Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 223. Thiên vương lão tử đến cũng không được (2)

Chương 223. Thiên vương lão tử đến cũng không được (2)
“Thôn Thiên Ma, sắc mặt của sư tôn nhợt nhạt như vậy, có phải là do đi đối phó quỷ dị Thiên Tai không?” A Ngốc hỏi ở trong lòng.
“Không thể nào, dựa vào thực lực của sư tôn ngươi, gặp phải quỷ dị Thiên Tai thì chết chắc, tuyệt đối không thể sống sót quay về.” Thôn Thiên Ma khẳng định.
“Phải không? Trước đó ngươi nói quỷ dị Thiên Tai trong vòng ba ngày có thể diệt sạch nước Đại Hạ, vì sao đến tận bây giờ chúng ta vẫn không sao? Thậm chí ta còn không nghe thấy tin tức quỷ dị giết chóc ở xung quanh!” A Ngốc lại hỏi.
“Ai mà biết được, nói không chừng ngày mai sẽ tới!” Thôn Thiên Ma phiền não trả lời một câu.
“Chắc chắn là ngươi có ma lực, dùng ma lực của ngươi do thám một chút có được không?”
A Ngốc nhớ đến lúc trước vảy trên mặt hắn trở nên sẫm màu, đoán rằng trước đó nó không cẩn thận để lộ ma khí.
“Không được, những ma khí này là để bảo vệ cho ngươi chạy trốn, tuyệt đối không được dùng đến.” Thôn Thiên Ma không chút do dự mà từ chối.
Nghe những lời này, A Ngốc nhíu mày, cuối cùng chỉ có thể tiếp tục tu hành, nâng cao thực lực.
Vù!
Một bóng dáng hiên ngang và đẹp đẽ xuất hiện, trên người mặc giáp bạc, dáng người cao cao, dung mạo thanh tú, vô cùng thu hút.
Người này không phải ai khác, chính là đại mỹ nữ Nam Hy.
Sau khi đáp xuống tiểu viện, nàng vốn dĩ định đi vào phòng tìm Lý Hiên, kết quả lại nhìn thấy Liệt Diễm Cuồng Sư đang nằm trong góc của tiểu viện, cơn giận của nàng trào lên trong phút chốc.
“Cuồng sư chết tiệt, lại nhân lúc ta không ở nhà mà chạy ra ngoài, ngươi là Cuồng sư của ta, không phải của Lý Hiên!”
Nam Hy phẫn nộ giơ cao nắm đấm, hung hăng cho Liệt Diễm Cuồng Sư mấy đòn, lúc này mới nổi cáu đi vào chính phòng, nhìn Lý Hiên đang nhắm mắt nghỉ ngơi.
Thấy Lý Hiên tiều tụy, bước chân của Nam Hy trở nên nhẹ nhàng hơn một cách rõ rệt, đợi Lý Hiên từ từ mở mắt, nàng thở dài.
“Vẫn là lần đầu tiên thấy ngươi tiều tụy như vậy, nè, ta mang cho ngươi đồ tốt, dùng những linh dược này xong, di chứng sau khi ngươi miễn cưỡng đột phá sẽ được giải quyết.”
Nam Hy mỉm cười đặt năm gốc linh dược xuống, nhìn về phía Lý Hiên tuấn mỹ.
“Cảm ơn!”
Lý Hiên khẽ cười, giọng nói nghe hơi yếu ớt.
“Khách sáo với ta làm gì, lần sau lại làm cho ta một bữa thịt kho tàu là được, nói thật đó, thịt kho tàu thật sự ngon lắm.” Nam Hy nuốt nước miếng một cách thèm thuồng.
“Được, nếu ngươi bái ta làm sư, ngươi sẽ còn ăn được những món ngon hơn thịt kho tàu.” Lý Hiên lại một lần nữa đề nghị.
“Lại muốn thu ta làm đồ đệ, chúng ta làm bạn bè không tốt hơn sao?” Nam Hy bất đắc dĩ lắc đầu.
“Được thôi, vậy thì làm bạn bè.”
“Được.”
Nam Hy vô cùng vui vẻ, chủ động dùng Thối Linh Thuật để tinh chế số linh dược này, sau đó đưa cho Lý Hiên dùng.
Nhưng hiệu quả sau khi dùng xong không được tốt lắm, Lý Hiên vẫn yếu ớt như cũ.
“Kỳ lạ, vì sao lại vậy chứ?” Nam Hy khó hiểu.
“Đừng lo lắng, qua vài ngày là ổn.”
Lý Hiên biết rõ tình hình của mình, ngay cả hiệu quả của Tình Tự Chi Thủy cũng đã rất yếu, huống chi là những linh dược này.
Có điều không sao cả.
Có Tự Phục Hồi Siêu Cấp và Tình Tự Chi Thủy, dùng chưa đến vài ngày là có thể dần hồi phục, khỏi bệnh hoàn toàn.
“Ngươi hồi phục là tốt rồi, ngươi nghỉ ngơi đi, ta không làm phiền người nữa, hôm khác lại đến thăm ngươi.”
Nam Hy rời đi, dẫn Liệt Diễm Cuồng Sư của nàng rời khỏi tiểu viện, quay về tìm đan dược tốt hơn.
Trong tiểu viện.
A Ngốc đang tu luyện, giọng nói của Thôn Thiên Ma bỗng dưng vang lên.
“Ta biết sư tôn của ngươi vì sao lại bị thế này rồi, vừa nãy ta nghe thấy những gì Nam Hy nói. Nguyên nhân sư tôn của ngươi yếu ớt như vậy là do hắn cưỡng ép đột phá tu vi gây ra, hắn căn bản không hề đi ngăn cản quỷ dị Thiên Tai.”
“Ngươi chắc chắn?” A Ngốc nhíu mày.
“Vô cùng chắc chắn, ta đã sống qua vô số năm tháng, chút âm thanh này vẫn có thể nghe được.” Thôn Thiên Ma nói nhỏ.
“Ta không tin! Sư tôn lợi hại như vậy, chắc chắn không phải do đột phá mà bị thương thành thế này, chắc chắn có nguyên nhân khác.” A Ngốc vẫn không chịu tin.
“Ngươi cho rằng Lý Hiên bị thương là do ngăn cản quỷ dị mà thành à? Đừng có nằm mơ nữa, đó là cấp Thiên Tai, sư tôn ngươi mà đi thì chết chắc. Đợi đó đi, không bao lâu nữa ngươi sẽ nhìn thấy quỷ dị cấp Thiên Tai xuất hiện. Đến lúc đó sư tôn của ngươi, còn có Thu Nhi, tất cả đều sẽ chết, cả Thanh Liên Tông cũng sẽ diệt vong, đây chính là cái giá của việc từ chối dung hợp với ta!” Thôn Thiên Ma nghiến răng nghiến lợi.
“Ta......”
A Ngốc lại một lần nữa trầm mặc, nhưng hắn vẫn nghiêm túc tu luyện, nỗ lực nâng cao thực lực trong âm thầm.
Thời gian trôi chậm từng chút một.
Thanh Liên Tông từ từ trở nên khác thường, chốc chốc lại thấy các đệ tử vội vã chạy ngang qua, biểu hiện vô cùng khẩn trương.
Bầu không khí thế này cũng ảnh hưởng đến A Ngốc.
Nhưng hắn không dám đi hỏi, hắn lo sẽ nhìn thấy kết quả mình không mong muốn nhất, cho nên từ đầu đến cuối hắn đều tu luyện trong tiểu viện.
Cứ như vậy, hai ngày trôi qua.
Sáng sớm hôm nay.
Lý Hiên tựa người vào ghế dựa trong tiểu viện, lười biếng tắm nắng, gương mặt trắng bệch từ từ khôi phục chút huyết sắc.
Ở bên cạnh hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận