Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 660. Thực lực bùng nổ

Chương 660. Thực lực bùng nổ
Trong mười năm qua, dựa theo tình huống của chính mình, tổng cộng hắn sử dụng Thời Quang Đảo Lưu năm lần, nhưng thu hoạch của hắn trong năm lần này là khổng lồ, thực lực tăng vọt một cách điên cuồng.
Hiện tại, đừng nói là Tà Thần nhỏ nhoi, dù là Tiên Đến thì hắn cũng có giết trong một chiêu.
"Hóa ra là thế!"
Sau khi nghe những lời Lý Hiên nói, Nguyệt phán xử chợt ngộ ra, nàng đã đạt đến Bán Bộ Tiên Đế từ lâu nhưng vẫn luôn không nhìn thấy hy vọng về tương lai.
Nàng cho rằng đó là vấn đề của bản thân, không ngờ rằng là do thế giới này.
"Ngươi định làm thế nào? Đi đến thế giới khác sao?" Nguyệt phán xử lập tức hỏi.
"Đợi giải quyết xong Tà Thần, ta sẽ đi đến thế giới Thần Vực, đó là một Đại Thế Giới siêu cấp phi thường cường đại." Lý Hiên nghiêm túc nói.
"Đại Thế Giới siêu cấp sao? Vậy chắc hẳn sẽ vô cùng nguy hiểm, a nhớ rõ thế giới chia thành chín phẩm từ nhất phẩm đến cửu phẩm, thế giới của chúng ta có lẽ được coi là thế giới lục phẩm vỡ vụn, ngươi có thể đi đến một thế giới ngũ phẩm, chắc sẽ an toàn hơn."
Nguyệt phán xử đề nghị, nàng không mong Lý Hiên đi đến thế giới quá nguy hiểm.
"Không thể không đi, qua điều tra của ta, các thế giới từ nhất phẩm đến thất phẩm đều đã sụp đổ do sự tấn công của tộc Diệt Thế."
"Những thế giới đó biến thành năng lượng và bị một lỗ đen cực lớn nuốt chửng, hiện tại chỉ còn lại vô số thế giới bát phẩm và thế giới cửu phẩm."
"Những thế giới này không giúp ích gì cho việc đột phá của ta, dần dần sẽ bị tộc Diệt Thế nhắm tới, những thế giới này đang gặp nguy hiểm." Lý Hiên bất đắc dĩ giải thích.
Khó khăn lắm hắn mới đi đến cấp bậc này, kết quả hắn phát hiện ra rằng còn có tộc Diệt Thế đáng sợ và thế giới hắc động chưa rõ.
Những nguy hiểm này khiến Lý Hiên cảm thấy vô cùng áp lực.
"Ta chỉ biết rằng tộc Diệt Thế đang hủy diệt thế giới ở khắp mọi nơi, nhưng ta không ngờ được rằng chúng nó lại hủy diệt nhiều thế giới đến vậy."
Biểu cảm của Nguyệt phán xử nghiêm nghị, đôi vai vừa mới thả lỏng lại trở nên nặng trĩu.
"Đừng lo lắng, bọn chúng sẽ không tấn công Thần Châu Đại Thế Giới của chúng ta trong một quãng thời gian ngắn, có nhiều thế giới bát phẩm và thế giới cửu phẩm hoàn chỉnh như vậy, sao bọn chúng lại chọn một thế giới vỡ vụn cơ chứ."
"Chuyện này cũng giống như trái táo, một quả ngon lành và một quả táo vừa xấu vừa nát, bọn chúng sẽ thích quả táo ngon lành hơn."
Lý Hiên an ủi, không muốn tạo áp lực quá lớn cho Nguyệt phán xử.
"Vậy thì tốt, vậy thì tốt."
Nguyệt phán xử thở phào nhẹ nhõm, đột nhiên nhìn về phía đế quốc Phượng Hoàng ở hướng Đông Hải, trên mặt hiện lên vẻ kinh ngạc.
"Lại một người đột phá Tiên Thần kỳ, trước đó có sáu thiên tài đột phá đến Tiên Thần kỳ, hiện tại đây là người thứ bảy."
"Đó là các đệ tử của ta." Lý Hiên mỉm cười nói.
"Thì ra là đệ tử của ngươi." Nguyệt phán xử kinh ngạc.
"Đúng, Tiểu Nguyệt vốn nên có điểm đột phá rất nhỏ, đáng tiếc là nàng gặp phải cản trở của huyết mạch, cuối cùng mắc kẹt đến bây giờ."
"Được rồi, ta phải đi, phải đến gặp tiểu đệ tử của mình rồi."
Lý Hiên đột ngột biến mất, cùng biến mất với hắn còn có Băng Huyên Nhi.
Chỉ còn lại Nguyệt phán xử và người thủ hộ Nặc Ngôn với biểu cảm nặng nề ở lại nơi đó.
"Sao thế?" Nguyệt phán xử nghi vấn.
"Không sao, chẳng qua là ta không ngờ rằng Lý Hiên tiên sinh lại trưởng thành nhanh đến thế. Lần trước khi tiến vào thế giới Địa Tâm hắn mới là Hóa Thần kỳ, kết quả lúc bước ra đã là Tiên Thần kỳ rồi."
"Đồng thời, hắn cũng tiêu diệt hết tà ma ở thế giới Địa Tâm, không còn dư lại một con nào, lúc đó ta đã vô cùng chấn động."
"Nhưng hiện tại, ta thậm chí còn không thể thấy rõ hắn đã đi thế nào, già rồi, già rồi."
Người thủ hộ Nặc Ngôn thở dài nhiều lần, cảm thấy mình thật sự già rồi, không theo kịp thời đại của người trẻ tuổi.
"Thật ra ta cũng không nhìn rõ."
Nguyệt phán xử cười khẽ, chẳng những không chán nản, mà ngược lại, trong đôi mắt xinh đẹp của nàng tràn ngập hy vọng, bởi vì Lý Hiên càng mạnh thì thế giới này càng an toàn, Nhân tộc càng có hy vọng.
"Ngay cả ngươi cũng không nhìn rõ sao? Đúng thật là đáng sợ."
Ánh mắt người thủ hộ Nặc Ngôn phức tạp, cuối cùng khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu cố gắng tu hành.
Đông Hải.
Đế quốc Phượng Hoàng.
Trong cấm địa hoàng cung.
Tần Nguyệt đang nhắm mắt tu hành chợt mở mắt ra.
Một luồng Tiên Thần Chi Lực mạnh mẽ dập dờn, Hỏa Diễm Phượng Hoàng khổng lồ ngưng tụ xung quanh thân thể nàng, tự như ngọn núi khổng lồ, cả hoàng cung đều run rẩy vì khí tức mạnh mẽ của nàng.
Động tĩnh lớn như vậy hiển nhiên đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người.
Đông đảo tu sĩ bay vào không trung, ánh mắt hoảng sợ hướng về phía cấm địa trong hoàng cung, nhìn về phía Hỏa Diễm Phượng Hoàng vô cùng khổng lồ đó.
Cảm nhận được khí tức đáng sợ như ngọn núi lo lớn, nhìn lực lượng tiên thần cuộn trào kia.
Các tu sĩ trong hoàng thành đều hoảng hốt, da đầu tê dại.
Hết cách rồi, cảnh tượng trước mắt quá chấn động, Hỏa Diễm Phượng Hoàng đó như thể thần tích buông xuống thế gian, khiến tu sĩ vô cùng kinh ngạc.
Nhìn khung cảnh này, một vài dân chúng thực lực nhỏ yếu trực tiếp quỳ xuống, cung kính hành lễ.
Ở đất nước thờ phụng Phượng Hoàng này, Phượng Hoàng là tín ngưỡng của tất cả người dân, và là mục tiêu cuồng tín của họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận