Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 338. Một đao giết A Ngốc (2)

Chương 338. Một đao giết A Ngốc (2)
"Đừng vào, chẳng người sư tôn nào muốn đệ tử của mình nhìn thấy dáng vẻ yếu đuối của bản thân cả, ngươi vẫn là nên giữ lại chút thể diện cho sư tôn ngươi đi." Thôn Thiên Ma ngăn cản.
"Có phải là ngươi lại đang nghĩ đến âm mưu gì nữa phải không?"
A Ngốc hỏi Thôn Thiên Ma bằng giọng điệu ngập tràn sát khí, lần đầu tiên hắn căm ghét Thôn Thiên Ma như vậy.
"Không hề, chỉ là ta cảm thấy ngươi đi theo Lý Hiên thì ta mới có thể an toàn hơn, một người bảo vệ đệ tử như vậy, chỉ cần ta trốn trong phong ấn của ngươi, ta sẽ không bị giết.”
“Nếu như là người tu tiên khác, nhất định sẽ một đao chém chết ngươi rồi, ngay cả ta cũng sẽ chết theo. Nhưng sư tôn ngươi thì khác, hắn sẽ không hại ngươi, vì vậy chỉ cần ta trốn trong phong ấn thì ta sẽ an toàn."
Thôn Thiên Ma giải thích, mặc dù lần này nó rất thảm, nhưng thông qua sự kiện này, nó nhận ra rằng Lý Hiên là người như thế nào, trong lòng trái lại còn thở phào nhẹ nhõm, không lo lắng bị giết nữa.
"Hóa ra là ngươi đang lợi dụng sự thiện lương của sư tôn, nhớ kỹ cho ta, vĩnh viễn đừng nghĩ đến chuyện làm hại sư tôn, bằng không ta sẽ không ngần ngại chết cùng ngươi!”
A Ngốc đỏ bừng hốc mắt, hắn cảnh cáo nói. Chuyện lần này đã có tác động vô cùng lớn đến hắn, sư tôn giúp hắn như vậy, nhưng trái lại hắn lại còn khiến sư tôn bị thương, điều này khiến hắn vô cùng đau khổ.
A Ngốc thề trong lòng, sau này bất kỳ ai làm hại sư tôn, hắn đều phải khiến đối phương trả một cái giá đắt, cái giá lớn đến mức không thể trả nổi.
A Ngốc đỏ mắt quỳ xuống, quỳ trong tiểu viện chờ đợi sự trừng phạt của sư tôn.
'Ting! Đệ tử A Ngốc của ngài hấp thụ năng lượng thuần túy, thực lực đột phá đến Luyện Thể tầng bảy.'
'Ting! Ngài nhận được phần thưởng: Trận Pháp Phong Ấn Sư (trận pháp phong ấn sư) tam giai thăng cấp thành Trận Pháp Phong Ấn Sư tứ giai.'
Trong phòng.
Dưới tầng hầm.
Lý Hiên che môi ho nhẹ.
Thăm Dò Tương Lai tiêu hao rất nhiều hồn lực, cộng thêm việc sử dụng Linh Hồn Trường Đao cũng tiêu hao hồn lực, đòn phản công cuối cùng kia của Thôn Thiên Ma cũng khiến Lý Hiên bị thương một chút.
May mà Lý Hiên đã thấy trước được tất cả những điều này, điều tra mọi chuyện thông qua Thăm Dò Tương Lai, cuối cùng giải quyết nguy cơ một cách an toàn.
Tiếp theo hắn chỉ cần nghĩ ngơi một khoảng thời gian là có thể hồi phục.
"Hửm? Sao hắn lại quỳ xuống? Không cần thiết."
Lý Hiên nhìn thấy cảnh tượng trong tiểu viện, nghĩ một chút rồi truyền âm cho A Ngốc, an ủi hắn mấy câu, lúc này mới khiến A Ngốc không tự trách mình nữa.
"Nhưng, phong ấn trong cơ thể của A Ngốc đã có sự thay đổi, ta cần phải củng cố lại phong ấn, tránh những chuyện ngoài ý muốn xảy ra trong tương lai."
Lý Hiên nhìn thân phận Phong Ấn Trận Pháp Sưu tứ giai của mình, làm một vài chuẩn bị trước, ngăn cản chuyện ngoài ý muốn xảy ra!
Sau khi quyết định xong.
Lý Hiên nhắm mắt lại, bắt đầu nghỉ ngơi lấy lại sức, trong sự tu hành chậm rãi, thực lực tăng mạnh từng chút một.
Thời gian trôi qua.
Chớp mắt là một tháng đã trôi qua rồi.
Sáng sớm ngày này.
Lý Hiên đứng trước thư án, cầm linh bút chậm rãi vẽ linh phù, cố gắng kết hợp Thủ Hộ Kiếm Ý của mình vào trong linh phù.
Dưới sự tăng cường của thiên phú, Lý Hiên vẽ ra từng tấm linh phù, dần dần chất đầy một bàn, thậm chí còn rơi trên mặt đất.
Chính trong quá trình vẽ linh phù như vậy, Lý Hiên dần có cảm ngộ, chậm rãi tìm ra đầu mối, cuối cùng dung nhập kiếm ý vào trong linh phù.
Nhìn thấy tấm linh phù tứ giai đầu tiên có kiếm ý, ánh sáng trong mắt Lý Hiên lóe lên, không nhịn được mà vẽ tiếp, vẽ nữa.
Rất nhanh, thời gian đã đến buổi trưa.
Rất nhiều linh phù rơi lả tả trên mặt đất, toàn bộ thư phòng trông cũng có vẻ lộn xộn, khắp nơi đều là linh phù.
Nhưng đôi mắt của Lý Hiên lại vô cùng sáng ngời, tâm trạng cũng vô cùng thoải mái.
"Cảm giác dung nhập kiếm ý vào trong linh phù theo suy nghĩ của bản thân thật là tốt."
Lý Hiên tiếp tục vẽ, càng cảm thấy thuận buồm xuôi gió, thậm chỉ còn có lĩnh ngộ sâu sắc hơn về Thủ Hộ Kiếm Ý.
Nhưng, vào lúc này.
Lý Hiên nghe thấy tiếng bước chân ngoài cửa, vừa nghe tiếng đã biết đó là tiếng bước chân của A Ngốc rồi.
"Vào đi." Lý Hiên vẫy tay một cái, cửa phòng được mở ra bằng linh lực.
"Sư tôn, ta trở về rồi."
A Ngốc ôm một cái hộp nhỏ vào trong phòng, nhìn linh phù vương vãi khắp nơi, thấy bản thân vừa bước chân vào cửa đã giẫm lên mấy tấm linh phù, hắn có chút ngơ ra.
"Không sao, đợi lát nữa dọn dẹp chút là được rồi." Lý Hiên không để ý.
"Được, sư tôn, để lát nữa ta dọn dẹp, đúng rồi, ta có mang quà cho ngài."
A Ngốc vội vàng đặt cái hộp nhỏ lên bàn, sau khi mở nó ra, một quả màu đỏ giống như dâu tây xuất hiện trong cái hộp.
"Sư tôn, ta nghe nói ngài rất thích quả tiến hóa, đúng lúc ta nhặt được một quả trong khi làm nhiệm vụ, nên ta tặng nó cho ngài." A Ngốc gãi đầu cười ngốc nói.
"Có lòng rồi, những linh phù này cho ngươi."
Lý Hiên lấy mười tấm linh phù trên bàn, đưa nó cho A Ngốc.
"Cảm ơn sư tôn."
A Ngốc vội vàng nhận lấy, đặt chúng vào trong túi Càn Khôn một cách quý trọng, sau đó nghiêm túc nói: "Sư tôn, để ta dọn thư phòng giúp ngài."
"Được, giao cho ngươi nhé."
Lý Hiên gật đầu, cầm quả tiến hóa đó lên.
Gần đây hắn đã tích lũy được hai quả tiến hóa, cộng thêm quả này nữa, hắn đã có ba quả tiến hóa rồi, mặc dù số lượng không nhiều, nhưng Lý Hiên vẫn rất hài lòng.
Chương 339: Bát Đại Kì Thư
Chương 339: Bát Đại Kì Thư
Hắn sự định tích đủ sáu quả rồi đồng thời ăn luôn, xem thử có thể cường hóa Thiên Địa Chi Thủ của đôi mắt được không, đặc biệt là bàn tay của trời trong mắt trái, lần trước ăn sáu quả tiến hóa đã tiến hóa được tay của đất trong mắt phải.
Uy lực mạnh mẽ đó đến bây giờ vẫn còn mới mẻ trong ký ức của Lý Hiên, quan trọng là phạm vi thi triển của Đại Địa Chi Thủ không gây ra nhiều ảnh hưởng với mắt phải.
Nếu như tiến hóa Thiên Chi Thủ của mắt trái thêm một chút nữa vậy thì sẽ càng hoàn mỹ, đáng tiếc quả tiến quá vẫn hơi ít, chỉ có thể tiếp tục tích lũy.
Đúng rồi.
Thông qua Huyết Phân Thân, một nửa quả thiên lôi đã được đưa trở về, Lý Hiên nghiên cứu một chút, hắn phát hiện tác dụng của loại quả này không hề nhỏ, có thể phụ trợ Trúc Cơ hoàn mỹ.
Lý Hiên đã là Trúc Cơ, không cần dùng đến quả thiên lôi nữa, nhưng nó vẫn là đồ tốt, chưa biết chừng sau này có thể dùng đến, đương nhiên là Lý Hiên phải giữ gìn thật tốt.
"Chỉ cần có thêm ba quả tiến hòa nữa là có thể thử xem sao." Lý Hiên thầm lẩm bẩm, rất mong có được nhiều quả hơn.
'Ting! Đệ tử Nam Hy của ngài, từ Trúc Cơ sơ kỳ thăng cấp lên Trúc Cơ trung kỳ, phần thưởng của ngài: Không Gian Trảm.'
'Không Gian Trảm: Tiêu hao linh lực và tinh thần lực, phát huy năng công kích không gian lớn mạnh, nên năng lực này cũng tiêu hao rất lớn, nhưng uy lực cũng rất mạnh.'
Âm thanh máy móc vang lên trong đầu, Lý Hiên nhìn nhắc nhở đột nhiên xuất hiện, trong mắt lóe lên sự vui mừng.
Năng lực công kích không gian, người bình thường căn bản không tránh được, mặc dù tiêu hao rất lớn, nhưng uy lực cũng rất mạnh, Lý Hiên vẫn là rất hài lòng với năng lực này.
Chỉ là nghĩ đến một chuyện phiền lòng gần đây, Lý Hiên cũng khá phiền muộn.
Trước đó hắn đã sắp xếp rất nhiều Huyết Phân Thân, phái đến các môn phái khác nhau để học pháp thuật, công pháp, làm nhiệm vụ, lấy đá không gian, mục đích là để bố trí Cổng Không Gian.
Kết quả không ngờ được.
Có một Huyết Phân Thân đã bị bên bán theo dõi khi mua đá không gian.
Bên bán này cấu kết với yêu ma của một sào huyệt nào đó, không những phái yêu ma đến giết Huyết Phân Thân mà còn phá hủy một Cổng Không Gian đang trong quá trình bố trí.
Điều này khiến Lý Hiên rất khó chịu, trực tiếp phái một nghìn Huyết Phân Thân đến sào huyệt yêu ma, cuối cùng hai bên đánh một trận đại chiến sinh tử ở sào huyệt Hồng Phong.
Huyết Phân Thân giết được hơn ba trăm con, cuối cùng bên bán và yêu ma của sào huyệt đều bị giết sạch.
Trải qua chuyện lần này, Lý Hiên ra lệnh cho các Huyết Phân Thân, không được phép tiết lộ bất kỳ thông tin nào có liên quan đến Cổng Không Gian, dù chết cũng không được nói.
Bởi vì có quá nhiều yêu ma và quỷ dị ẩn núp trong thế giới con người, một khi thông tin bị lộ, rất có khả năng sẽ liên lụy đến Cổng Không Gian.
Mà Cổng Không Gian có thể liên kết các đất nước lớn lại với nhau, còn có thể liên kết đến Tần Nguyệt ở Trung Châu nữa, thậm chí vào thời kỳ con người nguy cấp, Cổng Không Gian cũng có thể có tác dụng quan trọng trong việc liên thông.
Vì vậy Cổng Không Gian tuyệt đối không thể bị phá hủy, thông tin của Cổng Không Gian cũng tuyệt đối không được để lộ.
Sau khi hạ lệnh mệnh lệnh liên tiếp Huyết Phân Thân xong xuôi, lúc này Lý Hiên mới dò xét tình hình gần đây của đệ tử và Huyết Phân Thân.
'Ting! Huyết Phân Thân số hiệu 211 của ngài, thông qua nhiệm vụ gian khổ, thành công nhận được một viên đá không gian.'
'Ting! Huyết Phân Thân số hiệu 985 của ngài, xông pha ở Thập Vạn Đại Sơn, gian khổ nhận được một viên đá không gian.'
'Ting! Đệ tử Tần Nguyệt của ngươi đạt được cổ thư thần bí, vì không thể mở ra nhưng lại cảm nhận được sự phi thường của cuốn sách cổ, nàng không nói cho người khác mà âm thầm giấu đi, định tặng cho ngươi thông qua Băng Huyên Nhi.'
'Chú ý: Cuốn sách này là một trong Tam Đại Cổ Thư, quý giá hơn cả Bát Đại Kì Thư, Bát Đại Kì Thư gồm: Sinh Mệnh Chi Thư, Hắc Ám Chi Thư, Tử Vong Chi Thư, Thâm Uyên Chi Thư...'
Nhìn thấy từng dòng nhắc nhở, đặc biệt là thấy xuất hiện của cổ thư, Lý Hiên cảm thấy vô cùng ngạc nhiên.
Tần Nguyệt là đứa trẻ của vận mệnh, là nhân vật chính trời định, là người nhận được sự ưu ái của thiên mệnh.
Bây giờ, một cuốn cổ thư mà ngay cả Tần Nguyệt cũng không thể mở ra, điều này đủ để chứng minh sự phi thường của cuốn sách ấy, Lý Hiên cũng có hơi mong chờ.
"Không biết là một cuốn sách cổ như thế nào, thật sự mong chờ."
Lý Hiên thầm lẩm bẩm, quay người trở về tầng hầm, vừa tu hành vừa chờ đợi.
Thư phòng.
Sau khi dọn dẹp xong, A Ngốc đặt linh phù vào trong hộp, sau đó rời khỏi thư phòng cùng với mười lá linh phù Lý Hiên cho, hắn đi về động phủ của mình.
Lúc này, giọng nói u ám của Thôn Thiên Ma vang lên.
"Chậc chậc chậc, ta phát hiện sư tôn ngươi ngày càng keo kiệt, quả tiến hóa mà ngươi liều mạng có được lại chỉ đổi được mười tấm linh phù nát, thật sự là cười chết ta mà."
"Ngươi im miệng! Ân tình của sư tôn, ta dùng cả đời để báo đáp cũng không báo đáp hết! Dù sư tôn không hề cho ta bất cứ thứ gì thì ta cũng cam tâm tình nguyện.”
“Còn có, ta không muốn nghe bất cứ lời nói xấu sư tôn nào phát ra từ miệng ngươi nữa, bởi vì ngươi không xứng!" A Ngốc chắc như đinh đóng cột nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận