ tử mới là một đại mỹ nhân

Chương 199. Đệ tử mới là một đại mỹ nhân
“Ta biết hắn là ai, tên của hắn là Lý Hiên, là đệ tử mới gia nhập tông môn, thiên phú rất cao, Song linh căn.” Có người lớn tiếng giải thích, âm thanh truyền vào tai mọi người.
“Song linh căn? Thiên phú quả thật là cao, có gan lại có thiên phú, tương lai tiểu tử này ắt hẳn sẽ phát triển rất tốt.”
…..
Bên trong tửu lâu.
Nam Hy uống một hớp rượu mạnh, tròng mắt trắng đen rõ ràng quét ra bên ngoài cửa sổ, khóa chặt bóng dáng của Lý Hiên.
Nàng cũng đã nghe thấy người khác nhắc đến tên Lý Hiên, nàng vốn cũng không thèm để ý.
Nhưng, trong phút chốc, khi nhìn thấy Lý Hiên, động tác uống rượu của nàng hơi ngừng lại, sau đó cẩn thận quan sát Lý Hiên đang bước từ bên ngoài vào.
Thấy Lý Hiên phong thái hiên ngang, khí chất nho nhã, nhìn khuôn mặt tuấn tú kia, cho dù là Nam Hy cũng không nhịn được mà nhìn thêm mấy lần.
“Dáng vóc không tệ, đáng tiếc điều lão nương đây thích nhất vẫn là chiến đấu!”
Nam Hy nghểnh cổ, trên khuôn mặt lộ ra nụ cười ngông cuồng, cả người phát ra một tia khí thế cuồng ngạo không kìm chế nổi.
Cộp cộp cộp!
Tiếng bước chân chậm rãi vang lên, theo tiếng động này, bóng dáng của Lý Hiên xuất hiện.
Hắn ngồi bên cạnh bàn ăn của Nam Hy, gọi một bình trà nhẹ nhàng thưởng thức, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn về phía Nam Hi ngồi dựa bên cửa sổ.
“Ngươi nhìn ta làm gì? Muốn theo đuổi lão nương hả?” Nam Hy cười đắc ý, cảm giác được soái ca chú ý rất tuyệt.
“Không hề, ngươi không phù hợp với tiêu chuẩn chọn nương tử của ta.” Lý Hiên lắc đầu.
“Gì?”
Nam Hy thu lại nụ cười, cả người ngồi thẳng dậy, mắt to híp lại.
Là thiên chi kiêu nữ, nhân vật thiên tài của Thanh Liên Tông, có thể nói nàng nhận được muôn ngàn sủng ái, đi đến đâu cũng được mọi người tán dương và kính sợ.
Dung mạo của nàng, ở Thanh Liên Tông, cũng thuộc số một số hai, không ai dám tự nhận đẹp hơn nàng.
Nhưng hiện tại.
Lại có người nói nàng không phù hợp với tiêu chuẩn chọn nương tử, đây rõ ràng là đang chê nàng không đủ tư cách.
Nam Hy bắt đầu thấy khó chịu, cười lạnh nói: “À, ngươi muốn dùng phương pháp này hấp dẫn ta sao? Buồn cười!”
“Không hề, ngươi quả thật không phù hợp với tiêu chuẩn của ta.” Lý Hiên ăn ngay nói thật, lời nói vô cùng chắc chắn.
“Ngươi!”
Nam Hy chợt đứng lên, mùi hương trong gió theo bước chân đi đến trước mặt Lý Hiên, cơ thể nghiêng về phía trước, đối diện với Lý Hiên.
Song phương ước chừng cách nhau không đến hai mươi phân, có thể cảm nhận được hô hấp của đối phương.
“Không theo đuổi lão nương, vậy ngươi cứ nhìn lão nương làm gì? Muốn đánh nhau hả?” Nam Hy lạnh mặt, đối mặt với Lý Hiên.
“Không hề luôn, mục đích của ta là muốn thu ngươi làm đồ đệ.” Lý Hiên vẫn ăn ngay nói thật.
“Thu ta làm đồ đệ? Ha ha ha, ha ha ha ha ha!”
Sau khi Nam Hy nghe hắn nói chữ thu đồ đệ, đầu tiên là hơi ngẩn người ra, ngay sau đó nàng phá lên cười lớn, nụ cười vô cùng ngông cuồng, thậm chí cười đến nổi thân thể cũng run lên.
“Buồn cười đến vậy sao?” Lý Hiên nhướng mày.
“Ngươi nói xem? Ngươi có biết lão nương là ai không? Ngươi có biết thực lực của lão nương như thế nào không? Ngươi có biết chỉ một sủng vật lão nương nuôi mà cũng không ai dám chọc đến, Thanh Liên Tông này vốn dĩ không chứa được lão nương, vũ đài tương lai của lão nương là thiên hạ này, là thế giới này, thế gian này không có người có đủ tư cách làm sư tôn của lão nương!”
Nam Hy trương dương nói, vác trường thương hoàng kim trên đầu vai, cả người phơi bày tư thái ngạo mạn bá đạo phách lối.
Nam Hy như vậy.
Ngược lại tràn đầy mị lực cá nhân, khiến cho rất nhiều người nhìn nàng với cặp mắt khác xưa, cho dù là Lý Hiên cũng phải lần nữa nhìn kỹ đối phương.
“Quả thật là ngươi rất ưu tú.”
Lý Hiên gật đầu một cái, lấy ra hai khối bạc từ trong túi Càn Khôn, nói tiếp.
“Ta hỏi ngươi một vấn đề, năm lượng bạc và mười lượng bạc, đồng thời từ lầu hai rơi xuống, cái nào rơi xuống đất trước?”
“Đương nhiên là mười lượng bạc!” Nam Hy chắc chắn đáp.
“Không hề, chúng sẽ rơi xuống cùng lúc.”
Lý Hiên khẽ mỉm cười, cầm hai khối bạc đi tới tầng hai của tửu lầu, đồng thời vứt hai khối bạc xuống.
Bịch!
Hai khối bạch cùng lúc rơi xuống đất, phát ra một tiếng bịch nặng nề.
“Gì?”
Vẻ kiêu ngạo trên gương mặt Nam Hy biến mất, nàng không dám tin trợn to mắt, một giây kế tiếp, nàng nhanh chóng cầm hai khối bạc kia lên kiểm tra.
Sau khi xác nhận bạc không có vấn đề gì, nàng nhảy đến tầng hai, tự mình thả hai khối bạc xuống cùng một lúc.
Bịch!
Bạc lại rơi xuống đất cùng lúc.
Nhìn cảnh tượng này, ánh sáng trong mắt Nam Hy chớp động, không nhịn được kiểm tra lại sáu bảy lần, nhưng đều nhận được câu trả lời giống nhau.
“Tại sao lại như vậy?”
Nam Hy nghi ngờ không hiểu nhìn Lý Hiên, không hiểu chúng tại sao lại rơi xuống đất cùng lúc.
“Bái ta làm sư, ta có thể dạy ngươi!” Lý Hiên khẽ mỉm cười nói.
“Không thể nào! Nam Hy ta sẽ không bái bất kỳ kẻ nào làm sư tôn, dù là thần tiên cũng không!” Nam Hy như chém đinh chặt sắt cự tuyệt.
“Khó khăn quá, như vậy đi, ngươi ra mười đề khó, nếu như ta có thể làm được một nửa, ngươi nhận ta làm sư tôn.” Lý Hiên suy nghĩ một lát, nói.
“Một nửa? Thật gian trá, một nửa đã muốn thu ta làm đệ tử?” Lông mày của Nam Hy nhướng lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận