Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 595. Đại chiến tại Đông Hải

Chương 595. Đại chiến tại Đông Hải
Linh hồn của Lý Hiên xuất hiện trước mặt Tần Nguyệt, đưa tay ra xoa nhẹ cái đầu nhỏ của nàng, rồi sau đó nở nụ cười và biến mất.
Để lại Tần Nguyệt ở đó với biểu cảm nghiêm túc, dáng người thanh tú đó ở trong mây mù của Linh Khí Chi Thủy lại càng xinh đẹp động lòng người.
Có điều, ngay lúc này.
Ngọc phù truyền tin bên cạnh hồ nước sáng lên, sau đó giọng nói sốt ruột của Tống Tiểu Mỹ truyền đến.
“Điện hạ, có chuyện rồi, hải thú lại bắt đầu xâm nhập nữa rồi, số lượng đã tăng lên gấp đôi!”
“Cái gì?”
Tần Nguyệt nghe thấy vậy thì sắc mặt liền thay đổi, nàng vội vã bay lên bờ mặc quần áo, ngưng tụ áo giáp, rồi sau đó mở ra trận pháp bảo hộ, mở cửa lớn của tẩm cung, nhìn ra bên ngoài.
Lúc này.
Ở bên ngoài cửa cung điện.
Một nhóm nữ hộ vệ động đảo đang nghiêm trang đứng thẳng, vừa canh giữ vừa lo lắng tình hình bên ngoài.
Mà đứng ở trung tâm của các hộ vệ, Tống Tiểu Mỹ nôn nóng đi qua đi lại, sau khi nhìn thấy Tần Nguyệt bước ra thì nàng vội vàng tiến lên.
“Đi, đi chiến đấu!”
“Vâng!”
Cùng với mệnh lệnh của Tần Nguyệt, một bầy chim oanh chim yến bay theo Tần Nguyệt, hướng về phía biển mà bay đi, lại một trận đại chiến sinh tử khác bắt đầu.
Trong bí cảnh Hàn Băng.
Linh hồn của Lý Hiên quay về, rồi sau đó đi đến bên bờ, nhìn Băng Huyên Nhi điềm tĩnh và yên lặng. Nàng của lúc này càng ngày càng xuất trần, đã có thay đổi rất lớn so với trước đây.
“Hiên thiếu gia, đây là thứ ta có được cửa phía sau, cho ngài.”
Băng Huyên Nhi cầm một chiếc hộp làm bằng gỗ đàn hương lên và mở ra, bảo vật bên trong tỏa ra ánh sáng nhiều màu.
Đó là năm quả siêu tiến hóa, hai khối đá nền tảng đại đạo, có hai tiên khí, một bức vẽ trận pháp cổ xưa, một quyển “Cực Hàn Bảo Điển”, còn có một tấm lệnh bài.
Nhìn thấy nhiều bảo vật như vậy, đặc biệt là hai khối đá nền đại đạo và hai chiếc tiên khí kia, chúng càng khiến Lý Hiên lộ vẻ kinh ngạc.
“Xin lỗi Hiên thiếu gia, ta không cẩn thận đã trở thành chủ nhân của bí cảnh, ta chuyeern quyền hạn này sang cho ngài, ngài nhận lấy đi.” Băng Huyên Nhi đặt lệnh bài vào tay Lý Hiên và nói.
“Hiên thiếu gia, đây vốn dĩ nên là của ngài.” Băng Huyên Nhi nghiêm túc nhìn Lý Hiên.
“Cầm lấy đi.”
Lý Hiên không nhận lệnh bài mà cầm lấy một tiên khí, năm quả siêu tiến hóa, bức vẽ trận pháp cổ, còn có một khối đá nền tảng đại đạo.
Những thứ còn lại Lý Hiên không lấy và nghiêm túc nói rằng.
“Quyển Cực Hàn Bảo Điển này cấp bậc rất cao, thuộc loại công pháp có tính duy nhất, rất thích hợp với ngươi, khải giáp tiên khí và đá nền tảng đại đạo còn lại ngươi cũng giữ lấy đi, rất quan trọng với ngươi.”
“Hiên thiếu gia, nhưng….”
“Được rồi, được rồi, cứ sắp xếp như vậy đi, nha.”
Lý Hiên đặt đồ vào trong tay Băng Huyên Nhi, còn hắn thì ngồi khoanh chân, bắt đầu hấp thu quả siêu tiến hóa.
Băng Huyên Nhi nhìn một cảnh này thì cảm thấy ngọt ngào trong lòng, nàng cũng đồng thời ngồi xuống bên cạnh Lý Hiên, bắt đầu hấp thu đá nền tảng đại đạo.
Thời gian trôi qua từng chút từng chút, rất nhanh âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên trong đầu của Lý Hiên.
‘Ting! Băng Phôi Lĩnh Vực hạ phẩm của ngài nâng cấp thành Băng Phôi Lĩnh Vực trung phẩm.’
‘Ting! Chưởng Khống Sa Thổ của ngài từ trung cấp thành công tiến cấp lên đến Chưởng Khống Sa Thổ cao cấp.’
‘Ting! Đệ tử Tần Nguyệt của ngài bị đánh lén trong trận đại chiến ở Đông Hải, trên người bị trọng thương.’
“Sao cơ?”
Lý Hiên đột nhiên mở mắt, sau khi thấy nhắc nhở cơ thể Tần Nguyệt bị trọng thương, trong mắt hắn lóe lên sát cơ nồng đậm.
“Đúng là tìm đến cái chết!”
Linh hồn của Lý Hiên đột ngột rời khỏi cơ thể, trong nháy mắt đã biến mất. Mà cơ thể đang dần đổ xuống của hắn được Băng Huyên Nhi đỡ lấy ngay lập tức.
Đông Hải.
Nước biển cuồn cuộn đã nhuộm thành màu đỏ, lượng lớn hải thú và tu sĩ Nhân tộc chết trong nước khiến cho cả khu vực này tràn ngập mùi máu tanh và tĩnh mịch.
Tiếng hét thảm thiết đến tận trời xanh, trong không trung, vài nhóm tu sĩ đông đảo chiến đấu kịch liệt, dưới mặt đất chiến sĩ Nhân tộc thực lực yếu kém cũng đại chiến với hải thú, hai bên chém giết điên cuồng.
Mà ở nơi cao nhất trên không trung.
Tần Nguyệt che phần bụng nhuốm máu đau đớn không thôi, ánh mắt cảnh giác nhìn hư không, một nữ nhân quỷ dị trên đầu mọc ra một con rắn độc dài.
Nữ nhân này là loại tà ma mới, một loại tà ma từ trước đến nay chưa từng xuất hiện, thực lực mạnh mẽ vô cùng, thậm chí còn cầm một ma khí mà ngay cả tiên khí cũng có thể xuyên qua.
Và xung quanh.
Còn có mười mấy tên tà ma ngoại hình khác nhau, chúng nó đều là tà ma chưa từng xuất hiện, cũng đại diện cho sức mạnh của đám tà ma đang không ngừng tăng lên.
“Khặc khặc khặc, quả nhiên đúng như ta dự đoán, sức chiến đấu của nàng chỉ có thể phát huy được một nửa. Đối thủ như vậy chúng ta có thể giết chết nhẹ nhàng, khặc khặc khặc.”
Trong góc, một con quái vật ba đầu cười điên cuồng, bóng dáng lúc ẩn lúc hiện trong không gian.
“Đúng vậy, Nhân tộc yếu đuối như vậy, đám hoàng tử Cuồng Thú thế mà cũng không đánh lại, còn nói tên tiểu tử tên Lý Hiên rất kỳ lạ, vô cùng khó xử lý.”
“Chúng ta ở thế giới Nhân tộc âm thầm giết nhiều người như thế cũng chưa từng gặp qua tên Lý Hiên kia, thậm chí có rất nhiều Nhân tộc chẳng biết cái tên Lý Hiên nọ.”
“Ta đoán là đám hoàng tử Cuồng Thú nhát gan không dám xâm nhập, cố ý tìm lý do.” Một con quái vật thịt bướu khổng lồ lơ lửng trên không trung nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận