Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 380. Người mặc hắc bào kỳ lạ (2)

Chương 380. Người mặc hắc bào kỳ lạ (2)
“Quan trọng là gần bí cảnh này có một thành trì, theo lý mà nói thì những người mặc hắc bào này đi đến tòa thành gần nhất này là được, tại sao lại chạy đến thành Toái Thạch?”
“Còn nữa, vừa rồi, đám người đó có vẻ rất hùng hổ, nhưng ta không cảm nhận được chút sát ý nào, bọn họ đánh xong một chiêu thì chuồn mất, còn để lại tấm bản đồ.”
“Thế này đúng là tặng bản đồ cho ngươi, quá giả, giống như là nằm mơ vậy." Hắc Hoàng giải thích, đầu óc hơi mờ mịt, không rõ chuyện mấy người mặc áo đen này là thế nào.
"Quả thật là có điều gì đó bất thường, người mặc hắc bào đang có âm mưu gì sao? Nhưng như vậy cũng không đúng, chúng ta đã có được tiên kiếm, âm mưu gì mà lại sánh được với tiên kiếm chứ?"
Lục Trường Sinh cũng hơi mờ mịt, có cảm giác như chìm trong sương mù, không rõ rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra.
"Có phải là do bọn họ không thể tiến vào bí cảnh nên mới cho ngươi bản đồ, đợi đến khi ngươi thu thập đủ các mảnh tiên kiếm rồi cướp đoạt hay không?" Hắc Hoàng suy đoán.
"Không phải ngươi nói trên người của bọn họ không có sát khí sao? Có lẽ không phải thế đâu." Lục Trường Sinh cau mày.
"Có thể là bọn họ đã che giấu sát khí, trên thế gian này có rất nhiều công pháp quỷ dị, có thể là bọn họ đã tu hành một loại công pháp che giấu nào đó." Hắc Hoàng tiếp tục suy đoán.
"Nhưng bây giờ bọn họ không đánh lại được ta, nếu như ta tiếp tục có được phần còn lại của tiên kiếm thì bọn họ càng không thể đánh bại ta nữa." Lục Trường Sinh tiếp tục phản bác.
"Chuyện này... Ta cũng không chắc, tóm lại, thu thấp phần tiên kiếm còn lại trước rồi tính tiếp." Hắc Hoàng cũng khá mê mang, luôn cảm giác trong chuyện này có điều kỳ lạ.
"Được, vậy chúng ta tiếp tục đi lấy tiên kiếm."
Lục Trường Sinh tiếp tục xuất phát cùng với tấm bản đồ, đích đến lần này rất xa, phải trèo đèo vượt suối, trải qua rất nhiều nguy hiểm.
Trải qua ba tháng trời.
Cuối cùng hắn cũng đến được địa điểm có bí cảnh mới, nhìn thấy trận pháp đã bị phá giải bên ngoài cổng bí cảnh.
Nhìn một đống trận pháp cổ đại đã bị phá giải hết, thấy nguy hiểm xung quanh đã được xử lý sạch sẽ, Lục Trường Sinh trầm mặc, ngay cả Hắc Hoàng cũng trầm mặc luôn.
Hồi lâu.
Lục Trường Sinh nói: "Hắc Hoàng, những người này đang giúp đỡ ta sao? Ta luôn cảm thấy bọn họ đang giúp đỡ ta."
"Không chắc, có thể bọn họ đang che giấu âm mưu, vẫn nên cẩn thận hơn, nói không chừng bọn họ đã giăng bẫy xong, chuẩn bị giết ngươi rồi cũng nên.”
“Hoặc là bọn họ có cao thủ vô cùng lợi hại vẫn chưa ra tay." Hắc Hoàng nói.
"Sẽ thế sao?" Lục Trường Sinh nghi ngờ hỏi.
"Không thể không đề phòng, chúng ta không quen biết bất kỳ ai ở đại lục thần bí này cả, sao lại có kẻ vô duyên vô cớ giúp đỡ ngươi.”
“Ngươi phải nhớ rằng, vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo, vạn sự để tâm, lòng phòng người không thể không có." Hắc Hoàng thận trọng nói.
"Được, vậy ta cẩn thận hơn chút." Lục Trường Sinh cảm thấy lời Hắc Hoàng nói rất có lý, nghiêm túc gật đầu.
"Vào bí cảnh đi, lấy được phần tiên kiếm còn lại trước."
"Được."
Lục Trường Sinh và Hắc Hoàng tiến vào bí cảnh, đặt chân bên trong bí cảnh vô cùng nguy hiểm, bắt đầu thăm dò.
'Ting! Đệ tử Diệp Phàm của ngài đột phá Trúc Cơ trung kỳ, dưới sự phụ trợ của Huyết Phân Thân cương thi, hắn trở thành thiên kiêu thế hệ mới của Công Đức Tông.'
'Ting! Ngài nhận được phần thưởng: Cơ hội cô đọng kết giới sát khí: Một lần.'
Thanh Liên Tông.
Trong tiểu viện khu ngự thú.
Lý Hiên ngồi trên giường bạch ngọc trong tầng hầm, nhắm mắt lẳng lặng cảm ngộ, trong sự tiêu hao dữ dội của công đức, lĩnh ngộ Lĩnh Vực Linh Hồn.
Trong khoảng thời gian này, phần lớn thời gian Lý Hiên đều chìm trong các loại cảm ngộ, cảm ngộ Thanh Liên Thể, Linh Trù Sư, Linh Tửu Sư, tóm lại là có công đức thì hắn có thể tiến triển vượt bậc về mọi phương diện.
Nhưng.
Nghĩ đến Tần Nguyệt xinh xắn lanh lợi, ngây thơ dễ thương, trong lòng Lý Hiên có chút không nỡ.
Tần Nguyệt đã đi rồi, mới ở bên hắn vài hôm đã bị đưa đi, bị Tần Bất Hối đưa về Vũ Tiên Tông ở Trung Châu rồi.
Ánh mắt không nỡ khi sắp rời đi của nàng, dù đã xa cách lâu như vậy rồi, Lý Hiên vẫn nhớ rõ như in.
Sau khi nàng đi.
Lý Hiên không bước chân ra khỏi tiểu viện, tất cả thể xác và tinh thần đều chìm vào cảm ngộ, cho đến tận bây giờ.
Chầm chậm.
Lý Hiên mở mắt ra, từng đạo kiếm quang màu trắng xuất hiện trong mắt, kiếm ý dữ dội khiến trận pháp xung quanh chấn động kịch liệt.
'Ting! Kiếm Vực Thủ Hộ và Lĩnh Vực Linh Hồn của ngài thanh công mở rộng, phạm vi từ trăm thước biến thành nghìn thước.'
'Ting! Linh Trù Sư nhị giai và Linh Tửu Sư nhị giai của ngài thành công tiến hóa thành Linh Trù Sư tam giai và Linh Tửu Sư tam giai.'
'Ting! Thanh Liên Thể nhị giai của ngài thành công đạt đến Thanh Liên Thể tam giai, sau lưng ngưng tụ ra ba đóa thanh liên.'

"Phù! Tốc độ lĩnh ngộ thật sự rất nhanh, tác dụng của công đức vô cùng mạnh mẽ, trong ba tháng ngắn ngủi đã phụ trợ ta cảm ngộ được nhiều như vậy.”
“Phải biết rằng, ngay cả người là Thiên Mệnh Chi Tử như Tần Nguyệt đến bây giờ vẫn chưa lĩnh ngộ được bất cứ lĩnh vực nào.”
“Cho dù ta đã truyền phần lớn kinh nghiệm cho nàng, nàng cũng không thể thành công. Từ đó, có thể nhìn thấy được độ khó của việc cảm ngộ lĩnh vực, cũng có thể thấy được sự mạnh mẽ của công đức."
Bạn cần đăng nhập để bình luận