Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 262. Lôi Điện Kim Điêu dọa sợ Tiêu Kiếm

Chương 262. Lôi Điện Kim Điêu dọa sợ Tiêu Kiếm
“Lý Hiên, ta đột phá Trúc Cơ. Cảm ơn linh tửu của ngươi. Ta biết loại linh tửu này rất quý giá. Ngươi yên tâm, chờ ta ổn định tu vi rồi sẽ canh giữ bên canh ngươi, vĩnh viễn làm thị nữ của ngươi.”
“Ừ, đi sơn trang Tị Thế ổn định tu vi.” Lý Hiên không yên tâm cho sự an toàn của cha mẹ, nên dứt khoát để Băng Huyên Nhi đi qua.
“Được, ta lập tức đi.” Giọng nói của Băng Huyên Nhi truyền ra từ ngọc phù.
‘Tinh! Đệ tử Tần Nguyệt của ngài lĩnh ngộ Bách Điểu Triều Phượng, chỉ huy một lượng lớn chim chóc chiến đấu, thực lực tăng một bậc. Ngài nhận được phần thưởng: thực lực tăng một bậc, đạt tới Luyện Khí tầng thứ mười.’
‘Tinh! Đệ tử Lục Trường Sinh của ngài bất ngờ giẫm vào môi giới giáng lâm của tà thần, khiến cho hư ảnh của tà thần bị ảnh hưởng và bị nhân loại trọng thương.’
‘Tinh! Đệ tử Lục Trường Sinh của ngài được cường giả siêu cấp trọng thưởng, thực lực đột phá ba lần liên tiếp, đồng thời cũng nhận được nỗi hận của tà thần.’
“Tà Thần? Lục Trường Sinh đã dính dáng đến Tà Thần rồi sao? Đây chẳng phải điều tốt đẹp gì.”
Lý Hiên cau mày, cảm thấy giai đoạn hiện tại mà dính dáng đến Tà Thần thì còn quá sớm, vô cùng nguy hiểm.
Nghĩ đến Lục Trường Sinh là Thiên Mệnh Chi Tử, thường xuyên cận kề cái chết, có trời đất bảo vệ.
Cuối cùng Lý Hiên cũng chỉ thở dài một hơi không nói thêm gì, lẳng lặng chờ phần thưởng xuất hiện.
‘Tinh! Ngài nhận được năng lực đặc biệt: Ngao Du Hư Không.’
‘Ngao Du Hư Không: Thiên phú đặc biệt của bộ tộc Hư Không, có thể tiêu hao linh hồn lực để ngao du hư không, ngủ, tiêu hao cực thấp, mỗi ngày nghỉ ngơi là có thể khôi phục hoàn toàn.’
“Vậy mà có thể du ngoạn hư không, rất tốt.”
Lý Hiên vô cùng kinh ngạc, cảm nhận kỹ càng sự biến hóa của bản thân, thử nâng chân phải lên vậy mà trực tiếp đứng trên không, cảm giác giống như đứng trên một vùng đất lớn.
Lại thử đi lại vài vòng, Lý Hiên phát hiện hồn lực tiêu hao ít hơn thể lực nhiều. Điều này có nghĩa chỉ cần hắn muốn là có thể mãi mãi ở lại không trung.
“Năng lực này đúng là có chút đặc biệt.”
Lý Hiên muốn thử nhiều một chút, nhưng lúc này dưới góc nhìn thượng đế, Huyết Phân Thân của hắn phát hiện Tiêu Kiếm và người hộ đạo của hắn Cổ Phong.
“Mỗi đệ tử đều có một phần lễ vật, Tiêu Kiếm xuất hiện ở gần thành Bạch Vân, vừa hay để Lôi Điện Kim Điêu qua tặng hắn một phần lễ vật.”
Lý Hiên đem theo túi Càn Khôn đi ra khỏi phòng, đưa nó cho Lôi Điện Kim Điêu, sau đó truyền đi thông qua ý thức, truyền vị trí và dung mạo của Tiêu Kiếm cho Lôi Điện Kim Điêu.
“Đi đi.”
Chiếp!
Trong tiếng chim kêu vang dội, Lôi Điện Kim Điêu vỗ cánh bay thẳng lên trời bay vút về phía xa.
“Thế là được rồi, tiếp theo đây là rừng rậm Hắc Mã, tình hình chiến đấu bên kia quá kịch liệt, vậy thì….”
Lý Hiên đưa tay phải ra, thông qua Vũ Trang Phối Hợp ngưng tụ ra một thanh đao nhỏ sắc bén, sau đó vạch mạnh một đường trên cánh tay trái, kết quả cắt không được.
“Lực phòng thủ của ta càng ngày càng mạnh, thực lực của ta sẽ theo đó tăng lên từng chút từng chút, đúng thật là đau đầu.”
Lý Hiên chỉ đành lấy ra pháp kiếm nhị giai, trên thanh kiếm này có khắc một chữ Nguyệt, là quà của Tần Nguyệt tặng hắn, được hắn thăng cấp lên nhị giai cực phẩm.
“Nhị giai cực phẩm, đủ rồi.”
Lý Hiên khống chế phi kiếm xẹt qua cổ tay, trên cổ tay lập tức xuất hiện vết thương, dòng máu đỏ thẫm thuận theo da thịt chảy xuống, được Lý Hiên dùng mấy cái bình hứng lấy.
Làm xong tất cả những thứ này.
Lý Hiên dùng năng lực Tự Phục Hồi Siêu Cấp, vết thương rất nhanh đã hồi phục lại như ban đầu, ngay cả một vết sẹo cũng không có.
“Được rồi.”
Lý Hiên cầm mấy bình nhỏ kia thò vào hư không, từng vòng từng vòng gợn sóng nước xuất hiện bị tay của hắn trực tiếp xuyên qua, khi rút về mấy bình nhỏ trong tay đã không còn.
Quay người lại.
Lý Hiên sải bước trở về tầng hầm mở ra trận pháp phòng hộ nhị giai, nằm trên chiếc giường mềm dưới mật thất, nhắm hai mắt lại thả lỏng tâm hồn.
Thành Bạch Vân.
Cổ Phong và Tiêu Kiếm mệt mỏi chạy tới thành Bạch Vân, nhìn đám người náo nhiệt, nghe thấy bách tính mỉm cười hòa bình, hai người bọn họ đều có chút ngây ngốc.
“Tình huống gì vậy? Cổ gia gia, không phải ngươi nói là thành Bạch Vân đã không còn rồi sao? Tại sao giống như chẳng có chuyện gì xảy ra vậy?” Tiêu Kiếm hoang mang nói.
“Ta cũng không biết, ngươi xem trên Sinh Mệnh Chi Thư vừa nãy đưa ra nhắc nhỏ, dê trắng quỷ dị tiến hóa đến giai đoạn thứ hai, bắt đầu tàn sát muôn dân.
Thành Bạch Vân đúng là nơi đầu tiên nó tàn sát, tất cả mọi người đều bị giết sạch, nhưng tại sao thành Bạch Vân vẫn yên ổn như vậy?”
Cổ Phong hoang mang mở Sinh Mệnh Chi Thư ra để Tiêu Kiếm kiểm tra.
“Đây… quả thực là viết như vậy, kỳ lạ.”
Tiêu Kiếm cũng kinh ngạc, những chữ này rõ ràng là cũng vừa mới xuất hiện, hôm qua còn chưa có.
Nhưng dựa theo quỹ đạo bình thường, thành Bạch Vân nên biến mất đã không biến mất, đây thật làm người ta hoang mang.
“Nhất định đã xảy ra chuyện gì đó, chúng ta đi mỏ quặng Bạch Vân xem xem, có lẽ quỷ dị của mỏ quặng bị ngăn lại rồi” Cổ Phong nghiêm túc nói.
“Bị ngăn lại rồi? Có thật không? Quỷ dị lần này không phải là rất nguy hiểm sao?” Tiêu Kiếm không nhịn được mà hỏi.
“Rất có khả năng, hoặc là cường giả đã ra tay ngăn chặn thiên tai quỷ dị trước đó rồi. Nếu như là vị cường giả kia ra tay, mỏ quặng Bạch Vân tuyệt đối không thể nổi sóng gió.”
“Vậy chúng ta mau chóng đi xem xem.”
“Đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận