Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 282. Lý Hiên có chút tà dị (2)

Chương 282. Lý Hiên có chút tà dị (2)
Lực lượng trấn áp tinh thần dâng lên.
Cuồng Chiến đang lao nhanh tới chỉ cảm thấy hoa mắt, đầu óc đột nhiên trở nên mê man.
Cũng chính điều đó khiến Cuồng Chiến thầm kêu không ổn.
Bịch!
Cự hổ đang nhanh chóng đuổi theo tát một phát vào người Cuồng Chiến, trực tiếp đánh hắn xuống lôi đài, đâm vào đất bùn dưới lôi đài.
Hiện trường rơi vào im lặng.
Mọi người nhìn Cuồng Chiến đang bàng hoàng đứng dậy ở dưới lôi đài, lại nhìn sang Lý Hiên vẫn bình tĩnh thản nhiên trên lôi đài, tâm trí tất cả đều trở nên mờ mịt. Bọn họ hoàn toàn không ngờ tới một kết cục như vậy.
“Đây… đây là chuyện gì xảy ra? Tại sao ta nhìn không hiểu?”
“Ta không biết. Rõ ràng Cuồng Chiến sắp thắng rồi, tại sao đột nhiên lại đảo ngược?”
“Các ngươi có chú ý không, lúc Cuồng Chiến lao về phía Lý Hiên thì hắn đột nhiên dừng lại một chút, đấy chính là mấu chốt của thắng bại. Nhưng tại sao hắn đột nhiên dừng lại?”
“Thật kỳ quái! Nhưng Lý Hiên thực sự có năng lực. Trước kia ta còn tính khiêu chiến Lý Hiên, đánh cho hắn tàn tật luôn, nhưng bây giờ thì ngược lại. Ta không thể hiểu được cách đánh của Lý Hiên.”
“Thật vậy, tại sao Lý Hiên lại tà dị như vậy?”
Mọi người đang bàn luận, hoàn toàn không hiểu Lý Hiên thắng như thế nào. Mỗi người đều rất khó hiểu.
Ngược lại, Băng Huyên Nhi và nhóm cấp cao của Thanh Liên Tông nhìn ra manh mối. Họ nhận thấy Lý Hiên dường như sử dụng một đòn tấn công tinh thần, khiến Cuồng Chiến mất ý thức trong thời gian ngắn.
Mất ý thức trong ngắn hạn như này kỳ thật vô cùng đáng sợ. Trong trận tỷ thí giữa các cao thủ, một giây quyết định sinh tử.
Nếu đây là một trận chiến thực sự, Cuồng Chiến đã chết, thắng bại hết sức rõ ràng.
Bản thân Cuồng Chiến cũng phát hiện ra điểm này.
Hắn đứng dưới lôi đài, dùng ánh mắt phức tạp nhìn Lý Hiên, ồm ồm nói: “Ta thua, tâm phục khẩu phục.”
Nói xong, Cuồng Chiến quay người và rời đi xa.
Hắn quyết định tiếp tục cố gắng trở nên mạnh hơn nữa, điên cuồng luyện thể, cường hóa thể chất đến cực hạn. Đến lúc đó, cho dù mất ý thức, người khác cũng không thể chém nổi thân thể của hắn.
“Lý Hiên thắng!”
Giọng nói của Cửu trưởng lão vang lên, Lý Hiên cưỡi Hàn Băng Cự Hổ đi từng bước xuống lôi đài, cũng khiến càng nhiều người sinh lòng kiêng kỵ đối với Lý Hiên.
Kể cả người đã trở thành nhân ma như Từ Trang cũng cau mày, cẩm thận quan sát Lý Hiên. Sau một hồi phân tích chiến lực của hai bên, hắn lộ ra nụ cười tự tin.
Rõ ràng, hắn còn giấu tuyệt chiêu khác.
“Trận tiếp theo, Kiếm Si đối chiến Vương Cốt.”
Trận tỷ thí thứ ba bắt đầu. Ngay khi cái tên Kiếm Si vang lên, rất nhiều đệ tử đã reo hò. So với Từ Trang hay Lý Hiên, cái tên Kiếm Si có thể nói là như mặt trời ban trưa.
Là cao thủ thành danh đã lâu của tông môn, Kiếm Si luôn là người mạnh nhất trong lòng mọi người, nên sự xuất hiện của hắn tự nhiên nhận được các đệ tử cổ vũ.
Quả nhiên, Kiếm Si không để mọi người thất vọng. Khi thi triển giai đoạn thứ ba của kiếm kỹ Bộ Bộ Thanh Liên, hắn đã đánh bại Vương Cốt ngay lập tức và dễ dàng giành được thắng lợi.
Kế tiếp là trận tỷ thí thứ tư.
Đây là trận giữa hai nữ tu sĩ, thực lực hai bên đều là Luyện Khí tầng mười. Sau khi hai bên đánh nhau kịch liệt một phen, nữ tu sĩ có tên Tiểu Trúc gian nan giành được thắng lợi.
Lúc này, bốn người mạnh nhất chính thức xuất hiện, lần lượt là Lý Hiên, Kiếm Si, Từ Trang và Tiểu Trúc.
Bốn người bọn họ sẽ tranh đoạt vị trí ba người mạnh nhất bằng hình thức thách đấu.
Vèo!
Từ Trang là người đầu tiên nhảy lên lôi đài, đôi mắt đỏ nhìn Lý Hiên, cười nhếch mép.
“Lý Hiên lên đi. Ta ban cho ngươi tư cách thách đấu ta.”
“Ồ?”
Lý Hiên cau mày, cảm thấy hơi khó chịu.
Tên ngóc này dám nói ban cho mình tư cách thách đấu, thật sự khiến người ta khó chịu. Lý Hiên híp mắt, đưa tay chạm vào trường kiếm bên hông.
“Xem ra mình cần phải đả kích tên nhóc này một phen.”
Bóng dáng của Lý Hiên bay lên và tiêu sái đáp xuống lôi đài như thần tiên, khiến một nhóm nữ tu sĩ hét chói tai, ngay cả Băng Huyên Nhi cũng không thể không cười tủm tỉm.
Nhưng điều khiến mọi người ngạc nhiên là hắn không dẫn hai con yêu thú sủng vật của mình lên lôi đài mà chỉ mang một thanh trường kiếm.
“Ơ?”
Biểu hiện đó tự nhiên làm mọi người nghi ngờ, ngay cả nhân ma Từ Trang cũng nheo mắt lại.
“Ngươi lại định dùng đòn tấn công tinh thần sao? Tưởng ta sẽ không chống đỡ được à? Nực cười!” Từ Trang thầm nhủ, không hề hốt hoảng chút nào.
Là một nhân vật từng nhập thân ma, hắn đương nhiên có thủ đoạn đặc thù, đó là thiên phú thiên bẩm không sợ đòn tấn công tinh thần.
Vì vậy, đối mặt với đòn tấn công tinh thần của Lý Hiên, Từ Trang không hề lo lắng, ngược lại, nghĩ đến chiêu thức siêu cấp của mình, hắn nở một nụ cười tự tin.
Hắn nghiêng đầu nhìn Cửu trưởng lão hỏi: “Chúng ta có thể bắt đầu chưa?”
“Đương nhiên, trận đấu bắt đầu!” Cửu trưởng lão lớn tiếng tuyên bố.
“Lý Hiên, hôm nay ta sẽ cho ngươi thấy thực lực chân chính của ta.”
Những chùm tia sáng màu máu xuất hiện khắp người Từ Trang, bảo vệ hắn ở trung tâm, đồng thời thanh trường đao trong tay hắn nhanh chóng ngưng tụ, tạo thành đao ảnh màu máu khổng lồ.
Đao ảnh vừa xuất hiện liền tỏa ra sát khí nồng đậm, lực lượng đáng sợ đến mức sắc mặt của đám người tu hành dưới lôi đài trở nên tái nhợt, trong mắt hiện lên sự sợ hãi.
Nhưng ở nửa bên kia lôi đài, Lý Hiên vẫn luôn tỏ ra bình thản.
Hắn chỉ nắm chặt vỏ kiếm trong tay trái, tay phải nắm chặt chuôi kiếm, hơi cúi người, trong miệng từ từ thở ra một ngụm linh khí màu trắng nhạt.
“Lý Hiên, tiếp chiêu đi. Huyết Đao Trảm!!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận