Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 180. Linh thú canh cửa quý hiếm

Chương 180. Linh thú canh cửa quý hiếm
Chỉ nhìn thấy, phía trước bên trái của bọn họ.
Trên mảnh đất phía tây bắc, một mảnh những tác phẩm khắc băng sinh động như thật, trong suốt long lanh đứng trên bãi cỏ, xuất hiện một cách vô cùng thần thái trước mặt bọn họ.
Nhưng bức khắc băng này quá chân thực, trông như là thật, mấu chốt là số lượng của những bức khác băng này quá nhiều, hơn một trăm tượng khắc băng, tọa lạc dày đặc trên bãi cỏ.
Điều khiến A Ngốc và Thu Nhi ngạc nhiên là ngay cả cỏ xanh trên mặt đất cũng bị đông cứng rồi, hóa thành hàn băng mang màu xanh của cỏ.
Mấu chốt là hiện tại ánh dương cao vợi, thuộc về mùa hè nóng nực, nhưng trước mắt lại xuất hiện những bức khắc băng lạnh lẽo như thế, điều này khiến cho A Ngốc và Thu Nhi vô cùng ngạc nhiên.
Dường như nghĩ đến gì đó, A Ngốc vội vàng hỏi trong đầu: "Thôn Thiên Ma, không phải những tượng khắc băng này có liên quan đến sư tôn đấy chứ?"
"Quả thực có liên quan đến sư tôn của ngươi, đây không phải tượng khắc băng mà là người và sinh vật ô nhiễm bị băng giá đông cứng." Thôn Thiên Ma yếu ớt nói.
"Người và sinh vật ô nhiễm bị băng giá đông cứng?"
Mặc dù trong lòng A Ngốc đã có dự đoán, nhưng nghe thấy lời này thì vẫn không khỏi cảm thấy kinh ngạc.
Đóng băng một khu vực mặt đất và tượng băng rộng lớn như vậy, sức mạnh như vậy thực sự quá khủng khiếp.
Lớn đến vậy, đây là lần đầu tiên A Ngốc nhìn thấy cảnh tượng đáng sợ như vậy.
"Thật ra, đối với người tu tiên, phạm vi mà chút giá lạnh này đóng băng không hề lớn, nhưng chất lượng của những tượng khắc băng này lại không hề đơn giản."
"Chất lượng rất không đơn giản? Là sao?" A Ngốc mờ mịt hỏi.
"Nói một cách đơn giản thì sư tôn của ngươi không phải là người." Thôn Thiên Ma đột ngột nói ra một câu.
"Ngươi mới không phải người." A Ngốc tức giận phản bác.
"Ta vốn dĩ không phải là người, ta là ma, đợi đã, bị ngươi làm cho quay vòng vòng rồi, lời ta nói là sự thật, sư tôn của ngươi thật sự không phải người, có thể hắn có huyết mạch bộ tộc Hàn Nguyệt." Thôn Thiên Ma nghiêm túc nói.
"Bộ tộc Hàn Nguyệt?"
"Đúng vật, bộ tộc Hàn Nguyệt vô cùng hiếm, được trời ưu ái có thể kiểm soát băng giá, vô cùng đáng sợ. Năm đó ta dẫn đại quân đi càn quét thiên hạ, cuối cùng gặp phải các nàng, sau đó hoàng của các nàng tự bạo, Hàn Băng sinh ra do hành động tự bạo đã đông cứng ta một vạn năm, cả một vạn năm, ngươi biết trong một vạn năm này ta đã sống thế nào không?"
Thôn Thiên Na nghĩ đến sự bi thảm mình từng trải qua, nước mắt lưng tròng, suýt nữa thì bật khóc, cuối cùng kiềm lòng lại nói.
"Sau này, sau khi ta thỏa khỏi kiềm chế thì không nhìn thấy bộ tộc Hàn Nguyệt nữa, nhưng ta đã cẩn thận nghiên cứu băng giá của các nàng. Ta phát hiện ra rằng hàn băng của các nàng còn chia thành các tầng, vừa nãy ta đã cẩn thận kiểm tra, cấp bậc hàn băng Lý Hiên phóng thích ra cũng rất cao, về mặt chất lượng thì đã gần bằng hoàng của bộ tộc Hàn Nguyệt. Vì vậy ta cảm thấy Lý Hiên có huyết mạch của bộ tộc Hàn Nguyệt, thậm chí là huyết mạch của người là hoàng, điểm này rất không đơn giản, cũng là lý do ta nhìn nhầm."
"Hóa ra là như thế! Quả nhiên sư tôn là mạnh nhất." A Ngốc sùng bái nhìn hướng Lý Hiên.
"Hừ, ta thừa nhiên Lý Hiên không đơn giản, nhưng đó là sau khi hắn phát triển, nếu như hắn không thể trưởng thành thì năng lực hàn băng của hắn cũng không có cách nào thể hiện ra được sức mạnh khủng khiếp được, cũng rất dễ bị người khác giết chết, vì vậy ngươi vẫn nên dung hợp với ra đi, chỉ cần ngươi dung hòa với ta thì ngươi có thể bảo vệ được Thu Nhi rồi."
Thôn Thiên Ma lại bắt đầu dụ dỗ, nghĩ muốn dung hợp, nhưng đáng tiếc nó đã bị bỏ qua, nó chỉ có thể nhìn Lý Hiên một cách đầy oán niệm.
Tuy nhiên thì Lý Hiên không quan tâm đến điều này, trái lại hắn còn âm thầm hấp thụ cảm xúc từ xung quanh ập đến, kiểm tra thông tin của trợ lý nhỏ.
Thời gian trôi qua.
Trong nháy mắt trời đã tối.
Thành Bạch Vân.
Trong con hẻm mờ mịt bên ngoài tiêu cục Bạch Vân.
Hai bóng người đứng trong con hẻm, lẳng lặng nhìn tiêu cục Bạch Vân, ánh mắt lập lòe.
"Đại ca, ngươi thật sự muốn đến tiêu cục Bạch Vân trộm tiền sao? Tiêu cục này có rất nhiều võ giả, ta lo lắng ngươi sẽ xảy ra chuyện." Bóng dáng cao lớn trong đó lo lắng nói.
"Không sao, Dương Phi ta có danh hiệu Tào Thượng Phiêu, vô cùng am hiểu bộ pháp, chỉ cần không phải võ giả Luyện Thể tầng tám, căn bản không bắt được ta." Một bóng dáng nhỏ gầy khác tự tin ngẩng đầu.
"Nhưng quá nguy hiểm, chưa biết chừng trong tiêu cục có võ giả Luyện Thể tầng tám." Bóng dáng cao to vẫn lo lắng như cũ.
"Không sao, ta đã điều tra rồi, tiểu tiêu đầu Lý Hiên của tiêu cục này không có ở nhà, cha mẹ hắn cũng đi nghe hát rồi, bây giờ người mạnh nhất bên trong tiêu cục cũng chỉ có một lão đầu Luyện Thể tầng bảy thôi, lão đầu này căn bản không ngăn nổi ta. Cộng thêm chuyện kinh doanh của tiêu cục Bạch Vân đang rất tốt, gần đây kiếm được rất nhiều tiền, chúng ta khó khăn lắm mới đến thành Bạch Vân một chuyến, nhất định kiếm rất nhiều tiền." Bóng dáng nhỏ gầy đeo mặt nạ đen nói.
"Vậy đại ca cẩn thận."
"Yên tâm, ta đến trộm tiểu viện của Lý Hiên trước, ở đó chắc chắn rất ít người, tiền nhất định nhiều."
Bóng dáng nhỏ gầy nói, kích động xoa xoa tay, đợi sau khi trời tối hoàn toàn, hắn thần không hay quỷ không biết đến bên bức tường bên ngoài nhà Lý Hiên, cẩn thận từng chút một leo lên tường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận