Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 2. Đệ tử đầu tiên

Chương 2. Đệ tử đầu tiên
Tần Nguyệt rất là tò mò, mắt to không khỏi nháy nháy.
"Đúng, đây là Luyện Thể Công gia truyền của nhà họ Lý ta, sau khi học tập có thể điều động khí huyết, cường hóa khí lực, gia tăng sức mạnh..."
Lý Hiên giảng giải từng chút một, ở bên cạnh Tần Nguyệt giới thiệu bí quyết luyện thể công, chia sẻ hiểu biết và kỹ xảo của mình.
Hành động như vậy, lần nữa làm sự phòng bị trong lòng Tần Nguyệt giảm xuống, bởi vì không có ai kiên nhẫn đối xử với một cô bé bẩn thỉu như vậy.
Những lão gia cùng võ giả kia, cho tới bây giờ đều là cao cao tại thượng, sẽ không kiên nhẫn như thế với một cô bé bẩn thỉu.
"Luyện thể công chính là thế đó, nhớ rồi chứ? " Lý Hiên giảng giải một phen rồi nói ra.
"Nhớ... Nhớ. " Tần Nguyệt suy nghĩ một chút kiến thức trong đầu, nói lời thật.
"Nhớ rồi? " Lý Hiên nghe nói như vậy hơi sửng sờ.
" Ừ... Đúng thế. " Tần Nguyệt sợ sệt trả lời.
" Được... Nhớ thì tốt."
Lý Hiên có chút bị đả kích, đối với tư chất Tuyệt phẩm có nhận thức rõ ràng hơn.
Phải biết hắn khi còn bé lúc học luyện thể công, mất ba ngày mới nhớ, đây là còn được cha khen ngợi là thiên tài.
Kết quả không nghĩ tới, Tần Nguyệt nghe qua một lần liền nhớ, điều này thật đúng là khiến người kinh ngạc.
"Có thể đưa tay ngươi cho ta một chút không? Ta giúp ngươi dẫn dắt khí huyết, giúp ngươi thử nghiệm vận chuyển khí huyết lần đầu tiên. " Lý Hiên đưa ra đề nghị.
"Có thể!"
Tần Nguyệt sau khi nhớ luyện thể công, đã càng tin tưởng Lý Hiên, bây giờ vô cùng ngoan ngoãn đem tay phải đặt ở trên tay trái Lý Hiên.
Cảm giác mềm nhũn truyền tới tay, Lý Hiên cầm tay nhỏ của Tần Nguyệt, điều động khí huyết trong cơ thể, rót vào trong cơ thể Tần Nguyệt, giúp nàng tiến hành vận chuyển khí huyết lần đầu tiên.
Làm Lý Hiên kinh ngạc chính là, kinh mạch Tần Nguyệt vô cùng thông suốt, khí huyết sau khi tiến vào trong cơ thể nàng, vô cùng dễ dàng hoàn thành một lần tuần hoàn.
Kết quả như thế, một lần nữa làm Lý Hiên ý thức được sự bất phàm của thiên tư siêu phẩm, than thở trước tầm quan trọng của thiên tư.
Thật may, hắn còn có hệ thống.
Chỉ cần hắn thành công nhận lấy Tần Nguyệt, liền có thể thu được phần thưởng phong phú, tương lai khi thực lực Tần Nguyệt đột phá, Lý Hiên còn có thể thu được khen thưởng.
Cho nên, Lý Hiên một lần nữa mỉm cười hỏi: "Cảm giác thế nào? Có muốn bái ta làm thầy hay không?"
Nghe được lời nói dịu dàng của Lý Hiên, nhìn thấy dung mạo tuấn mỹ của Lý Hiên.
Tần Nguyệt cảm giác trong lòng ấm áp, nàng quả quyết quỳ xuống trước Lý Hiên "Tần Nguyệt, bái kiến sư tôn."
[ Ting! Thành công nhận lấy một vị thiên tài tư chất siêu phẩm, khóa lại thành công, khen thưởng đang đổi mới. ]
Nhìn Tần Nguyệt ngoan ngoãn trước mắt, nghe thanh âm gợi ý của hệ thống trong đầu, Lý Hiên mừng rỡ không thôi, liền vội vàng đỡ Tần Nguyệt dậy nói.
"Tốt tốt tốt, quá tốt rồi, ha ha ha!"
Lý Hiên vui vẻ mà ôm lấy Tần Nguyệt xoay một vòng, cười ha ha dưới ánh nhìn kỳ quái của người khác.
Chờ tâm tình phấn khích dần dần lắng lại, Lý Hiên lúc này mới chăm chú nhìn Tần Nguyệt, thấy trên y phục của nàng khắp nơi đều là miếng vá, không nhịn được nói.
"Đi, ta dẫn ngươi đi mua quần áo, đúng rồi, nhà ngươi còn có người nào?"
"Ta. . . Ta không có người thân. " Trong thanh âm Tần Nguyệt có vẻ như đưa đám.
"Ôi. . ."
Lý Hiên thở dài một cái, kéo tay nhỏ Tần Nguyệt nói: "Về sau ta chính là người nhà của ngươi, đi, trước tiên đi mua quần áo."
"Vâng vâng."
Tần Nguyệt ngoan ngoãn gật đầu, cảm giác lời của Lý Hiên rất an tâm, nhất là khi nàng bây giờ đang vận chuyển khí huyết trong cơ thể, cũng cảm nhận được lực lượng tăng trưởng.
Điều này khiến Tần Nguyệt càng cảm thấy an tâm, tay nhỏ không nhịn được nắm chặt bàn tay Lý Hiên, lẳng lặng đi ở bên cạnh hắn.
Cứ như vậy.
Lý Hiên kéo tay nhỏ Tần Nguyệt, dẫn theo hai gã tráng hán khôi ngô, đi về phía tiệm cắt may.
Tiệm cắt may rất sạch sẽ, chủ tiệm đang chỉ huy nhân viên làm việc, thấy Tần Nguyệt đứa trẻ nít bẩn này xuất hiện, chủ tiệm liền muốn đuổi người.
Nhưng sau khi nhìn thấy Lý Hiên cùng hai gã tráng hán, chủ tiệm vội vàng mỉm cười chiêu đãi.
Quá trình này Tần Nguyệt thấy rất rõ ràng, tay bẩn nhỏ của nàng không nhịn được lại nắm chặt Lý Hiên thêm nữa.
"Yên tâm, về sau ta sẽ che gió che mưa cho ngươi."
Lý Hiên xoa xoa đầu nhỏ của Tần Nguyệt, nhẹ giọng an ủi một chút, lúc này mới nhìn về phía chủ tiệm.
"Tìm một nữ nhân viên đo cho nàng, lấy thêm chút quần áo và giầy số đo phù hợp, để cho nàng chọn."
"Dạ dạ dạ, có ngay."
Chủ tiệm vội vàng gật đầu, gọi tới một người đàn bà trung niên đo cho Tần Nguyệt, sau đó đem ra mười bộ quần áo và giầy.
Nhiều quần áo và giầy như vậy, khiến Tần Nguyệt nhìn mà hoa cả mắt, nàng nháy mắt to nhìn về phía Lý Hiên, giống như là đang hỏi đề nghị của Lý Hiên.
"Không biết chọn cái nào sao? " Lý Hiên ấm áp hỏi.
"Đúng. . . Đúng thế."
Tần Nguyệt giọng nói mềm mại mỏng manh trả lời, từ nhỏ sống trong đau khổ, nàng nào thấy qua tình hình như vậy, nhất thời có chút tay chân luống cuống.
"Vậy thì muốn hết, những thứ này đều bọc lại. " Lý Hiên khí khái khoát tay một cái.
"Dạ dạ dạ."
Chưởng quỹ vừa nghe lời này ánh mắt cũng cười lên, liền vội vàng để cho nhân viên bọc lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận