Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 606. Không ngờ được rằng độc Minh Nha lại yếu như vậy (2)

Chương 606. Không ngờ được rằng độc Minh Nha lại yếu như vậy (2)
Tần Nguyệt lấy ra bình máu cũ nhất, vừa đút cho Tần Bất Hối vừa hỏi.
“Không phải, bình cũ nhất có chất lượng kém nhất, năm bình mới nhất có chất lượng tốt nhất, sau này cho ngươi dùng.” Lý Hiên nói.
“Ơ?”
Tần Nguyệt nghe thấy thế thì hơi sửng sốt. Mặc dù trong lòng cảm động vì sự coi trọng mà Lý Hiên dành cho mình, nhưng nàng vẫn thấy có chút dở khóc dở cười.
“Nếu không thì cho Tần trưởng lão dùng một bình tốt đi, ta sợ nàng không chịu nổi.” Tần Nguyệt nói.
“Không cần, mặc dù độc của bọ cạp Minh Nha hiếm thấy và bá đạo, nhưng máu của ta cũng không đơn giản. Vả lại, đan dược giải độc Minh Nha sắp xong rồi.”
Lý Hiên lắc đầu từ chối. Hắn lấy lò luyện đan ra và nhanh chóng luyện chế đan dược giải độc. Chưa đầy một khắc, một lò Minh Nha đan ngũ giai đã được luyện chế xong.
“Hở?”
Lý Hiên đột nhiên nhìn Tần Bất Hối, trong mắt lóe lên sự kinh ngạc.
“Sao thế, sư tôn? Có phải độc của Tần trưởng lão trở nên ác liệt hơn hay không?” Tần Nguyệt lo lắng.
“Không phải, độc của nàng đã được giải. Ta không ngờ độc của bọ cạp Minh Nha lại yếu như thế, máu của ta trực tiếp giải độc, ta phí công luyện chế một lò đan dược rồi.” Lý Hiên đành lắc đầu.
“Ơ? Độc giải rồi sao?”
Tần Nguyệt ngây ngốc, bởi vì Lý Hiên nói bình máu cũ nhất kia có chất lượng kém nhất.
Kết quả không ngờ được rằng, bình máu kém nhất đã lập tức chữa khỏi cho Tần trưởng lão, điều này khiến cái đầu nhỏ của Tần Nguyệt không xoay chuyển kịp.
“Đúng vậy, đã độc giải rồi, do ta coi trọng độc Minh Nha quá, không ngờ nó kém cỏi như vậy.”
“Ngươi cầm lấy những đan dược này đi, sau này dùng đan được để giải quyết, dù sao đan dược này cũng có thể giải độc.”
Lý Hiên đưa đan được cho Tần Nguyệt.
“Ngươi chăm sóc nàng đi, ta đi bố trí trận pháp. Ngươi chú ý bảo vệ bản thân cho tốt, cầm lấy đám linh phù và trận bàn này.”
Lý Hiên lại đưa cho Tần Nguyệt một đống đồ và dặn dò mấy câu, rồi mới biến mất trong phòng.
Lúc này Tần Nguyệt vẫn còn hơi mơ màng, ôm một đống đồ và đứng ngẩn ra một chỗ.
Đến khi Tần Bất Hối dần dần tỉnh lại và sinh cơ quanh người toát ra thì Tần Nguyệt mới vội vàng thu hồi đồ vật và quan tâm hỏi.
“Tần trưởng lão, ngươi cảm thấy thế nào?”
“Ta cảm thấy rất tốt, chưa bao giờ tốt như vậy. Đợi đã, bình cảnh của ta dường như đã nới lỏng rồi, ta muốn đột phá.”
Tần Bất Hối mở mắt ra, đôi mắt xinh đẹp trước hết là mê mang, rồi trong trẻo, cuối cùng biến thành vui mừng.
“Đột phá u? Có thật không?” Tần Nguyệt kinh ngạc.
“Thật sự, kỳ quái, tuổi thọ và sinh cơ của ta tiêu hao quá nhiều, theo lý thuyết thì tỷ lệ đột phá rất thấp, tại sao lại sắp đột phá?” Tần Bất Hối không nghĩ ra, đầu óc rất mông lung.
“Đột phá trước đã, những thứ khác nói sau.” Tần Nguyệt ngăn lại.
“Được!”

Bên kia.
Trong phòng nghiên cứu.
Liễu trưởng lão của Thần Đan Tông đang nghiêm túc nghiêm cứu máu, muốn tìm ra kịch độc trong máu là loại độc gì.
Kết quả là dưới sự giúp đỡ của rất nhiều luyện đan sư, các nàng nghiên cứu rất lâu mà vẫn không nghiên cứu ra đó là loại kịch độc gì.
Chán nản, bọn họ đang vội vàng xoay quanh phòng nghiên cứu nhưng không có biện pháp nào.
“Đáng ghét, đây rốt cuộc là độc gì? Quá khó nghiên cứu, ta căn bản không tra ra được.”
“Đúng vậy, tại sao thành phần của độc này lại lạ như vậy? Ta hoàn toàn không rõ đây là loại gì.”
“Mấu chốt là loại độc này quá kỳ quái. Nó không phá hỏng khí quan trong cơ thể, nhưng lại ẩn chứa nguy hiểm sâu hơn.”
“Đúng thế, ta đã dùng ba mươi hai loại pháp thuật kiểm tra. Mặc dù vẫn không thể chắc chắn nó là độc gì, nhưng cuối cùng ta tra được rằng độc tính của nó là tiêu hao sinh cơ và tuổi thọ.”
“Tiêu hao sinh cơ và tuổi thọ u? Chẳng trách Tần trưởng lão tỏa ra tử khí, thì ra là như vậy.”

Một đám trưởng lão bàn luận sôi nổi, thương lượng kết quả kiểm tra.
Nhưng không một ai trong số họ có thể nói ra tên của loại kịch độc này, cuối cùng bọn họ chỉ có thể đưa mắt nhìn về phía Liễu trưởng lão phong vận hãy còn.
“Liễu trưởng lão, ngài có manh mối gì không?”
“Không, rất phiền toái, loại độc bọ cạp này quá hiếm thấy, ta căn bản không có kiến thức về phương diện này, xem ra chỉ có thể mời lão tổ.” Liễu trưởng lão bất đắc dĩ, nàng lấy ra ngọc phù truyền tin viễn trình ra.
Cân nhắc đến việc không thể ảnh hưởng đến việc chiến đấu của lão tổ, nàng chỉ thăm hỏi một câu, không nhắc đến việc giáng lâm.
Kết quả không ngờ tới.
Ngọc phù truyền tin hồi phục ngay lập tức, một giọng nói già nua hỏi.
“Liễu Nhi, có phải là có chuyện gì hay không? Đừng lo lắng, hôm nay thiên vực không chiến đấu.”
“Làm sao ngài biết? Thiên vực không phải vẫn luôn đánh nhau rất ác liệt hay sao? Lão tổ, ngài đừng để bị ảnh hưởng vì ta.” Liễu trưởng lão vội vàng nói.
“Đừng lo, trước kia quả thật là chúng ta đánh rất ác liệt, nhưng sáng sớm hôm nay, lúc đang chiến đấu, Xà Nữ, tà ma Hóa Thần kỳ mạnh nhất, đột nhiên nhận được tin tức, lửa giận ngút trời hô to muốn báo thù cho tôn nữ của nó.”
“Sau đó, nó bay đi, đám tà ma còn sót lại không rõ chuyện gì xảy ra và cũng đi theo, sau đó thiên vực an tĩnh, chúng ta cuối cùng có thể nghỉ ngơi.”
Giọng nói già nua lộ ra sự vui vẻ, có vẻ tâm trạng không tệ.
“Lại có chuyện như vậy.” Liễu trưởng lão kinh ngạc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận