Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 597. Tần Nguyệt xinh đẹp lạnh lùng (2)

Chương 597. Tần Nguyệt xinh đẹp lạnh lùng (2)
Pháo hoa xinh đẹp nở rộ trên trời cao, vài con tà ma bị Hỏa Diễm Ô Nha đánh trúng trong hoảng loạn, bị vô số Hỏa Diễm Ô Nha nhấn chìm trong tuyệt vọng.
Uy lực của hỏa diễm quá bá đạo, ngọn lửa phượng hoàng bên trong hoàn toàn không thể dập tắt, chỉ cần dính phải là sẽ thiêu đốt, đốt cháy tất cả mọi thứ.
Trong hỏa diễm đáng sợ này, có vài con tà ma không thể may mắn thoát được, trực tiếp bị thiêu đốt thành tro tàn, chết không thể chết thêm.
Những Hỏa Diễm Ô Nha còn lại cấp tốc đáp xuống, thiêu đốt tất cả hải thú và tà ma cấp thấp ẩn bên trong những ngọn sóng cao lớn.
Cảnh tượng này như thể thiên thạch bay xuống, nháy mắt đã bao phủ phạm vi ngàn dặm, thiêu đốt tất cả kẻ thù trong tầm mắt.
Rất nhanh.
Lũ hải thú biến thành tro bụi, tà ma cấp thấp cũng hóa thành hư không trong những âm thanh kêu gào, toàn bộ hiện trường chỉ còn lại tu sĩ của Nhân tộc đang hoảng hốt.
Bọn họ nhìn Tần Nguyệt ngạo nghễ đứng trên bầu trời.
Nhìn ngọn lửa phượng hoàng lại một lần nữa bay lên không trung, tập hợp về phía Tần Nguyệt.
Tu sĩ Nhân tộc xôn xao, ai nấy đều giương cao cánh tay phải và reo hò, nhìn Tần Nguyệt xinh đẹp lạnh lùng trong không trung bằng ánh mắt kính ngưỡng khôn kể.
Tần Nguyệt lúc này lạnh lùng hơn bình thường một chút, khí chất cũng thay đổi rất nhiều, như thể biến thành một người khác.
Nhưng các tu sĩ phía dưới không nhận thấy điểm này, bọn họ chỉ đang reo mừng vì Tần Nguyệt.
Chỉ có vài đại tu sĩ có chút thực lực và mấy người Tống Tiểu Mỹ ngờ vực nhìn Tần Nguyệt, bọn họ nhận ra một chút khác thường.
Vèo!
Tần Nguyệt bay đi, tiến vào tẩm cung trước bao ánh mắt, dần mất hút trong tầm nhìn của mọi người.
Nhưng mọi người sẽ không bao giờ quên cảnh tượng quét sạch tà ma chấn động khi nãy.
Trong tẩm cung.
Cửa lớn đóng lại, trận pháp mở ra, Tần Nguyệt trở lại bên chiếc giường êm ái và rồi nằm xuống.
“Tiểu Nguyệt, đừng lo lắng, độc của ngươi đã bị ngọn lửa phượng hoàng đốt sạch rồi, tiếp theo chỉ cần tĩnh dưỡng là được.”
Lý Hiên định rời đi, hắn cảm nhận được công đức đã đến, thể Công Đức của hắn đang trên đà thăng cấp, bất cứ lúc nào cũng có thể thăng cấp.
“Sư tôn, lát nữa hẵng đi được không?” Tần Nguyệt nhỏ giọng hỏi.
Trận chiến hôm nay khiến nàng cảm nhận được sự cô độc mãnh liệt, Lý Hiên xuất hiện và cứu giúp nàng một lần nữa khiến nàng không muốn rời xa Lý Hiên.
“Được, vừa hay ta dạy ngươi một chút kiến thức về huyết mạch Phượng Hoàng, năng lực ta vừa sử dụng khi nãy, ngươi phải nhớ kỹ.”
Lý Hiên cảm nhận được cảm xúc của Tần Nguyệt, giọng nói ấm áp nhẹ nhàng an ủi, dạy từng lĩnh ngộ về huyết mạch của mình cho Tần Nguyệt.
Một nơi khác.
Căn cứ tà ma số 9.
Hoàng tử Hồ Nữ, hoàng tử Xà Nữ, hoàng tử Sa Ngư, hoàng tử Tam Đầu, hoàng tử Thịt Bướu… bị Lý Hiên chém giết đã tập hợp lại sau khi sống lại.
“Thủ đoạn bảo mệnh duy nhất của ta không còn nữa, sau này nếu ta chết thì sẽ là hoàn toàn chết.”
“Đáng chết, thủ đoạn bảo mệnh của chúng ta chỉ có hiệu quả một lần duy nhất, chuyện này rắc rối rồi! Chết tiệt!”
Hoàng tử Tam Đầu liên tục gào thét.
“Rõ ràng là Tần Nguyệt sắp chết rồi, kết quả là nàng lại còn một nhân cách khác, hơn nữa còn đáng sợ như vậy, về sau còn đánh thế nào đây?!”
“Quan trọng là thuộc hạ của chúng ta đã chết cả rồi, quân đoàn hải thú của ta đến một người cũng chẳng còn.” Hoàng tử Sa Ngư khàn giọng mở miệng, đau lòng cực độ.
“Chúng ta nhất định phải báo thù, phải nghĩ cách giết chết người này, nhất định phải giết chết nàng!”
Hoàng tử Xà Nữ là người phẫn nộ nhất, khi ở Phong Vân Giới, có thể nói là nó đi ngang nơi đó.
Kết quả là vừa đến thế giới này đã bị đánh nát, lại còn bị một người đánh nát đầ chỉ bằng một nắm đấm, trải nghiệm như vậy khiến Xà Nữ hận vô cùng.
Nhưng sau khi nó đề cập đến chữ báo thù.
Hiện trường rơi vào tĩnh lặng, không có bất cứ tà ma nào lên tiếng đáp lại, rõ ràng là bọn chúng đang sợ.
“Đúng rồi, trước đó lão tổ nhà ta có triệu ta trở về tấn công Thú Giới, ta cảm thấy chỗ đó khá hợp với ta, ta đi trước đây, tạm biệt.”
Hoàng tử Hồ Nữ nói xong thì vèo một cái biến mất, trực tiếp từ bỏ việc xâm lược thế giới Trung Châu.
Cảnh tượng này khiến đầu óc hoàng tử Xà Nữ mơ hồ, nó vừa định nói gì đó thì lại có giọng nói vang lên.
“Khụ khụ, cái đó, ta có chút cảm ngộ về tu hành, sau này nhiệm vụ xâm lược thế giới này giao cho các ngươi vậy, ta đi trước đây.”
Hoàng tử Tam Đầu cũng bay mất, tốc độ phi hành còn nhanh hơn hoàng tử Hồ Nữ, rõ ràng là sợ bị cản lại.
“Các ngươi quay lại cho ta, đáng chết, đám rác rưởi các ngươi!”
Hoàng tử Xà Nữ hô to, nhưng không có hiệu quả, chỉ có thể trơ mắt nhìn đối phương bay đi.
“Lũ khốn nạn này, sau này đừng nghĩ đến việc nhờ ta giúp nữa, đừng có mơ.” Hoàng tử Xà Nữ phẫn nộ nói.
“Chuyện đó, ta cũng đi đây.”
Vèo
Hoàng tử vai u thịt bắp cũng bay đi, sau khi hoàng tử Xà Nữ nói xong câu đó, trong nháy mắt nó đã mất tăm không còn bóng dáng.
Sau đó những hoàng tử còn lại cũng đều bay đi chỉ để lại hoàng tử Sa Ngư.
“Chết tiệt, chết tiệt!”
Hoàng tử Xà Nữ tức giận rồi, nó còn đang định tiếp tục càn quét thế giới Trung Châu để đoạt lấy chiến công.
Bạn cần đăng nhập để bình luận