Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 644. Nguyền rủa của Tà Thần (3)

Chương 644. Nguyền rủa của Tà Thần (3)
Dựa vào trận pháp lục giai, đừng nói là Nguyên Anh kỳ tập kích, cho dù là tà ma Hóa Thần kỳ đến phá hủy thì cũng khó mà phá hủy thành công.
Mà Hóa Thần kỳ, chúng nó muốn tiến vào thế giới loài người chắc chắn là đã khó càng thêm khó, hoặc có thể nói là hầu như là không có khả năng.
Bởi vì áp chế của thế giới này với Hóa Thần kỳ quá lớn, căn bản không có đất cho bọn nó hoạt động. Bằng không, với thực lực của tà ma, chúng nó đã diệt trừ Nhân tộc từ lâu rồi.
Hơn nữa, không chỉ là thế giới loài người, ngay cả tà mà của thiên vực cũng chịu áp chế cực lớn, đây cũng là nguyên nhân quan trọng trong việc Nhân tộc có chống lại tà ma bằng vào số lượng Hóa Thần kỳ ít ỏi.
"Xem ra là vấn đề không lớn, vậy thì đuổi tà ma ở thiên vực và ngoại vực đi, phong ấn thông đạo nối liền.”
“Tiếp theo, các cao thủ Nhân tộc đánh chiếm thế giới Địa Tâm bằng toàn bộ sức mạnh, đến lúc đó, người thủ hộ Nặc Ngôn chi viện Nguyệt phán xử, ừm, cứ làm vậy đi."
Sau khi Lý Hiên đưa ra quyết định thì lập tức phân tách ra một Huyết Nhân Ngẫu mới, sau đó Huyết Nhân Ngẫu này biến thành một con báo và đi đến ngoại vực.
Hắn chuẩn bị một mẻ hốt gọn tà ma thiên vực, chiếm lĩnh hoàn toàn chiến trường ngoại vực.
Đại bản doanh của thế giới Tà Thần.
Tà Thần Trớ Chú mở mắt ra, dao động trên cơ thể nó rõ ràng có hơi không ổn định, trông có vẻ tiêu hao rất lớn.
"Sao rồi? Giết được con mèo đó chưa?" Tà Thần Cuồng Thú vội vàng hỏi.
"Giết chết rồi, cái tên đó vậy mà lại ở bên cạnh Nặc Ngôn, hại ta tiêu hao một lượng lớn thần lực mới giết chết được con mèo đó, Nặc Ngôn đáng chết."
Tà Thần Trớ Chú tức giận không thôi, rõ ràng là đã chịu thiệt.
"Nặc Ngôn? Quả thật là tên đó có hơi phiền phức, nhưng có thể giết chết được con mèo đó là tốt rồi." Tà Thần Hùng Thú nói.
"Tiếp theo chúng ta nên làm gì? Thật sự từ bỏ ngoại vực và thiên vực sao? Đây là thứ mà khó khăn lắm chúng ta mới chiếm được đó." Tà Thần Bướu Thịt không cam tâm nói.
"Chỉ có thể tạm thời từ bỏ, trước khi từ bỏ thì đi phá hủy Truyền Tống Trận Siêu Viễn Trình của Nhân tộc trước, cắt đứt đường lui của bọn họ, sau đó giết sạch Nhân tộc của các đại lục khác." Tà Thần Hồ Nữ khát máu nói.
"Đến lúc đó, chúng ta có thể bắt đầu kế hoạch thôn tính, nâng cao cấp bậc của thế giới chúng ta, chậc chậc chậc, thật là mong chờ."
Trong khi các Tà Thần đang phấn khích, bóng dáng của Lý Hiên từ từ xuất hiện ở ngoại vực.
Hình thái của hắn lúc này là hình dạng của một con báo, mục đích đương nhiên là vì ẩn giấu thân phận.
Mặc dù nói hắn có thể sống dưới nguyền rủa của Tà Thần, nhưng nếu như tiếp tục dùng thân phận Miêu tiên sinh làm việc thì đã nói rõ ràng nguyền rủa trước đó của Tà Thần không có tác dụng.
Vì lý do an toàn, Lý Hiên đổi một thân phận khác để làm việc, tương đương với việc nói với Tà Thần rằng nguyền rủa của nó rất có tác dụng, lần sau còn có thể dùng chiêu này.
Mà thân phận con báo cũng không ảnh hưởng đến hành động của Lý Hiên, hắn vẫn có thể ngăn cản tà ma, vậy thì sao Lý Hiên không vui vẻ mà làm chứ?
Vì vậy sau khi Lý Hiên đến ngoại vực trong hình thái một con báo, hắn ném ra một đống bình sứ nhỏ, bắt đầu giải phóng thuộc hạ.
Rất nhanh.
Bình sứ nhỏ vỡ ra, từng Huyết Phân Thân xuất hiện trên đất trống, tỏa ra khí tức nặng nề.
"Đi đi, biến đổi hình dạng, diệt trừ quỷ dị và tà ma ở ngoại vực." Lý Hiên hạ lệnh.
Cùng với mệnh lệnh của hắn.
Cơ thể của các Huyết Phân Thân nhanh chóng thay đổi, kết quả toàn bộ đều biến thành gấu trúc mập mạp, tay cầm gây gậy gỗ dài.
"Hơn chín nghìn gấu trúc, thú vị thật, vậy ta cũng biến thành gấu trúc."
Bóng dáng của Lý Hiên thay đổi, sau đó hắn cũng biến thành một con gấu trúc, rồi sắp xếp các gấu trúc bắt đầu đi săn giết tà ma.
Lúc này, thông qua huyết mạch Phượng Hoàng, Lý Hiên đột nhiên cảm nhận được tâm trạng lo lắng của Tần Nguyệt.
"Sao vậy?"
Ý thức của Lý Hiên truyền đến bên đó, hỏi nàng đã xảy ra chuyện gì.
"Sư tôn, Nguyệt phán xử đại nhân của chiến trường cổ xảy ra chuyện rồi, có lẽ là vết thương cũ tái phát, Thược Dược lão tổ dẫn rất nhiều y sư đến chữa trị.”
“Nhưng ta thấy dường như tình hình không được lạc quan, có thể dùng máu của ngài chữa trị cho nàng không? Bây giờ chỉ có ngài mới cứu được nàng.” Tần Nguyệt lo lắng hỏi.
"Đương nhiên là được, không có nàng thì Nhân tộc đã diệt vong từ rồi, bây giờ nàng bị trọng thương, sao chúng ta có thể không cứu chứ? Không những chúng ta phải giúp mà còn phải giúp thật tốt.”
“Ngươi đưa bình sứ nhỏ cho nàng, nghĩ cách tặng miếng thịt khô đó cho nàng, nếu như vẫn không được thì lại liên lạc với ta.”
“Nếu như có thể chữa khỏi, các nàng hỏi nguồn gốc của bình sứ nhỏ thì ngươi nói đây là của Miêu tiên sinh để lại lúc sinh thời." Lý Hiên suy ngẫm rồi nói.
"Ừm, ừm, ta biết rồi." Tần Nguyệt ngoan ngoãn gật đầu.
...
Hai người vội vàng trao đổi vài câu, rất nhanh liên kết ý thức đã bị ngắt.
Bây giờ hoàn cảnh của Nhân tộc đang chuyển biến tốt đẹp, nếu như Nguyệt phán xử ngã xuống, vậy thì thật sự phiền phức rồi.
May mà Lý Hiên rất tự tin vào máu của mình, chỉ cần không phải là vết thương linh hồn thì phần lớn thương thế đều có thể chữa khỏi được, trừ khí là loại vết thương tương tự như đôi mắt hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận