Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 431. Vượt ngoài tam giới, không thuộc ngũ hành (2)

Chương 431. Vượt ngoài tam giới, không thuộc ngũ hành (2)
Tần Bất Hồi cầm chiến báo, không ngừng thở dài. Nàng rất lo lắng cho thế giới Nhân tộc, nhất là Bắc Cương, Đông Hải, Tây Vực và Nam Vực.
Mức độ bảo vệ của những chỗ này kém nhất, chẳng hạn như Nam Vực, về cơ bản, nơi này thuộc tình trạng bị từ bỏ, chỉ có các tu sĩ Nam Vực là vẫn không từ bỏ, vẫn còn kiên trì.
“Ngươi đừng than vãn nữa. Nhiệm vụ lần này của chúng ta là sửa chữa điểm trận pháp số 88. Hy vọng ngươi đừng có chạy về Trung Châu nữa.” Bàn tu sĩ nói.
Hắn là Trận Pháp Sư ngũ giai hạ phẩm và là tu sĩ Nguyên Anh kỳ nên có địa vị khá cao. Trong đội ngũ, hắn giữ vị trí Đội trưởng, chỉ tiếc là hắn có mâu thuẫn với Tần Bất Hối.
“Việc này không làm phiền Bàn đội trưởng.” Tần Bất Hối phản bác.
“Ta cũng lười giúp ngươi, chỉ cần ngươi đừng cản trở ta là được.” Bàn tu sĩ liếc Tần Bất Hối một cái.
“Hừ, không phải chỉ là Trận Pháp Sư ngũ giai hạ phẩm thôi sao? Mặc dù mới tứ giai, nhưng ta có ba tuyệt học là trận pháp, bùa chú và đan dược.” Tần Bất Hối bực bội nói.
“Ồ, tứ giai à.” Bàn đội trưởng cố ý kéo giọng.
“Ngươi!”
Tần Bất Hối tức giận, rất muốn đánh Bàn đội trưởng một trận, nhưng cân nhắc đến thực lực của mình, nàng chỉ có thể giận dữ và bất bình mà từ bỏ.
Nàng thầm oán trong lòng, không phải khi còn bé ta đá ngươi xuống hố phân mấy lần thôi sao, việc gì phải ôm hận nhiều năm như vậy?
“Được rồi, được rồi, hai người các ngươi đừng ồn ào nữa. Chúng ta vẫn nên thu thập tài liệu thôi, tranh thủ lên đường trong vòng một tháng.” Nam tử buộc tóc đuôi ngựa bên cạnh khuyên giải.
“Câm miệng, đồ ẻo lả.”
Tần Bất Hối và Bàn đội trưởng đồng thời mở miệng, có vẻ vô cùng ăn ý.
Nhưng bọn họ cũng ngừng tranh cãi và bắt đầu bận rộn thu thập tài liệu.
Một tháng sau.
Ba người lên đường, đi đến cứ điểm số 88.
Nhưng bọn họ không ngờ rằng trước khi chạy đến cứ điểm thì đã trúng mai phục ngay tại núi Hắc Hùng, bị kẹt trong trận pháp, ngay cả năng lực không gian cũng bị phong tỏa.
“Chết tiệt, tà ma quá càn rỡ, lại dám mai phục ở chỗ này, chúng ta sơ ý rồi.” Sắc mặt của Tần Bất Hối nặng nề, nàng nhanh chóng kiểm tra trận pháp xung quanh.
Là Trận Pháp Sư tứ giai, nàng có lĩnh ngộ sâu sắc về trận pháp, có thể hủy bỏ trận pháp bình thường dễ như trở bàn tay, nhưng bây giờ, nàng lại không thể được trận pháp xung quanh, bởi vì nó thật sự giống trận pháp thượng cổ.
“Đây là trận pháp thượng cổ đúng không? Ta thấy khá khó hiểu.” Tần Bất Hối hơi chán nản nói.
“Đừng lo lắng, có Bàn đội trưởng ở đây, hắn là Trận Pháp Sư ngũ giai, phá giải trận pháp dễ như trở bàn tay. Nếu còn không được, chúng ta phát tín hiệu cầu cứu.” Nam tử tóc đuôi ngựa an ủi.
“Cũng đúng.”
Tần Bất Hối gật đầu và chờ đợi Bàn đội trưởng hủy trận pháp.
Kết quả, bọn họ phát hiện, Bàn đội trưởng đứng trước trận pháp nhưng không hề phá giải trận pháp.
“Bàn đội trưởng, ngươi mau phá trận đi. Trận pháp này có vẻ đang tăng cường, giống như đang chồng thêm trận pháp, nếu tiếp tục nữa thì chúng ta sẽ gặp rắc rối.” Tần Bất Hối thúc giục.
“Chờ một chút, chờ một chút, để ta xem qua một lượt đã.”
Bàn đội trưởng rút một quyển sách từ trong túi trữ vật ra, vừa nhìn vừa so sánh.
Kết quả là sau khi xem xét một lúc lâu, hắn vẫn không thể phá trận.
“Bàn đội trưởng, ngươi không phải là Trận Pháp Sư ngũ giai à? Tại sao phải dùng sách để đối chiếu?” Nam tử tóc đuôi ngựa nghi hoặc.
“Mặc dù ta là Trận Pháp Sư ngũ giai, nhưng thuộc về Trận Pháp Sư hiện đại, mà đây là trận pháp thượng cổ, ta căn bản không hiểu.” Bàn đội trưởng buồn bực nói.
“Trận pháp thượng cổ? Chênh lệch lớn như vậy sao?” Nam tử tóc đuôi ngựa nghi ngờ hỏi.
“Đương nhiên, văn tự hiện tại không giống văn tự thượng cổ. Ta chỉ có thể hiểu được một số cổ văn dùng để viết sách và chế tạo trận pháp, muốn phá trận thì cần có thời gian.” Bàn đội trưởng phiền muộn giải thích.
“Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao? Trận pháp càng ngày càng mạnh, ta cảm thấy nó giống như liên hoàn trận chồng lên nhau, ngay cả không gian cũng càng ngày càng ngột ngạt.” Tần Bất Hối lo lắng.
“Yên tâm đi. Mặc dù ta tạm thời không biết cách phá giải, nhưng dựa vào kinh nghiệm, ta suy đoán.”
“Đây chỉ là trận pháp tứ giai thượng phẩm. Nó có thể vây khốn chúng ta là nhờ vào Trận Pháp Sư của tà ma.”
“Bọn chúng dùng bản thân làm điểm tựa để chống đỡ trận pháp. Các ngươi cứ điên cuồng tấn công trận pháp, ngăn cản bọn chúng chồng trận pháp, ta sẽ thử tiếp tục phá trận.” Bàn tu sĩ nói.
“Được.”
Tần Bất Hối và nam tử tóc đuôi ngựa đồng thời điều động lực lượng của Nguyên Anh và điên cuồng tấn công trận pháp tứ giai xung quanh, đánh cho trận pháp lung lay, chao đảo.
Trong quá trình này, bọn họ phát hiện xung quanh trận pháp có một trăm lẻ tám tà ma Trận Pháp Sư đang đứng, lũ tà ma này chỉ có thực lực của Kim Đan kỳ.
Nhưng ở xung quanh trận pháp còn có ba tà ma Nguyên Anh kỳ thực lực mạnh mẽ.
Ba tà ma Nguyên Anh vốn đang chồng trận pháp. Thấy trận pháp lung lay và chao đảo, bọn chúng lập tức dùng bản thân làm điểm tự để ổn định trận pháp.
Lúc này, sắc mặt của Tần Bất Hối trở nên vô cùng khó coi. Nàng nhìn trận pháp càng ngày càng dày, lại thấy ba tà mà Nguyên Anh kỳ vừa chống đỡ vừa chồng trận pháp, Tần Bất Hôi vội vàng gửi tín hiệu cầu cứu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận