Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 119. Giết hết, không chừa một ai! (2)

Chương 119. Giết hết, không chừa một ai! (2)
Lão giả của bộ tộc Huyết Thử cười sằng sặc, bước về phía Tần Nguyệt với đôi mắt lạnh lùng, giơ chân và dẫm mạnh lên bàn tay nhỏ bé trắng nõn của Tần Nguyệt.
Ầm ầm ầm!
Bóng tối đột nhiên xuất hiện trên bầu trời, che khuất ánh nắng mặt trời.
Trước khi tất cả kịp phản ứng lại, một con quái vật khổng lồ đã rơi xuống cùng với một tiếng nổ lớn, đùng một cái đã khiến xung quanh rung chuyển, khiến tộc nhân bộ tộc Huyết Thử xung quanh bị chấn đến ngã trái ngã phải.
Thành viên của bộ tộc Huyết Thử còn chưa thấy rõ chuyện gì đang diễn ra, con quái vật to lớn đã giơ cánh tay vạm vỡ của nó lên, giáng mạnh vào tộc nhân của bộ tộc Huyết Thử có mặt tại nơi này, đập điên cuồng như một cỗ máy chiến đấu.
Lão giả của bộ tộc Huyết Thử nọ trực tiếp bị một quyền đánh bay, những thành viên còn lại của bộ tộc Huyết Thử cũng bị đập đến máu me be bét, la hét thảm thiết.
Cả một khu vực bị nện đến rung chuyển, nện đến mức đất đá văng tứ tung, vụn đá lăn loạn xạ.
Cùng với việc bộ tộc Huyết Thử bị đập điên cuồng, cùng với sự rung chuyển của mặt đất.
Thanh niên mặc áo trắng bước đến bên cạnh Tần Nguyệt, cẩn thận ôm nàng vào lồng ngực rồi nhảy lên một tảng đá lớn.
"Đừng sợ, là ta!"
Ôm Tần Nguyệt vào lòng, Lý Hiên đút đan dược cho nàng, sau đó lấy ra thuốc bột trị liệu nhanh chóng rắc nó lên vùng bụng bị thương của Tần Nguyệt, sử dụng phong ấn để tạm thời che kín vết thương.
"Sư tôn!"
Nhìn thấy Lý Hiên trong khi ý thức có chút mơ hồi, trên gương mặt nhỏ nhắn vô cùng bẩn thỉu của Tần Nguyệt ngay lập tức xuất hiện nụ cười, bàn tay phải đang nắm chặt của nàng chầm chậm giơ lên, đưa đến trước mặt Lý Hiên.
“Sư tôn, đây là món quà tặng cho ngài.”
Với một giọng nói yếu ớt, Tần Nguyệt hé mở bàn tay nhỏ bé, để lộ hai quả dung tâm trong lòng bàn tay, hai quả dung tâm đến cả tro bụi cũng không dính một hạt nào.
Nhìn quả dung tâm nguyên vẹn như vậy, lại nhìn nụ cười trên khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt của Tần Nguyệt, cùng với chiếc áo nhuốm đầy máu tươi.
Phần mềm mại nhất trong trái tim Lý Hiên rung động, hắn hít một hơi thật sâu, lại một lần nữa ôm Tần Nguyệt vào lòng, nói với giọng ấm áp.
"Nghỉ ngơi đi, kế tiếp giao cho ta."
"Ừ."
Tần Nguyệt quá yếu rồi, vượt cấp giết Cự Xà vốn đã khiến tiêu hao hết đã tiêu hao hết khí lực, sau đó lại bị thương nặng, còn bị truy sát, nàng sớm đã mỏi mệt kiệt sức, tinh thần khô kiệt.
Bây giờ nằm trong vòng tay của sư tôn, nàng vô cùng an tâm, nên nhanh chóng cuộn tròn trong vòng tay của Lý Hiên, chìm sâu vào giấc ngủ.
Lý Hiên ôm Tần Nguyệt trong lòng theo kiểu ôm công chúa, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào bộ tộc Huyết Thử bên dưới.
"Giết hết, không chừa một ai!"
Gào!
Người đá ngửa đầu lên trời, điên cuồng rống lớn, hai cánh tay to lớn điên cuồng vung mạnh, giống như cuồng ma loạn vũ nhanh chóng đánh giết bên trong bộ tộc Huyết Thử, giết đến mức bộ tộc Huyết Thử chạy bán sống bán chết.
"Cản nó, ngăn cản nó! Dùng trận pháp ngăn cản nó!"
Lão giả Luyện Thể Tông Sư của bộ tộc Huyết Thử thét lớn, nghiêm nghị nhìn người đá đang giết tộc nhân của hắn một cách chớp nhoáng.
Người đá này thực sự quá điên cuồng, hoàn toàn không biết phòng ngự, chỉ biết điên cuồng công kích, điên cuồng đập phá.
Loại phương thức chiến đấu cuồng bạo này cũng khiến Luyện Thể Tông Sư như hắn hơi sợ hãi, có chút không dám đối đầu đánh chiến với người đá.
Nhưng nếu cứ đánh tiếp như vậy, các tộc nhân của hắn chỉ còn đường chết.
Vì vậy, lão giả ngẩng đầu, nhìn thanh niên mặc áo trắng trên tảng đá, người đang nhìn về phía này.
"Nhất định là tiểu tử này chỉ huy người đá, các ngươi đi giết hắn, để ta cản người đá, nhanh!"
Nói xong, lão giả cưỡng chế kích hoạt huyết mạch, thực lực đột nhiên tăng lên một lượng lớn.
"Vâng! Bát trưởng lão!"
Đám người của bộ tộc Huyết Thử nhận lệnh, chúng đồng loạt kích hoạt huyết mạch rồi xông thẳng về phía Lý Hiên.
Sau khi kích hoạt huyết mạch, sức chiến đấu của đám người thuộc bộ tộc Huyết Thử đã trực tiếp tăng mạnh.
Khí tức của những tên thuộc bộ tộc Huyết Thử đang lao về phía Lý Hiên thì càng đạt đến Luyện Thể tầng mười đỉnh phong, gần với Luyện Thể Tông Sư.
Nhiều cao thủ như thế xuất động cũng tạo ra sự tự tin cho bọn họ, cảm thấy rằng có thể dễ dàng giết được Lý Hiên.
Nhưng mà.
Ánh mắt của Lý Hiên đang đứng trên tảng đá lớn không hề dao động, trái lại hắn còn nói như thể đang phổ cập khoa học cho Tần Nguyệt.
"Sau khi lĩnh ngộ Huyết Ảnh Thiên Thư đến viên mãn, chẳng những có thể gia tăng tốc độ di chuyển của người tu hành, mà còn có thể tạo ra huyễn ảnh, ví dụ như vậy."
Lý Hiên tiến lên một bước, ngay lập tức, hàng trăm bóng dáng xuất hiện ở bốn phương tám hướng, lặng lẽ đứng như những bản sao.
Nhìn thấy cảnh này, các thành viên bộ tộc Huyết Thử đều lúng túng, không biết nên tấn công bên nào.
Một gã mập mạp hét lớn: "Đều là huyễn ảnh, giết kẻ đứng trên tảng đá lớn kia, nhanh!"
Người của bộ tộc Huyết Thử nhanh chóng lao về phía trước, ngay lập tức xông đến chỗ tảng đá lớn, chém xuống dữ dội như đao dài chém trời, chém vào bóng người trên tảng đá.
Tuy nhiên, trường đao trực tiếp xuyên thẳng qua, hoàn toàn không chém trúng bất cứ ai.
"Chuyện gì đã xảy ra? Cái này thế nhưng cũng là huyễn ảnh! Người thật ở đâu?" Tên béo ngu ngơ.
"Sao cũng được, chém cả đám huyễn ảnh này luôn đi."
"Giết!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận